Tịch Thần hùng hổ xông đến bàn hai người, lớn tiếng kêu.
Mạc Ảnh Quân sửng sốt ngẩng đầu lên, sao nam chủ ở đây ?
Chết rồi, ta lén lút hẹn hò với lão bà tương lai của hắn, không biết nam chủ này định trả thù ta thế nào đây. Tiếp theo sẽ là lớn tiếng mắng chửi ta rồi quay sang chất vấn lão bà đại nhân tại sao đi với người khác, cuối cùng là lôi kéo người yêu đi về thôi.
Tịch Thần hung hăng trừng mắt nhìn thiếu nữ đối diện, "Bà thím thối, ai cho ngươi mời hắn đi !"
Tiếp đó quay sang Mạc Ảnh Quân ủy khuất kêu, "Quân Quân, ngươi không được đồng ý bà thím đó, ngươi xem . . . . vừa xấu vừa lùn, đã thế còn lép, phong cách ăn mặc cũng chả ra gì, tính tình thậm tệ, nhìn cũng biết là hạng người . . . ."
Thiếu nữ khóe miệng run rẩy nhìn người vừa đến liền mở miệng nói xấu nàng, ai cũng biết nàng nhưng là thiên chi ngọc diệp, thanh nhã như lan, ôn nhu uyển chuyển, vẻ đẹp với dáng người càng không phải nói, đường đường là một ôn nhu đại mỹ nhân thế nhưng bị người này nói thành đồ xấu xí không chịu được. Đã thế lại còn nói xấu nàng trước mặt nam thần, không thể chấp nhận !
Tịch Thần còn đang hăng say đứng trước mặt Mạc Ảnh Quân nói xấu người khác, thiếu nữ cũng đứng lên, mỉm cười khẽ nói, "Mạc Ảnh Quân, ngươi xem thiếu niên này là ai, thật sự là vô văn hóa, thế nhưng chạy đến trước mặt chúng ta lung tung nói bậy." Lan nhấn mạnh chữ 'chúng ta', tiếp đó quay sang khiêu khích nhìn thiếu niên.
Không đợi Mạc Ảnh Quân nói ra suy nghĩ, Tịch Thần cười nhạt, "Còn hơn người nào đó, không ở nhà ôn thi còn đến đây dụ dỗ nam nhân người khác." Nói xong, vô cùng tự nhiên ngồi xuống cạnh Mạc Ảnh Quân, ôm lấy cánh tay hắn.
Lan tức giận trừng thiếu niên, lập tức đáp trả, "Ngươi là lưu manh sao, dám bảo nam thần là nam nhân của ngươi, nếu thế Mạc Ảnh Quân là lão công của ta nha !" Nàng vừa nói xong liền hơi lúng túng, lén lút liếc nhìn Mạc Ảnh Quân, thấy hắn không nói gì liền mừng thầm.
Tịch Thần tức giận đứng bật dậy, đập bàn 'rầm' một cái, "Ngươi nói cái gì ?!" Hai mắt phun lửa.
Lan mỉm cười ôn nhu, trong mắt lại tràn đầy khiêu khích, "Ta nói Mạc Ảnh Quân là lão công của ta nha !"
"Đàn bà lăng loài, đồ tiểu tam. . . . ."
"Tiểu nhân vô sỉ, không có giáo dục . . . ."
. . . . . . . .
Mạc Ảnh Quân đần mặt nhìn hai người được xưng là nam chủ và nữ chủ của thế giới này, hai người này là muốn trình diễn một hồi tương ái tương sát hả ?
Bất quá, hình như lỗ tai hắn có vấn đề, nữ chủ và nam chủ đều gọi hắn là lão công là sao, chuyện gì đang xảy ra ?
Nhìn hai người càng nói càng hăng, cơ hồ lôi cả tổ tông mười tám đời ra để bàn luận, Mạc Ảnh Quân rốt cuộc không nhịn được nữa.
"Câm miệng."
Thế giới im lặng được một chút, cũng chỉ là 'một chút' thôi . . . .
"Nữ nhân xấu xí, không nghe thấy Quân Quân nói gì sao, mau cút khỏi đây."
"Tiểu nhân vô sỉ, nam thần là đang bảo ngươi câm miệng đấy !"
