Trên thực tế, không còn đến chừng ấy người. CEO của bên tiếp thị Lăng có chút quen biết Lâm Kiệt cũng được mời tới tham gia buổi tiệc.
Rõ ràng giám đốc điều hành của bên tiếp thị Lăng vừa nghe nói Lâm Kiệt chạy tới thành T giúp người nào đó chuyển công tác, thật sự cũng hiếu kỳ, phải thừa dịp tan tầm đến xem Đường Tổ Trữ này rốt cuộc là người thế nào.
Chuyển sang Đường Tổ Trữ, vẫn là Lâm Kiệt tự mình nói với Lăng về chức vụ, chức sắc Lâm Kiệt đưa ra lý do rất đơn giản: Đường Tổ Trữ là bạn trai tôi. Lăng còn cười mắng Lâm Kiệt là tên việc công giả tư, Lâm Kiệt nói gã đã đi xin chỉ thị của Tony, Tony đồng ý.
Lăng liền hiểu ngay, Lâm Kiệt này trước kia cho dù có bạn trai cũng tuyệt đối sẽ không thay bạn trai lấp đầy cái túi hay các chuyện khác, thế nhưng chỉ vì một nhân viên tư liệu mà tự gã đến đây sắp xếp sao?
Lăng nhận thức về Lâm Kiệt, anh cảm thấy lâm Kiệt không phải kiểu đàn ông sẽ chăm sóc cho vợ mình, huống chi là một nhân viên văn thư nho nhỏ được chuyển từ bên tư liệu sang RD? Cái này khiến anh tò mò về Đường Tổ Trữ. . . . . . Anh cũng không nhớ rằng bên ngành của mình có người nào rất đẹp trai a. . . . . .
Khi Lăng nhìn thấy Đường Tổ Trữ, phản ứng cũng giống như nhân viên bên RD, mắt mở to thiếu chút rớt ra ngoài, còn nhìn không ra Đường Tổ Trữ đặc biệt ở điểm nào.
Người đứng đầu ngành tiếp thị đến phòng tư liệu, ai đấy đều phải đứng lên chiêm ngưỡng một chút.
Chứng kiến hai kẻ đầu to nào đấy gọi nhau anh em í ới qua chụp ảnh, Lăng cũng kéo Lâm Kiệt sang một bên kề tai nói nhỏ.
Đường Tổ Trữ cau mày, nhìn bộ dáng hai người nói chuyện có vẻ quen biết nhau khá rõ. Lăng so với Lâm Kiệt cũng lớn hơn vài tuổi đi? Hẳn sẽ không. . . . . . Sẽ không phải là. . . . . . là người khiến mông của Lâm Kiệt đau đớn chứ? !
Trong lòng thế nào lại có điểm là lạ, có chút ê ẩm. . . . . . A! Mặc kệ! Vứt bỏ vứt bỏ! Tử Lâm Kiệt có cùng người khác thế nào cũng không phải chuyện của hắn!
Sự thật chứng minh, đánh giá hai người bọn họ khiến nhân viên phòng tư liệu mềm nhũn cả người.
Vừa bước vàp phòng tiệc cỡ lớn được bố tri toàn bộ ghế ngồi, nhân viên cơ hồ đều muốn vây quanh Lâm Kiệt cùng Lăng, đưa bọn hắn nước, lấy quyển chọn bài, thực đơn, cúi mình như thể thú nuôi đến cực điểm, nhân vật chính Đường Tổ Trữ đột ngột bị đẩy sang một bên, không có nửa người đến tiếp hắn. Ngay cả những người không chen lấn, cũng chỉ nhìn Đường Tổ Trữ cười cười, sau đó mà bắt đầu chọn mấy bài đặc biệt để hát.
Đường Tổ Trữ cùng Lâm Kiệt sắc mặt không thể nói được có bao nhiêu sự khó coi.
Một người là vẫn trừng mắt nhìn Lâm Kiệt, bất mãn trông đám hoa hoa cỏ cỏ xung quanh Lâm Kiệt.
Một người là mặt không chút thay đổi, chỉ thiếu nước gầm lên giận dữ như ở RD.
Lâm Kiệt nghĩ thầm, rằng, xem ra gã phải đem chút tác phong cùng thanh danh từ RD mang sang thành S mới được, xem bọn kia còn dám đối với kẻ đồng tính mà nhiệt tình như vậy không!
Lăng cầm đồ uống tỉnh bơ thoát khỏi vòng vây của đám nhân viên, lén tới gần Đường Tổ Trữ, quan sát hắn. Nhưng càng quan sát hắn, thật sự là. . . . . . Ai. . . . . . Ngay cả anh cũng cảm thấy người con trai này không có điểm nào đạt tiếu chuẩn của Lâm Kiệt, vậy mà tại sao. . . . . .
Lăng quyết định bắt chuyện với Đường Tổ Trữ. Bởi vì nói không chừng Lâm Kiệt cuối cùng cũng đánh giá đàn ông bởi vẻ đẹp bên trong . . . . . .
“Này ~~ chúc mừng cậu thăng chức.”
“A! Cám ơn Lăng hiệp. . . . . .”
“Cậu với Jason làm thế nào mà quen biết nhau a?”
“Jason. . . . . . À. . . . . . Chúng tôi. . . . . . Ở quen nhau ở quán bar. . . . . .” Đường Tổ Trữ đột nhiên nghĩ tới buổi tối hắn bị bịt mắt đó, cả mặt đỏ bừng, sau đó lại nghĩ đến nguyên nhân của hoàn cảnh mình gặp phải. Oa! Hắn không muốn bị người khác biết a!
Lăng liền thấy cậu trai này đột nhiên đỏ mặt như vậy còn biết xấu hổ, ah. . . . . . Khẳng định có nội tình. . . . . .
“Hai người đêm đó cùng nhau lên giường rồi hả?”
Làm sao lại người hỏi vậy cơ chứ? Vừa thấy mặt liền hỏi người ta có lên giường hay không? !
“Mới. . . . . .” Không có. . . . . . Nóng lòng phủ nhận nhưng Đường Tổ Trữ lại bác bỏ không được, buổi tối hôm đó đùng là có cùng Lâm Kiệt lên giường.”Chúng tôi không có làm đến cùng!”
Tên nhóc ngốc nghếch, dễ dàng nói ra như vậy. Lăng có chút ngạc nhiên. Ah. . . . . . Đứa nhỏ này dường như trêu chọc rất thích. . . . . . Không trêu có điểm đáng tiếc. . . . . . Càng nghĩ càng muốn chọc. . . . . .
Lăng dùng bả vai huých nhẹ vai Đường Tổ Trữ: ” Hắn trên giường kĩ thuật không tồi phải không?”
Như thế nào mà Lăng lại biết kĩ thuật trên giường của Lâm Kiệt? Lâm Kiệt chết tiệt kia không phải bị người ta làm cho la hét chứ? Không tồi không tồi. . . . . . Oa oa! ở mình thì có điểm tốt nào a? ? ? Đường Tổ Trữ ảo não.
“Lăng. . . . . . Lăng hiệp. . . . . . Anh không nên hỏi ! Nghe anh hỏi, dường như anh biết hắn là. . . . . . là . . . . .”
“Là gì?”
“. . . . . . Đồng tính. . . . . .”
“Tôi biết a.”
“. . . . . . Khoan đã. . . . . . Kia. . . . . . Anh lại hỏi tôi như vậy. . . . . . Cái tên biến thái đáng chết kia đã nói với những gì với anh?”
Đường Tổ Trữ theo lẫn lộn trước vấn đề của Lăng, chuyển thành hung hăng đưa mắt hung ác nhìn chằm chằm Lâm Kiệt, làm cho Lăng có chút cảm giác được ý đồ của Lâm Kiệt đối với cậu trai này.
“Hắn nói cậu là bạn trai của hắn.”
Những lời này kéo Đường Tổ Trữ dồn sự tập trung trở lại, trừng mắt nhìn Lăng.
“Tôi nói không phải!”
“Không phải?”
“Không phải!”
“Thật sự không phải?” Thanh âm này có điểm quen tai a.
“Tuyệt đối không phải.” Lần nữa nhấn mạnh.
Kế tiếp, vốn các khu ghế đang ầm ĩ, nhưng đều im bặt. Chỉ có tiếng nhạc vẫn vang lên.
Vì tất cả mọi người đang há hốc miệng.
Nguyên nhân là, Lâm Kiệt đem Đường Tổ Trữ khiêng trên vai.
Lâm Kiệt đoạt lấy một microphone cất cao giọng nói: “Các vị thật có lỗi . Tôi với bà xã có việc phải tự giải quyết, chúng tôi xin cáo lui, không vui vẻ tham dự được.”
Mọi người khiếp sợ, Lăng cười trộm.
Nam diễn viên Đường Tổ Trữ căn bản cả kinh nói không ra lời, lại càng không dám giãy dụa chút nào, bị khiêng qua đám người đang ca hát vui vẻ.
Tiểu Chu cũng trợn tròn mắt: “Bạn gái Tiểu Đường thì làm sao bây giờ? Tôi cũng không thể tiếp nhận được a?”
——— ——————–
Banner mới của tụi mình hay hem *chớp chớp*