• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày thứ 50 của tận thế.

Cuối cùng cũng có mưa, mặc dù chỉ là mưa nhỏ.

Chúng tôi nhẹ nhàng dùng chậu và xô hứng nước mưa, thời gian này bọn tôi dùng chai nước khoáng làm dụng cụ hứng nước mưa, như vậy có thể tăng tốc độ hứng nước mưa.

Tóc Tống Nguyên đã dài ra khá nhiều, mẹ chồng dùng kéo cắt tóc cho cậu ta. Tóc vừa cắt được một nửa thì cửa chống cháy cầu thang lại bị đập ầm ầm, có người đến.

"Mở cửa, tôi biết các người ở trong đó."

"Muốn trốn đúng không? Đợi tôi vào được sẽ g i ế t c h ế t các người."

"Biết đâu họ sẽ chia đồ ăn cho chúng ta thì sao? Đừng g i ế t họ." Là giọng nói của một người phụ nữ.

Ngay sau đó, tôi nghe thấy tiếng tát giòn giã: "Câm miệng."

Người phụ nữ đó bị đánh ngã xuống cầu thang, sau đó không còn nghe thấy tiếng cô ta nữa.

Đóa Đóa sợ hãi chui vào lòng tôi, mẹ chồng và Tống Nguyên đều cầm vũ khí nhìn chằm chằm vào cửa, còn tôi thì bỏ chiếc xẻng xuống, quay vào bếp lấy một con d.a.o chặt xương.

Rầm một tiếng, cửa chống cháy bị đập vỡ, cửa căn hộ đối diện cũng bị đập vỡ, tiếng bước chân hỗn loạn ập vào hành lang, tôi ra hiệu cho mẹ chồng và Tống Nguyên không được lên tiếng.

Nghe tiếng bước chân thì có vẻ như có ba bốn người, bọn họ đập cửa nhà hàng xóm trước, sau khi cửa bị đập vỡ thì một mùi hôi thối xông ra, tiếp theo là tiếng hét kinh hoàng, có vẻ như đã bị xác của đôi vợ chồng hàng xóm làm cho sợ hãi.

Từng người một chạy lên tầng, tiếng động đã thu hút sự chú ý của lũ zombie ở tầng dưới.

Cửa ra vào bị đập vỡ, lũ zombie tranh nhau ùa vào, tôi nghe thấy tiếng hét thảm của những người đó, chỉ mười giây sau thì chỉ còn tiếng gầm gừ của lũ zombie.

Sau khi lũ zombie cắn c h ế t những người đó thì chắc chắn sẽ quay sang tấn công bọn tôi, lúc này cửa chống cháy đã hỏng đến mức không thể sửa được nữa.

Tôi lập tức lấy vài bộ quần áo, rạch lòng bàn tay để m.á.u chảy lên bề mặt, sau đó gói vài vật nặng vào bên trong rồi ném xuống tầng dưới, quả nhiên lũ zombie ngửi thấy mùi m.á.u liền bị thu hút đi.

"Mẹ, khi nào thấy lũ zombie đi hết thì mẹ tiếp tục ném quần áo."

Dặn dò xong, tôi cầm hai chiếc xẻng và ổ khóa xe điện đi kiểm tra tình hình hư hỏng của cửa chống cháy, Tống Nguyên cảnh giới bên cạnh tôi.

Trời phù hộ, mặc dù cửa chống cháy đã bị đập vỡ nhưng khung cửa không bị đập hỏng, vẫn có thể đóng cánh cửa lại, chỉ có ổ khóa bị hỏng.

Tôi nhìn thấy người phụ nữ kia đang hấp hối nằm trên bậc thang, gầy trơ xương, trong trí nhớ thì cô ta hình như là mẹ của bạn Đóa Đóa.

"Tống Nguyên, mau qua đây giúp." Chúng tôi khiêng cô ta vào nhà, sau đó dùng xẻng chặn cửa chống cháy lại, rồi dùng ổ khóa xe điện khóa cửa bên kia.

Những biện pháp hiện tại này chắc chắn không tốt bằng cửa ban đầu nhưng có thể chịu đựng được một thời gian.

Sau khi về nhà, chúng tôi lại kê tủ và bàn chặn cửa lại, mãi đến khi không còn thấy bóng dáng lũ zombie nữa mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK