-Xin lỗi......tôi có người yêu rồi!-Nam lạnh nhạt buông từng chữ
Mai thẩn thờ buông tay rồi lảo đảo đi ra xa, từng câu từng chữ như những nhát dao sắc đâm vào tim Mai, Mai không ngờ rằng trong khoảng thời gian ngắn như vậy Nam lại có người yêu nhanh như vậy.Lúc anh buông lời nói yêu cô, Mai đã tin rằng có lẽ sẽ rất đau khổ khi cô không còn bên cạnh nhưng có lẽ cô đã sai rồi! Nam chẳng có bất cứ tình cảm nào ngoài thứ gọi là CHỊ EM! Tại sao ông trời lại trớ trêu vậy chứ? Ông cho người biến yêu rồi lại chia cắt họ! Nam lạnh nhạt bước đi, để lại Mai đứng như chôn chân ở đó, bọn nó bước ra, nó đến ôm Mai vào và buông tiếng thở dài, Vũ và hắn cũng không biết làm sao đành lắc đầu ngao ngán nhìn nó, Mai như người mất hồn tựa đầu vào đôi vai nhỏ của nó.
oOo Sáng hôm sau oOo
Mai bước xuống nhà sau khi đã bị nó lôi lên make up lại, nhưng có vẻ nhìn Mai vẫn rất ủ rũ và không hề có một sự sống nào.Vũ giật mình nhìn Mai rồi tái mét khi nhìn thấy cái bản mặt chán nản của Mai
-Này, ổn chứ?-Vũ giơ tay vẫy vẫy trước mắt Mai
-Ổn...-Mai lạnh nhạt
Cả ba chán nản đi ra xe và phóng đến trường.
oOo Cổng trường oOo
Chiếc xe đổ xuống trước cổng, bọn nó bước xuống và Mai lại một lần nữa khiến cho tất cả mọi người phải bàn tán xì xào, và có lẽ ông trời cứ như muốn trêu Mai vậy, một chiếc xe nữa cũng đổ xuống và cái con người bước xuống khỏi cái siêu xe đó không ai khác chính là NAM. Mai lạnh nhạt nhìn Nam tươi cười với tất cả các cô gái mà trong tim đau buốt như có hàng ngàn mũi kim đâm vào, Mai đã phải khổ sở biết bảo chỉ để khắc tên Nam vào tim và bây giờ Mai phải rơi bao nhiêu giọt lệ để xóa tên Nam khỏi tim.
Tại sao? Là do Mai không đáng được yêu hay do hạnh phúc không trọn Mai? Mai cũng là con gái, cũng biết yêu, biết đau, vậy thì tại sao Nam lại có thể lạnh nhạt như vậy chứ? Mối tình đầu sao? Chắc Mai phải tập quên đi và tạo ra một lớp vỏ cho mình.
-Này, đi đâu chơi đi?-nó gợi ý tươi cười nhìn mọi người
-Ok, đi đâu giờ?-Vũ háo hức
-Chả biết được!-nó vô tư nói
-Trời! Vậy đi Bar nhé!-hắn cười
-Không!-nó khoanh tay từ chối
-Vậy thì đi hát Karaoke vậy!-Vũ cười
-Ok đi luôn!-nó cười tươi
Cả bọn đang vui vẻ thì chợt nhớ đến thứ gì đó liền nhìn sang Nam và Mai. Mai im lặng không nói gì còn Nam thì lắc đầu nhẹ
-Ok! Vậy thì Mai đi còn Nam ở lại!-nó nói rồi hý hửng đi ra và theo sau là hắn, Vũ và Mai.
Nam ngồi im khoát tan ly cafe, ngẩng lên nhìn cái bóng người nhỏ nhắn kia. Có lẽ chuyện đó quá sock đối với Mai vì Nam biết tình cảm Mai dành cho Nam là tận, vậy mà Nam lại dày xéo lên cái tình cảm đó mà không hề để tâm đến cảm giác của người khác. Trời cũng đã dần chuyển về tối, Nam rời khỏi tiệm cafe rồi bắt xe về.
Về đến nhà, Nam lục tung hết mọi chỗ để tìm chìa khóa nhưng lại không hề tìm thấy. Một giọt nước rơi vào tay Nam rồi hàng ngàn giọt mưa khác. Mưa rơi xối xả xuống khiến Nam nhanh chóng ướt sũng. Nam chạy vào hiên nhà đừng đó chán nản nhìn mưa rơi.
-Nam?-một giọng nói quen thuộc mà Nam không hề muốn nghe
-......-Nam im lặng nhìn sang, là Mai
-Mưa to lắm, vào đây trú tạm đi!-Mai vứt cho Nam cái ô rồi đo đi vào nhà
Nam cầm lấy ô, mở ra rồi đi sang nhà nó. Cầm lấy cái khăn lau khô người, Nam ngả người xuống cái ghế và nhắm mắt lại. Mai ra, cầm một cốc sữa nóng và để lên bàn, ngồi xuống cạnh Nam. Khuôn mặt Nam có sức hút rất lớn khiến cho Mai không thể rời mắt được.
-Nhìn gì vậy?-Nam mở mắt quay sang nhìn Mai
-K....không có gì!-Mai quay đi
Không khí im lặng lại bao trùm lên Nam và Mai, một nghìn câu hỏi Mai muốn hỏi Nam nhưng không thể cất lời.
-Này....-Mai quay sang nhìn Nam
-Huh?-Nam nheo mắt nhấp một ngụm sữa nóng
-Tại sao.....không chấp nhận làm người yêu Mai?-Mai phồng má nhìn Nam
-Không cần biết!-Nam lạnh nhạt nói
-Hứ, vậy thôi.....-Mai dỗi
-Chị yêu tôi?-Nam nheo mắt hỏi
-Ư....ừ-Mai đỏ ửng mặt
-Um-Nam cười rồi vươn tay kéo Mai vào ôm
-Hả?!!!-Mai ngạc nhiên
-Làm người yêu tôi nhé!-Nam cười
-V....vâng!-Mai cười rồi đưa tay ôm Nam
Nam nâng nhẹ cái cằm nhỏ xinh của Mai lên, khẽ đặt lên đấy một nụ hôn nồng cháy....