Diệp Hàm ngửa đầu ngã xuống giường, mái tóc dài mượt mà xõa tung phủ kín chiến gối.
Cô đang trả lời từng tin nhắn một, nhưng đầu óc thì vẫn đang tìm kiếm giải pháp khác.
‘Cứ thử xem hai ngày tới sẽ như thế nào, nếu không tuyển được người thì tăng tiền lương lên vậy.
’‘Hoặc cũng có thể thuê một chiếc ô tô để chở nhân công đi đi về về, hai chiếc Minibus hẳn là đủ rồi nhỉ?’Đúng lúc này, bụng của Diệp Hàm đột nhiên kêu lên một tiếng.
Cô nhấn vào màn hình điện thoại, phát hiện ra bây giờ đã là 9 giờ, mà cô còn chưa ăn tối.
Thời gian trôi qua nhanh thật.
Diệp Hàm ngồi dậy, nhanh chóng đi đun nước, sau đó úp mì gói, giải quyết bữa tối trong vòng mười phút.
Trước khi đi ngủ, cô lại đăng nhập vào trang web tuyển dụng, thông báo hiện lên cô đã nhận được hơn 30 tệp hồ sơ xin việc.
Nhìn thì có vẻ 30 tệp hồ sơ xin việc này rất nhiều, nhưng sẽ có bao nhiêu người ứng tuyển thành công chứ?Chỉ sợ đại đa số đều nhìn vào mức lương rồi đăng ký, đến cả nội dung còn chưa đọc ấy chứ.
Diệp Hàm chớp chớp đôi mắt có phần mỏi mệt vì đã nhìn quá lâu vào màn hình, cô đặt điện thoại di động sang một bên, sau đó rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.
*Lúc đồng hồ báo thức reo lên, lúc này đã là 5 giờ rưỡi.
Diệp Hàm mắt nhắm mắt mở rời giường, nước lạnh vừa tạt lên mặt, cơn buồn ngủ đã biến mất ngay lập tức, cô đã hoàn toàn tỉnh táo lại.
Bọt nước lạnh lẽo lăn xuống dọc theo làn da trắng nõn, khuôn mặt trong gương mịn màng mềm mại không khác gì trứng gà bóc, chứa đầy collagen, thậm chí ngay cả lỗ chân lông cũng không nhìn thấy, trời sinh đã sở hữu một gương mặt xinh đẹp không tì vết.
Chẳng qua chủ nhân của khuôn mặt này cũng không có thời gian để thưởng thức, cô nhanh chóng thoa kem dưỡng và kem chống nắng lên mặt, dành một phút để vẽ lông mày rồi vội vàng bắt chuyến xe buýt sớm nhất.
Chiếc ba lô khoác trên vai phình to, bên trong để bình tưới nước, kéo cắt tỉa, xẻng và các dụng cụ khác đã có sẵn ở ký túc xá.
Diệp Hàm chuẩn bị nhân lúc trời chưa sáng hẳn, ánh nắng vẫn chưa gay gắt, di chuyển mấy cây hoa, cây cảnh còn sót lại ở vườn hoa vào trong chậu hoa.
Vừa đi tới vườn bách thảo, đầu tiên Diệp Hàm đã đi vào nhà kho, lấy ra hai chậu hoa lớn, sau đó đi thẳng đến chỗ Mẫu Đơn Trắng đang ẩn núp ở góc vườn Mẫu Đơn.
Lần trước sau khi đã dọn sạch cỏ dại ở xung quanh, hoàn cảnh sống của chúng rõ ràng đã được cải thiện hơn rất nhiều.
Nhưng chỉ như vậy thôi là hoàn toàn không đủ, những cây hoa này yêu cầu sự chăm sóc cẩn thận và tỉ mỉ hơn.
Việc này cũng không nên chậm trễ, Diệp Hàm bèn đeo bao tay vào, sau đó dùng xẻng cẩn thận đào lớp đất cứng ra, cố gắng không làm tổn hại đến bộ rễ của cây hoa mẫu đơn, cuối cùng là đào nó ra từng chút từng chút một.
Lớp đất ban đầu đã được xới cho tơi, được lót ở phía đấy chậu, tiếp đến là bỏ lớp lá thông mục, đất giàu chất hữu cơ vào trong chậu rồi trộn đều hết lên.
Mà cây hoa mẫu đơn sau khi được tỉa lại bộ rễ, cũng đã được trồng vào trong chậu, từng lớp đất một được đổ lên, cho đến khi lấp kín được bộ rễ.
Đất như vậy sẽ có một phần tính a-xít, tơi xốp phì nhiêu, rất thích hợp cho cây hoa mẫu đơn phát triển.
.
Danh Sách Chương: