“Vâng!” Đường Tổ Trữ quay lại.
“Đến phòng họp nhỏ.”
“Oh. . . . . .”
Trong phòng họp nhỏ chỉ có hai người.
Trưởng phòng cùng Đường Tổ Trữ ngồi đối diện cách nhau một cái bàn họp con con.
“Tiểu Đường.”
“Trưởng phòng.”
“Cấp trên có chỉ thị điều người đi nơi khác.”
“Trưởng phòng anh phải chuyển công tác đến chỗ nào à?”
“Không phải tôi, là cậu.”
“Tôi ? Tôi?”
“Trước kia nếu tôi có lỗi với bên cậu, vẫn mong cậu bỏ qua, tôi thật sự không biết cậu là người bên D. . . . . .”
D phái, toàn bộ công ty đều biết ý nghĩa của tên gọi này, chính là chỉ, ông chủ TonyDexton.
“Cái gì? Anh nói cái gì?”
“Trước đây cậu là thư kí điều hành bên RD.”
“Thư kí?”
“Là thư kí đứng đầu của RD.”
“Tử. . . . . . là thư kí của CEO? !” Thiếu chút nữa kêu tên Tử Lâm Kiệt.
“Đúng. . . . . . thư kí của RD CEO Lâm Kiệt, là người nối nghiệp được nội bộ D phái điều động. . . . . .” Trưởng phòng nhìn sắc mặt kinh ngạc của Đường Tổ Trữ, mới chần chừ hỏi: “. . . . . . Không phải sao?”
Tử Lâm Kiệt là được nội bộ điều động người nối nghiệp Dexton? ! Hắn. . . . . . Hoàn toàn không biết!
“Này. . . . . . Tôi không rõ lắm.”
Trưởng phòng cho rằng Đường Tổ Trữ muốn tránh đi vấn đề nhạy cảm, cho nên coi như Đường Tổ Trữ và mình hiểu nhau mà không cần nói ra miệng, cười bảo: “Đúng đúng, chúng ta đều không rõ! Tiểu Đường a! Sang bên kia rồi mọi người đều dựa vào cậu đó. . . . . .”
Ẩn sau câu nói là chút ý xu nịnh của trưởng phòng, Đường Tổ Trữ tự động loại bỏ âm thanh không lọt vào tai.
Thứ bảy tuần trước, Tử Lâm Kiệt đưa hắn về nhà, còn ở nhà hắn cả ngày, hắn đi lại không tiện, Lâm Kiệt còn vội vàng giúp hắn. Còn ra khỏi cửa sang hiệu thuốc mua thuốc về cho hắn bôi chỗ đau đớn kia. . . . . . Tiếp đó cũng không đi, ở nhà hắn qua đêm, còn cương quyết ôm hắn ngủ, hắn giãy dụa một hồi, đành phải nghe theo Tử Lâm Kiệt . . . . .
Ngày chủ nhật hôm qua, mông hắn cũng không còn đau như vậy, nhưng Lâm Kiệt đáng chết lại lúc ẩn lúc hiện ở nhà hắn, còn đem chính đống nam nam 囧囧DVD gã gửi tới lấy ra xem, hỏi A Trữ thân yêu rốt cuộc xem qua vài phim chưa, lôi kéo hắn cùng nhau xem 囧囧, còn qua lớp quần vuốt ve tiểu đệ đệ của nhau. . . . . . Cả ngày bị Tử Lâm Kiệt đánh lén hôn lại vuốt. . . . . . Ngày hôm qua chạng vạng mới lái xe chở hắn đi pub gần đó lấy xe, sau đó hai người đều tự lái xe về nhà.
Hắn lúc này mới thoát ly được sự quấy rầy của Tử Lâm Kiệt. . . . . .
Không nghĩ tới nữa!
Hôm nay mới đi làm được nửa ngày, thế nào đã có lệnh chuyển đi nơi khác? !
Tử Lâm Kiệt quyết tâm muốn ăn hiếp hắn tới cùng sao. . . . . . nếu hắn đi, có thể sẽ không thấy mùa xuân nữa . . . . . . Ô. . . . . .
Gã muốn hắn đi, hắn sẽ KHÔNG đi! Để xem gã thế nào!
Đường Tổ Trữ cắt ngang lời trưởng phòng đang lải nhải: “Không đi thì thế nào? Tôi ở sẽ ở lại thành T. . . . . .”
“Không. . . . . . Không đi?” Trưởng phòng đem lệnh chuyển công tác trực tiếp đưa Đường Tổ Trữ xem: “Nếu nói không đi, trên mặt sau có mấy chữ Lâm hiệp tự tay viết. . . . ..”
Đường Tổ Trữ nhận lấy văn bản, trực tiếp nhìn thấy mẫy chữ rồng bay phượng múa tên thân mật của mình: “A Trữ nếu không đến RD nhận chức, tôi liền đem chuyện tình xem DVD của cậu cho cả thiên hạ biết.”
. . . . . .
Tử, Lâm, Kiệt!
“. . . . . . Trưởng phòng, anh chờ một chút.”
“Oh. . . . . .”
Đường Tổ Trữ lấy điện thoại cầm tay ra trong túi quần âu, tìm danh sách cuộc gọi ghi lại, hôm trước khi Tử Lâm Kiệt đi mua thuốc, còn gọi cho hắn hỏi cái gì mà hắn có thể bị dị ứng với thuốc hay không và vân vân. . . . . .
Điện thoại lập tức kết nối.
“A Trữ?”
“Lệnh chuyển công tác là cái quái gì thế?” Nghe A Trữ cao giọng giống như bà xã đang chất vẫn ông xã trên áo sơ mi sao lại dính vết son môi. . . . . .
“Chuyện là gọi cậu sau chủ nhật thì sang làm việc tại thành S luôn.”
“Tôi không đi.” Dường như bà xã cố tình gây sự.
“Vì cái gì mà không đi? Trên lệnh chuyển công tác còn viết, tiền lương sẽ tăng gấp đôi, cậu không muốn sao?”
Tiền lương gấp đôi? !
Đường Tổ Trữ lúc này mới đọc kỹ thông báo đang cầm trên tay.
Dưới sự quản lý trực thuộc R&DCEO, thư kí điều hành có quyền lợi và nghĩa vụ, mức lương được sửa đổi, tăng gấp đôi so với mức lương của phiên dịch viên. . . . . .
Tăng gấp đôi yeah, còn có quyền lực yeah. . . . . .
Động tâm động tâm ~~~”gấp đôi tiền lương cậu có muốn hay không?” Ông xã thả đồ ngon ngọt.
“Được!” Bã xã nuốt mồi.
“Vậy thứ hai sau 9 giờ sáng đến gặp tôi báo cáo.”
“Được!”
“Ngoan. Tôi đang họp, hiện tại không nói chuyện được, tối nay sẽ gọi lại cho cậu.” Dường như ông xã đang trấn an bà xã.
“Á. . . . . . Anh đi mau đi.” Hóa ra hắn đang trong phòng họp. . . . . .
Sau khi tắt di động, Đường Tổ Trữ mới tỉnh lại, thiếu chút nữa nắm tay dùng sức ném điện thoại.
Cái gì mà ngoan chứ! Cái gì tiền lương gấp đôi! Chẳng phải muốn mang tôi đến bên cạnh anh! Thế nào mà mình lại hồ đồ? ! Còn tự mình đem bán! Tôi trả lại việc cho anh đó!
Nhanh chóng gửi lại một tin nhắn: Lâm Kiệt đáng chết! Dám bày trò với tôi! Anh là đồ đại khốn nạn!
Tức chết hắn!
“. . . . . . Có sao không?” Trưởng phòng cẩn thận hỏi.
Vừa rồi nghe đối thoại một chiều của Đường Tổ Trữ, phát hiện Tổ Trữ dám trực tiếp chất vấn lệnh chuyển đi nơi khác, lại thấy Tiểu Đường đọc kĩ những đáp ứng khi chuyển đi thì nhận lời, kết luận lại Tiểu Đường nhất định là so với người đứng đầu còn cao hơn một bậc, bằng không sao có thể vừa nghe điện thoại đã thông qua rõ ràng 囧囧囧. Trưởng phòng có điểm lo lắng cho hậu quả có mắt như mù của chính mình . . . . . . Sau đó nghĩ đến Tiểu Đường cũng là nền của ABC. . . . . . Lúc này mới đau lòng ngầm cái kết luận: Tiểu Đường đúng là con heo ăn lão hổ, ẩn thân ở ngành của bọn họ, điều tra tình trạng nghiệp vụ công tác. . . . . .
“Không đi cũng không được ! Tôi đều đồng ý với hắn rồi!” Đường Tổ Trữ tức giận mà óan hận nói, hắn kỳ thật cũng không muốn giận cá chém thớt.
Di động Đường Tổ Trữ vang lên tiếng chuông: bạn nhận được một tin nhắn mới.
Căm giận mà nắm chặt tay, màn hình hiện ra: “Tôi bày mưu với cậu cũng chẳng phải hôm nay mới bắt đầu, chẳng lẽ cho tới hôm nay cậu mới phát hiện ra?”
“Tử ── Lâm ── Kiệt ──!” Đường Tổ Trữ nhịn không được, tức giận hét to.
Trưởng phòng mở to hai mắt, miệng há hốc, dáng vẻ chốc lát không thể hô hấp được: Tiểu Đường này chắc chắn so với Lâm Kiệt còn cao hơn một bậc!