"Bà thím, ngươi còn không mau biến nhanh, nhìn thật đau mắt."
"Thật không có giáo dục, nói năng thô lỗ, nam thần còn lâu mới thích loại người như ngươi."
"Ngươi nói cái gì, yêu bà bà."
"Ngươi !"
. . . . . . . .
Mạc Ảnh Quân trầm mặc, được rồi, thế giới của nhân vật chính hắn không xen vào được, vậy đi về thôi.
Thế nhưng vừa chuyển động người, chân còn chưa bước ra, hai người vốn đang cãi cọ lập tức chuyển trận địa.
"Quân Quân, ngươi định làm gì ?"
"Nam thần, ngươi muốn gọi thêm bánh ngọt sao, ta gọi cho ngươi."
"Quân Quân, chúng ta về nhà đi ~"
"Nam thần, ta xem mấy cái bánh ngọt này trông thật ngon nha, ngươi bỏ đi thật phí."
"Quân Quân, về nhà ta sai người làm bánh ngọt cho ngươi, ngươi muốn loại nào vị gì đều có !"
. . . . . . . .
Đùa, hai vị đại nhân à, tha cho tiểu nhân vật như ta đi, các ngươi đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ tương ái tương sát bồi dưỡng tình cảm với nhau đi, lôi ta vào làm gì, ta vô tội a !
Mỗi bên tay Mạc Ảnh Quân đều bị người kéo, nắm vô cùng chặt, lôi cũng không ra.
Lan lúc đầu cầm tay nam thần còn có chút ngượng ngùng, bất quá nhìn vẻ mặt hung thần ác sát của thiếu niên lập tức khó chịu, ngươi tính cái méo gì, nam thần của ta !
"Hệ thống." Không biết làm gì, Mạc Ảnh Quân đành cầu cứu hệ thống.
'Ting, hệ thống đi chơi không ở nhà, kí chủ tự giải quyết.'
". . . . . ." Hệ thống vô dụng.
'Ting, hệ thống chỉ là bảo vệ bản thân.'
". . . . . ."
Mạc Ảnh Quân nhìn mọi người đang bàn tán xung quanh, cố sức rút tay về, đập mấy phát lên đầu 'hai nhóc hư hỏng'.
"Đủ chưa ?"
Lan ủ rũ cúi đầu, "Nam thần, xin lỗi." Nàng hôm nay bị làm sao vậy, mất hết khí chất thanh nhã rồi, nam thần có chê nàng không ?! T^T
Tịch Thần ủy khuất nhìn Mạc Ảnh Quân, túm lấy tay hắn ôm vào lòng, "Quân Quân, chúng ta về nhà đi."
Khẽ đầy người ra, Mạc Ảnh Quân gật đầu với Lan, "Ta đi trước."
"A, khoan !" Lan bối rối chạy lên.
Mạc Ảnh Quân dừng lại, im lặng nhìn nàng.
Lan đỏ mặt, dồn hết dũng khí nói, "Nam. . . nam thần. . . cuối tuần. . . ngươi. . . ngươi đi dạ hội với ta nha." Oa, lại nữa, sao cứ đứng trước mặt nam thần là nàng lại bị nói lắp. ToT
Vội vàng bước lên chắn trước mặt Mạc Ảnh Quân, Tịch Thần hung hăng trừng thiếu nữ, "Còn lâu Quân Quân mới đi với ngươi !"
Lan không để ý đến tên 'gà mẹ' đang chặn nàng, ánh mắt mong chờ nhìn về Mạc Ảnh Quân đằng sau.
Mạc Ảnh Quân nhíu mày, hắn còn chưa đi dạ hội bao giờ, hình như còn phải nhảy nhót nữa, nghe cũng thấy phiền phức. Bất quá đây có thể là cơ hội để tăng hảo cảm với nữ chủ.
Suy xét rõ ràng, Mạc Ảnh Quân nhìn Lan gật đầu nói, "Được."
Tịch Thần không thể tin được, xoay người lại, "Cái gì ?!"
Không, không được, hắn còn lâu mới cho phép Quân Quân ở cùng yêu nữ này, nhất định phải phá !
Danh Sách Chương: