Chứng Hồn Đạo
Chương 73 : Lui Bước
Dịch và biên tập: Zeroman
Nguồn: tangthuvien
Yêu xà Bàn Phúc thấy vậy rất kinh sợ, nhưng Cấn Thổ Âm lôi đang bạo loạn trong cơ thể nó, nó cũng không thoát thân được. Hơn nữa, bản thân yêu xà Bàn Phúc chẳng những không muốn chống cự lại Cấn Thổ Âm lôi mà còn muốn thu nạp, tiến hành bước tôi thể hóa hình cuối cùng!
Sau khi đạo kiếp lôi cuối cùng đánh xuống, vô số đạo thần niệm mạnh mẽ cũng phá không quét tới! Vừa lúc phát hiện hạt châu trên đỉnh đầu của yêu xà Bàn Phúc đã bị đoạt đi, tuy muốn rất ngăn cản, nhưng không thể làm gì được.
Trong đó có một đạo thần niệm mạnh mẽ vì đã từng tu luyện qua thần thông thần niệm, đồng thời không cam lòng với việc một pháp bảo thần kỳ như hạt châu bị đoạt đi nên đã ngưng tụ thần niệm lại thành một hư ảnh thanh cự kiếm khổng lồ, sau đó chém về phía bàn tay khổng lồ đoạt lấy hạt châu!
Nhưng mà đừng nói hư ảnh cự kiếm đó chỉ là một phần thần niệm của tu sĩ Độ Kiếp kỳ, cho dù vị tu sĩ Độ Kiếp kỳ đó có dùng toàn bộ thần niệm hóa ảnh công kích, Lệnh Hồ cũng không có chút sợ hãi.
Bỗng nhiên bàn tay khổng lồ do thần niệm hóa thành kia chuyển thế lại thành quyền, một quyền vừa tung ra đã làm cho hư ảnh cự kiếm bể tan tành!
Vị tu sĩ Độ Kiếp kỳ đó vốn đang dùng thuấn di để rút ngắn khoảng cách lại, thân thể chợt ngưng lại. "Phốc" một tiếng, một ngụm máu tươi đã không nhịn được phải phun ra! Người này bị thương là do hư ảnh cự kiếm đã bị phá hủy đi, qua đó làm cho nguyên thần bị chấn động kịch liệt, tạo thành thương thế!
Người vừa ra tay chính là Mộc Tinh La có tu vi Độ Kiếp trung kỳ, người này là lão tổ tông của Côn Luân Kiếm tông. Mộc Tinh La khẽ đưa tay xóa đi vết máu ngay ở khóe miệng của mình, trong mắt tràn đầy sự kinh hãi cùng nổi giận.
Ba đời chưởng giáo vừa rồi của Côn Luân kiếm tông, bao gồm của chưởng giáo hiện nay là Tinh Vân kiếm tiên, cùng với mấy nhân tài kiệt xuất nhất của Côn Luân kiếm tông bây giờ là Thiên Vân kiếm tiên cùng với Chử Đạo Chân đều là đệ tử thân truyền của Mộc Tinh La!
Hai đời chưởng giáo trước của Côn Luân kiếm tông, một người vì thọ nguyên hết nên đã tọa hóa, một người thì may mắn vượt qua được thiên kiếp tiến vào Độ Kiếp kỳ. Còn đệ tử thứ ba của Mộc Tinh La - chưởng giáo Tinh Nguyên kiếm tiên đã đạt đến cảnh giới Hợp Thể đại viên mãn, thọ nguyên người này mới chỉ có một ngàn ba trăm tuổi thôi. Người này tuyệt đối có thể bước vào Độ Kiếp kỳ trước khi đến đại nạn thọ nguyên hai nghìn tuổi, không ai hoài nghi gì về điều này cả!
Mỗi khi các tu sĩ ở Tu Tiên giới đạt đến một tu vi khác nhau, thọ nguyên cũng sẽ khác nhau.
Thọ nguyên của Trúc Cơ kỳ là hai trăm tuổi, Kết Đan kỳ là ba trăm tuổi, còn Nguyên Anh kỳ vì là cửa ải thứ nhất phải bước qua để tiến vào đại đạo tu tiên, nên một khi đạt đến Nguyên Ạnh kỳ thì thọ nguyên sẽ bạo tăng, đạt đến tám trăm tuổi! Xuất Khiếu kỳ là một ngàn tuổi, Phân Thần kỳ là một ngàn ba trăm tuổi, Hợp Thể kỳ chính là cửa ải thứ hai trong đại đạo tu tiên, sau khi tiến giai lên Hợp Thể kỳ xong, thọ nguyên của tu sĩ lúc này sẽ hai nghìn tuổi!
Còn ba cấp sơ, trung, hậu của Độ Kiếp kỳ lại giống như một cửa ải để đi lên trời vậy, mỗi lần tiến giai đều phải gặp thiên kiếp. Vì vậy thọ nguyên ở mỗi cảnh giới cũng khác nhau hoàn toàn, Độ Kiếp sơ kỳ là ba nghìn tuổi, Độ Kiếp trung kỳ là bốn nghìn tuổi, Độ Kiếp hậu kỳ là năm nghìn tuổi!
Mà một khi vượt qua được lần thiên kiếp cuối cùng để tiến giai lên Đại Thừa kỳ xong, người tu tiên sẽ không còn lo lắng về thọ nguyên nữa.
B.ạ.n..Đ.a.n.g..Đ.ọ.c..T.r.u.y.ệ.n..T.ạ.i..W.e.b.s.i.t.e..T.r.u.y.e.n.G.i.C.u.n.g.C.o...c.o.m. Bởi vì lúc đó chắc chắn ngươi phải phi thăng thành tiên rồi, còn việc tiên nhân có đại nạn thọ nguyên hay không phải đợi lúc thành tiên mới biết được.
Về tán tiên, bởi vì hầu hết những tu sĩ chuyển sang tu tán tiên đều là những tuyệt thế thiên tài, hoặc là những tu sĩ Độ Kiếp kỳ vì không vượt qua được thiên kiếp nên phải giải thể để tránh việc biến thành tro bụi trong thiên kiếp, nên những người này luôn để ý đến việc mình sẽ còn sống được bao lâu. Nhưng bọn họ lại không bao giờ dám mơ tưởng đến việc mình sẽ vượt qua mười lần thiên kiếp tán tiên để chứng nhận đại đạo Đại La Kim Tiên cả.
Tuy nói tán tiên không lo lắng đến đại nạn thọ nguyên, nhưng cứ mỗi hai nghìn năm họ lại phải độ thiên kiếp tán tiên một lần. Một khi vượt qua được mười lần thiên kiếp là có thể tu thành Đại La Kim Tiên!
Nhưng việc mười lần vượt qua thiên kiếp tán tiên hầu như là việc không thể. Cho đến nay, lịch sử của Cửu Châu đại lục mới chỉ ghi nhận có một người duy nhất đạt được Đại La Kim Tiên, mà người này chính là tuyệt thế thiên tài thân mang Phật duyên, hơn nữa trong người còn có pháp bảo nghịch thiên Bát Trận đồ nên mới vượt qua được mười lần thiên kiếp! Người này chính là Ngã Ý Phật!
Bản thân Mộc Tinh La cũng là một tu sĩ tuyệt thế kinh tàu. Một ngàn tuổi đã có thể vượt qua thiên kiếp trở thành Độ Kiếp sơ kỳ, sau năm trăm năm nữa đã thuận lợi vượt qua thiên kiếp thứ hai để tiến lên Độ Kiếp trung kỳ. Trải qua hai nghìn năm tiềm tu, Mộc Tinh La giờ đây đã hơn ba nghìn năm trăm tuổi. Vào một trăm năm trước, hắn có cảm giác thiên kiếp thứ ba của hắn sẽ phủ xuống sau hai trăm năm mữa.
Cho tới hôm nay, khoảng cách thiên kiếp thứ ba giáng xuống chỉ còn mấy chục năm mà thôi.
Phải biết rằng lần thiên kiếp thứ ba chính là Cửu Cửu thiên kiếp thanh lôi, nguy hiểm vô cùng lớn. Tuy Mộc Tinh La là tuyệt thế thiên tài, trong người cũng có linh khí cổ bảo, nhưng cũng không tự tin là mình có thể thuận lợi vượt qua lần thiên kiếp này.
Khi hắn cảm giác được tin tức của thiên đạo, hắn liền biết cơ duyên của hắn đã tới rồi. Một khi hắn đạt được công đức do thiên đạo truyền cho, tuy không nói có thể trăm phần trăm vượt qua thiên kiếp, nhưng bảy tám phần vẫn có nắm chắc!
Cho nên có thể nói cơ duyên do thiên đạo mang lại rất quan trọng với Mộc Tinh La, hắn bắt buộc phải có đại công đức! Nhưng Mộc Tinh La cũng biết người thèm muốn đại công đức này không chỉ có một mình hắn, mà còn có rất nhiều người nữa, hỏi thử sao Mộc Tinh La không lo lắng chứ?
Đầu tiên, ở Hoa Nam châu này vẫn có những tu sĩ làm cho Mộc Tinh La phải kiêng kỵ, nhưng mà những người như vậy cũng chỉ có hai ba người mà thôi. Đầu tiên là Thanh Y Hầu của Hoa Nghiêm tông, Thanh Vân Phong là người thứ hai, và người thứ ba là Tiêu Sắt Phong của Cực Lạc cung.
Về phần các tu sĩ ở châu khác thì Mộc Tinh La tin tưởng tuyệt không có khả năng họ vượt qua hải dương mênh mông để đến đây cướp lấy cơ duyên!
Cho nên, tuy Mộc Tinh La không có tự tin mình sẽ lấy được toàn bộ đại công đức của lần cơ duyên này, nhưng ít nhất có thể được một chút lợi ích từ trong đó.
Nhưng mà khi Mộc Tinh La phát hiện ra thiên kiếp của con Yêu thú Yêu Đan đại viên mãn này là Cửu Cửu thiên kiếp thì đã có dự cảm là nó sẽ bị thiên kiếp biến thành tro bụi, lúc đó sẽ không còn công đức cho những tu sĩ như bọn hắn nữa. Nên lúc ấy hắn đã có âm mưu đối với pháp bảo mà Yêu thú dùng để độ kiếp.
Cho đến lúc thấy vòng thiên kiếp thứ ba chính là Ngũ Hành Âm lôi xong, Mộc Tinh La mới khẳng định là chắc chắn yêu xà đã dùng một phảo bảo nghịch thiên nào đó nên mới làm ra hành động điên cuồng hủy diệt cả Tu Chi quốc như thế.
Đến lúc này thì việc đoạt được đại công đức hay không đã không còn quan trọng nữa, quan trọng chính là pháp bảo nghịch thiên có thể chống cự lại thiên kiếp kia!
Hiển nhiên các tu sĩ Độ Kiếp kỳ ở đây cũng có suy nghĩ như Mộc Tinh La, nên khi đạo thiên kiếp cuối cùng đã phủ xuống, cả bọn đều nhanh chóng dùng thần niệm mình quét tới, chứ không còn suy nghĩ gì đến việc việc làm của mình có thể dẫn đến thiên kiếp hay không. Ý niệm duy nhất trong đầu bọn họ bây giờ là muốn biết yêu xà đã dùng pháp bảo nghịch thiên gì để vượt qua thiên kiếp?
Nhưng điều làm cho chúng tu sĩ tức giận vô cùng là vào lúc bọn hắn phát hiện ra pháp bảo nghịch thiên là gì, đó cũng là lúc kiện pháp bảo đó bị người khác cướp đi.
Mộc Tinh La hết sức không cam lòng, thậm chí ngay cả khi hắn dùng thần niệm huyễn hóa ra cự kiếm để công kích đối phương còn bị đối phương phản công gây thương tích nữa!
Lúc này Mộc Tinh La mới thật sự rất kinh hãi, lại còn giận dữ nữa!
Tu Tiên đã hơn ba ngàn năm, không có ai ở Hoa Nam châu dám bất kính với mình cả. Cho dù là ba người Thanh Y Hầu, Thanh Vân Phong, Tiêu Sắt Phong mà bản thân hắn rất kiêng kỵ, nhưng khi gặp mặt vẫn dùng lễ ngang hàng để nói chuyện. Nhưng hôm nay lại có người dám đánh mình như thế, thử hỏi sao Mộc Tinh La không thể tức giận chứ?
Nhưng vào lúc tức giận, Mộc Tinh La còn cảm thấy kinh hãi hơn! Mặc dù thần niệm hóa thành hư ảnh cự kiếm để công kích đối phương khi ấy không thâm hậu lắm, nhưng từ khí thế thần niệm đối phương dùng một quyền để phá tan hư ảnh cự kiếm của mình, Mộc Tinh La có cảm giác được thực lực đối phương rất kinh khủng.
Chỉ có người có cảnh giới cao hơn mình, mới gây ình một cảm giác cường thế rõ ràng đến vậy.
Ngay sau đó, hơn mười tu sĩ Độ Kiếp kỳ liền thuấn di tiếp tới vị trí của yêu xà Bàn Phúc!
Bọn họ không thể kịp thời ngăn cản việc pháp bảo bị đoạt đi, nhưng việc giết yêu xà để đoạt lấy đại công đức cũng là một cơ duyên, không thể bỏ lỡ được nữa.
Thần châu bị đoạt, yêu xà Bàn Phúc đã rất tức giận, nhưng chỉ có thể đè nén tâm niệm nổi giận xuống để cố thủ tâm thần, nắm chặc thời gian để hấp thu Cấn Thổ Âm lôi, lợi dụng lực lượng bên trong để tôi thể hóa hình! Nếu không, một khi các tu sĩ Độ Kiếp kỳ kia cùng phát động tấn công, chắc chắn nó sẽ biến thành tro bụi!
Vu Yêu Hợp Thân quyết là một môn công pháp tu luyện vô cùng cường đại của Yêu thú. Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, sau khi luyện hóa xong lực lượng Cấn Thổ Âm lôi, đuôi rắn của Bàn Phúc đã hoàn toàn hóa hình thành hai chân, nó đã độ kiếp thành công rồi!
Sau khi khí tức của kiếp lôi đã biến mất, bỗng nhiên có một đạo ánh sáng tiên khí từ trong kiếp vân dày đặc giáng xuống, hội tụ ngay ở trên người yêu xà Bàn Phúc!
Có thể nhìn thấy khi hấp thu được ánh sáng tiên khí chữa thương này, thân thể của yêu xà Bàn Phúc không ngừng thu nhỏ lại, cả hình thể cũng không ngừng biến ảo.
Vào lúc chúng tu thấy xung quanh yêu xà có ánh sáng tiên khí lượn lờ, bọn họ biết đã không thể nào ngăn cản yêu xà tiến giai rồi! Lúc này chỉ còn cách yêu xà tiến giai xong thì mới có thể làm ra hành động tiếp theo!
Một nén nhang, hai nén nhang, ba nén nhang...sau một thời gian, khi ánh sáng tiên khí bỗng nhiên bùng phát một cách chói mắt, các tu sĩ có thể cảm nhận bên trong dường như có một nữ tử phong thần tuyệt thế như ẩn như hiện, đồng thời còn có một cỗ khí tức cực kỳ thê lương cổ xưa phảng phất từ thời hồng hoang ở bên trong phát ra! Cảm nhận được cỗ khí tức này, chúng tu đều đồng loạt biến sắc!
Thanh Y Hầu đưa mắt nhìn cỗ ánh sáng chói mắt đó thật lâu, dường như đang nghĩ ngợi gì đó. Sau đó, hắn dứt khoát rời đi. Chỉ trong chốc lát, thân ảnh đã rời khỏi Tu Chi quốc.
Cũng có mấy người trong chúng tu im lặng thuấn đi rời đi, không nói lời nào cả!
Cả Thanh Vân Phong có tướng mạo vài phần tương tự Thanh Y hầu cũng cười ha ha lên một tiếng, dưới lòng bàn chân bỗng xuất hiện một thanh kiếm dài. Sau đó khẽ bay lên cao đi về phía chân trời, bộ y phục màu xanh còn chậm rãi bay trong gió, miệng ngâm thơ nói:
- Thanh kiếm tam xích phong, sát địch bất lưu hành, phi tiên tuyệt đại địa, Vân Phong vô nhân thắng!
Danh Sách Chương: