Nó mệt mỏi, hôm nay quả nhiên rất mệt, nó muốn được thư giãn trong bồn tắm của mình và cho hết u sầu trôi theo dòng nước, không hiểu sao nó lại thấy bối rối, ngại ngùng khi bên cạnh hắn, tim nó đập rộn ràng như muốn nhảy khỏi lồng ngực, lúc trước khi gặp hắn, nó đã bao giờ gặp phải tình cảnh này đâu.........vậy sao giờ đây lại vậy? Hay nó bị làm sao?
Nó bước vào nhà tắm và xả nước ra, cởi đồ và bước vào bồn, ngâm mình trong làn nước ấm nóng, nó cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Nhắm mắt lại và từ từ tận hưởng, nó khẽ lim dim, nhưng trời đâu có thương nó, một cuộc gọi từ ai đó đã phá tan bầu không khí tĩnh mịch này của nó, nó bật dậy, bước ra ngoài và đi lấy điện thoại, là số của Trần Nam...
-Có chuyện gì?-nó bắt máy
-Hì, có cần căng thẳng vậy không? Đang làm gì vậy?-Nam nhí nhảnh nói
-Ờ, đang tắm!-nó bình thản nói mà không hay biết đầu dây bên kia đã bị mất rất nhiều máu
-Ừ ừ....vậy chút nữa tui gọi lại ha!-Nam nói rồi cúp máy luôn
Nó quay bước tính chui vào và thư giãn tiếp, cùng lúc đó cánh cửa cũng bật mở, một người bước vào, không phải cô người hầu đáng yêu, không phải Hoàng Mai, cũng không phải Hoàng Vũ mà là.................................................HẮN!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Hắn sững người, nó đỏ mặt đứng chôn chân dưới đất, lúng túng không biết làm gì, sao tên này bất lịch sự vậy? Giờ nó sẽ phải làm gì đây? Không lẽ cứ đứng đây chắc? Còn hắn thì........khỏi cần phải nói chắc ai cũng biết chàng ta bị mất máu nặng và nếu chịu thêm chút nữa chắc chắn hắn sẽ phải nhập viện vì mất máu :3
oOo oOoHello, còn ai không vậy???? Lên tiếng cái coi, đừng nói là mấy bạn nam nhà ta giống như nhân vật nam chính rồi nha! Nếu vậy cho Gió xin lỗi nhé! Hì, thôi mấy bạn lên tiếng cái rồi tiếp tục theo dõi diễn biến truyện nha! Chắc là mấy bạn còn ''mất máu'' dài dài, đừng ai hỏi tại sao Gió lại viết vậy nha! Gió là trap nên cũng rất muốn viết những tập như vậy :3, hoy ba hoa vậy đủ rồi, tiếp tục theo dõi truyện nào ;) :*oOo oOoHắn đứng im một lúc rồi chạy ra ngoài để lại tiếng đóng cửa vang dội, hai người kia ở dưới thì cứ nghĩ đó là động đất, đứng sau cánh cửa, hắn lúng túng, đỏ mặt và tự trấn tĩnh mìnhKhông sao....không sao cả......mình chưa nhìn thấy gì cả......đó là mơ....mơ thôi!!!!!Còn nó thì ôi thôi, cô nàng sốc nặng luôn, không biết phải sử sự ra sao cả, mọi việc xảy ra nhanh quá, nó chưa kịp phản ứng gì cả. Làm sao bây giờ, chắc chắn nó sẽ không dám nhìn mặt hắn mất thôi!!!!! Hắn bỏ xuống dưới nhà, nó thì vội đi thay đồ và cũng đi xuống. Mai, Vũ, Nam, hắn đang quay quần bên nhau như các anh em trong nhà lâu ngày mới gặp lại nhau, nó chạm mắt hắn, trong ánh mắt ấy thoáng qua một chút bối rồi, nó cụp mắt xuống rồi bước đến bên Mai và ngồi xuống. Vũ nhấm một ngụm nước rồi khẽ mỉm cười, không khí bây giờ thật khó chịu, nó biết sẽ có một chuyện gì đó rất rất kinh khủng sắp xảy ra, nếu không thì đã không tụ tập đông đủ ở đây, mọi người ai cũng có một biểu cảm khác nhau: Nam thì ăn mặc như lần đầu tiên hai người gặp nhau, mắt khẽ khép lại và tận hưởng bài hát của mình; Mai thì đôi lúc khẽ mỉm cười và quay sang nhìn nó rồi lại sang Nam; Vũ thì im lặng không nói, nhìn Vũ cứ như đang suy tư một chuyện gì đó rất rất quan trọng; hắn thì lạnh nhạt ngồi đó, đôi lúc buông ra một tiếng thở dài; nó thì đưa ánh mắt khó hiểu nhìn mọi người. -Từ giờ em sẽ ở cùng với Nam!-Vũ khẽ nóiCâu nói như tiếng sét ngang tai nó, nó bàng hoàng, nó chưa nghĩ rằng đây là chuyện quan trọng, nó chưa từng nghĩ đến chuyện đó, rốt cuộc là đã có chuyện gì cơ chứ? Vũ vừa nói gì? Nó có nghe nhầm không? Như đọc được ý nghĩ của nó, Mai khẽ buông một lời thở dài-Đó là sự thật, em sẽ ở cùng cậu ta!-Mai khẽ nói và quay điTất cả mọi chuyện đến quá nhanh, nhanh đến mức nó không biết phải sử lý ra sao, rốt cuộc chuyện này là sao? Tại sao nó lại phải ở cùng với Nam, nó đưa mắt nhìn quanh như tìm kiếm một câu trả lời thích đáng nhưng tất cả mọi người đều quay đi, tránh ánh mắt của nó, cô nàng hầu đáng yêu của nó thì từ trên phòng nó đi ra, tay xách một cái vali lớn, hắn vẫn im lặng không có bất cứ phản ứng gì, nó chợt thấy trống rỗng, lòng đau thắt lại-ĐƯỢC RỒI! NẾU MẤY NGƯỜI MUỐN TÔI ĐI THÌ OK! TÔI SẼ ĐI ĐỂ MẤY NGƯỜI VỪA LÒNG ĐƯỢC CHƯA?-nó bật dậy, đi đến bên giành trước vali khỏi tay cô hầu và bước đi, Nam đứng dậy rồi bỏ theo nó. Nó bước vào xe, Nam cũng bước lên, chiếc xe bắt đầu lăn bánh rồi rời khỏi biệt thự họ Hoàng, đưa nó đi xa dần, trên kia, hắn lạnh nhạt nhấp từng ngụm trà, mùi hương khẽ lan ra, sao lòng hắn lại đau vậy? Nó có là gì của hắn đâu chứ? Nó không là gì của hắn, nó vừa là bạn thân của Nam, cũng vừa là vị hộn thê của Nam, vậy thì hắn cũng không hề liên quan gì đến chuyện này. Mọi thứ trôi qua một cách êm ả, nhanh như cơn gió nhưng để lại một nỗi đau............oOo oOoCuối cùng xe cũng dừng lại, nhưng không phải là căn nhà lần trước nó và Nam gặp nhau mà là một căn biệt thự to lớn, rất to, rất sang trọng. Nhưng nó đâu có tâm trạng gì mà ngắm nữa, khẽ kéo vali bước vào. Nó bước qua cánh cổng và chợt nó thấy đầu đau nhức, cảm giác này như là lần nó được Vũ nói ra sự thật, nhưng lần này không đau rát như lần đó mà lại rất ngọt ngào, như một giấc mơnó nói rồi bước vàoMột người con gái bước đến và đưa tay xách vali vào giùm nó, nó bước theo người đó và đi lên phòng mình. Căn phòng rất đẹp, lại đúng phông màu mà nó ưa thích-đen và trắngXếp đồ vào tủ rồi, nó khẽ nhảy lên giường, nhìn lên trần nhà trắng muốt, nó chợt nghĩ về hắn, không biết bây giờ hắn đang làm gì? Có nhớ đến nó hay không? Nhưng rồi nó lắc đầu, không, không thể nào nhớ về con người đó được, họ có là gì của nó đâu, vậy thì nhớ làm gì? Nó lim dim và chìm vào giấc ngủCứ nghĩ là sẽ có một giấc ngủ ngon nhưng không hề, đêm đó nó gặp ác mộng khiến nó cứ lăn lộn khắp cái giường trắng to rộng đó....................
oOo oOo
Sáng hôm sau nó bước xuống với đôi mắt gấu trúc, Nam đang ăn thì cũng phải nghẹn khi nhìn thấy nó: đầu tóc bù xù, quần áo xộc xệch, mắt thì được tặng thêm hai quầng thâm đen, nhìn nó không khác gì tên ăn mày cả!!!!!!!!!!!!!
Nó khẽ nhớ lại giấc mơ đêm qua, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Giấc mơ đó là sao? Một ngàn câu hỏi xuất hiện trong đầu nó.........
oOo oOo oOo
Đến đây là hết chap 14, nó đã quay về với tình yêu thuở nhỏ của mình nhưng hai người sẽ ra sao? Sẽ hạnh phúc hay đau khổ? Nó sẽ phải chấp nhận hắn hay Nam khi biết được sự thật về lời hứa năm xưa? Sẽ có một người ra đi, một người ở lại, một người hạnh phúc và một người phải giấu nước mắt khẽ mỉm cười bước đi! Mời mọi người đón đọc chap tiếp theo