Edit by Đào Không Sợ Ma
Dung Nguyệt Nguyệt không thể không giật mình, làm sao có thể chứ?
Ôn Nhu cũng không hiểu sao Đại Sư Phó lại có thể bỏ qua một hoa đán nổi tiếng như Nguyệt Nguyệt mà lại chú ý đến Dung Thanh Thanh.
Lần này chắc chắn Dung Thanh Thanh đã làm gì đó. Dung Thanh Thanh đã chi rất nhiều tiền để có thể góp mặt trong những đại ngôn trước đây của cô ấy.
Nghe thấy Dung Nguyệt Nguyệt có chuyện gì đó, cô vội vàng nói: "Nguyệt Nguyệt, lần này nhất định là Dung Thanh Thanh biết Đại Sư Phó có hứng thú với chúng ta nên chắc đã bỏ ra rất nhiều tiền để cướp mất đại ngôn của chúng ta."
Dung Nguyệt Nguyệt mím môi, lời giải thích này có lý, dù sao lần này Dung Thanh Thanh tức giận đến mức đi tham gia chương trình tạp kỹ hoang dã mà cô không muốn quay.
Chuyện như thế này xảy ra khá nhiều lần, lần nào người chịu những bình luận ác ý trên mạng cũng đều là Dung Thanh Thanh .Lần này chắc chắn sẽ giống như thường lệ.
_
Chẳng bao lâu sau trên mạng lại xuất hiện chủ đề về việc Dung Thanh Thanh lại cướp đi đại ngôn của Dung Nguyệt Nguyệt.
Với địa vị hiện tại của Dung Nguyệt Nguyệt, cô không cần phải mua thủy quân, chỉ cần tung ra một chút tin tức sẽ nhanh chóng gây xôn xao dư luận.
Lúc đầu, trạng thái trong show của Dung Nguyệt Nguyệt không được ổn cho lắm và cô ta có vẻ lo lắng trong suốt buổi phỏng vấn.
Phóng viên tinh mắt nhìn ra được tâm tình của Dung Duyệt Nguyệt không tốt: "Nguyệt Nguyệt khó chịu sao?"
Dung Nguyệt Nguyệt gật đầu và mỉm cười xin lỗi: "Tôi xin lỗi, nhưng bạn có thể tiếp tục, tôi sẽ cố gắng hoàn thành cuộc phỏng vấn."
Cô nhất quyết muốn thực hiện cuộc phỏng vấn dù tâm trạng không được ổn, đã lâu rồi anh chưa thấy một nghệ sĩ tận tâm như vậy.
Huống chi Dung Nguyệt Nguyệt vẫn là một người ưu tú, phóng viên rất yêu quý cô, dự định viết một bài hay cho Dung Nguyệt Nguyệt để quảng cáo cho cô.
Sau khi cuộc phỏng vấn kết thúc, phóng viên quay lại và nghe thấy nhân viên bên cạnh Dung Nguyệt Nguyệt đang thì thầm điều gì đó.
"Tại sao lại là Dung Thanh Thanh? Thật là âm hồn bất tán mà." Phóng viên nhận ra cô gái này là trợ lý của Dung Nguyệt Nguyệt, vừa rồi cô vừa đưa nước cho anh.
"Đây là đại ngôn đầu tiên mà Dung Thanh Thanh giành được từ chị Nguyệt Nguyệt. Bỏ qua những đại ngôn cấp thấp trước đây đi, nhưng bây giờ cái này là từ Tập Đoàn Đại Sư Phó, là đại ngôn mì ăn liền cấp quốc gia."
Trợ lý tức giận nói: "Tôi cũng không quan tâm Dung Thanh Thanh có đủ địa vị hay không. Chỉ vì cô ta là đại tiểu thư của nhà họ Dung nên muốn làm gì thì làm à, luôn cướp những đại ngôn của Nguyệt Nguyệt nhà chúng ta."
"Chị Nguyệt Nguyệt đã làm việc rất mệt mỏi rồi, chị ấy gần như ngất đi vì về chuyện này." Một trợ lý khác mở to mắt và cũng cảm thấy thương cảm cho Dung Nguyệt Nguyệt.
Sau khi phóng viên nghe xong, anh ta im lặng ghi lại cuộc trò chuyện giữa trợ lý của Dung Nguyệt Nguyệt.
* mưu hèn kế bẩn, thủ đoạn vô biên:))) tôi chờ ngày các người bị vả mặt!!!
_
Ngay sau đó, trên mạng lan truyền tin tức rằng Dung Thanh Thanh đã dùng mọi cách để cướp đi đại ngôn của Dung Nguyệt Nguyệt, khiến Dung Nguyệt Nguyệt ngất xỉu và phải nhập viện.
Người chịu thiệt đầu tiên chính là fan của Dung Nguyệt Nguyệt, họ tức giận đến mức tràn vào Weibo của Dung Thanh Thanh để chửi bới như điên.
[Quả nhiên, không phải quỷ thì không phải cô, chính là Dung Thanh Thanh làm sao có thể được Đại Sư Phó mời hợp tác ? ]
[Dung Thanh Thanh thực sự là người vô liêm sỉ nhất trong lịch sử loài người và loài vật, cô ta không có chút tài năng gì, lại còn muốn tranh giành đại ngôn?]
[ Nguyệt Nguyệt nhà chúng ta không chủ động nói cái gì, thì fan hâm mộ chúng ta cũng không ghen tị, chúng ta phải bảo vệ Nguyệt Nguyệt tốt nhất trên thế giới. ]
Dung Thanh Thanh hiện tại có rất ít fan, xem bình luận của nữ thần tượng mà mình vừa theo dõi trong đây lại trở thành một cơn huyết phong, bị mắng khắp người, ngay cả người nhà cũng được chào đón từ trong ra ngoài.
Mọi người đều bối rối.
Cái gì? Dung Thanh Thanh đã cướp đi đại ngôn của Dung Nguyệt Nguyệt khi nào chứ?
Còn nữa, không phải Dung Thanh Thanh còn tham gia quay tạp kỹ sinh tồn trên hoang đảo sao ? làm sao cô ấy có thể cướp đại ngôn của Dung Nguyệt Nguyệt được ? Trong phòng phát sóng trực tiếp 24/24 thời điểm thật?
Một số fan cố gắng lý giải nhưng cũng bị mắng chửi xối xả.
Những người hâm mộ Dung Thanh Thanh đã chú ý đến cô trong show này, họ không bằng những người hâm mộ chuyên nghiệp đã tồn tại nhiều năm này.
Sau khi gõ bàn phím một cách điên cuồng, mấy người bọn họ không chửi bới nữa.
Chỉ là... khó chịu thôi.
Những người hâm mộ của Dung Nguyệt Nguyệt thật ác độc.
Họ thực sự thích Dung Thanh Thanh trước khi trở thành fan của Rong Qingqing.
Cùng lúc đó, chiếc vòng tay mà Dung Nguyệt Nguyệt mang theo lại phát ra ánh sáng kỳ lạ.
【Cảnh báo: Giá trị may mắn của nữ chủ chủ đã giảm 1%, vui lòng phản hồi kịp thời.】
Dung Nguyệt Nguyệt nhìn giá trị may mắn đang giảm dần, trên khuôn mặt dịu dàng của cô đột nhiên hiện lên một chút hung dữ, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
***
Khương Thanh Vân hôm nay hẹn một người bạn đi thẩm mỹ viện, dọc đường có người nhận ra bà.
"Đó nhất định là Cố phu nhân. Tôi không biết làm sao Cố gia lại có thể chọn Dung Thanh Thanh làm con dâu."
Một phu nhân khác cũng đang làm trắng da mặt nói: "Nếu là tôi, cho dù trong hai năm qua nhà họ Dung có phát triển như thế nào, tôi cũng sẽ không để một người phụ nữ có tính cách như Dung Thanh Thanh vào nhà. Nếu cưới cô ấy,sẽ làm cho ngôi nhà ồn ào."
"Ai nói thế? Hai năm nay, Cố gia đang dần dần thua kém Thẩm gia."
Khương Thanh Vân càng nghe càng cau mày nói: "Lý phu nhân, Đỗ phu nhân hình như có chút không hài lòng với sự hợp tác của Cố gia."
Cho dù không thích Dung Thanh Thanh thì cô cũng đã trở thành con dâu nhà họ Cố. Huống chi Khương Thanh Vân còn chưa mắng Dung Thanh Thanh!
Vừa rồi đang nói chuyện bỗng nhiên nhìn thấy Khương Thanh Vân: "Cố phu nhân..."
Những chuyện này bọn họ chỉ nói riêng chứ không dám nói ra trước mặt Khương Thanh Vân.
"Vậy không bằng năm nay chúng tôi ngưng hợp tác với Thẩm gia vậy, Cố gia chúng tôi thật sự không có tiền để hợp tác với các người." Khương Thanh Vân vẻ mặt nghiêm túc, xách túi đi ra khỏi thẩm mỹ viện.
Sau đó trên xe bà mở ra phòng phát sóng trực tiếp của Dung Thanh Thanh và Cố Thạc: "Về nhà đi."Hiện tại bà không còn tâm trạng để chăm sóc bản thân nữa.
Nhưng tài xế lại lén nhìn người phụ nữ ngồi phía sau, không biết bà đang xem cái gì, lông mày vô tình giãn ra.
Thẳng đến trong điện thoại vang lên giọng nói của Dung Thanh Thanh: "Đó là điểm nhiệm vụ tiếp theo à?"
Với một bản đồ khác trong tay Thành Du và Quý Khắc, họ nhanh chóng tìm thấy điểm nhiệm vụ mà tổ chương trình đặt ra.
Khi đến nơi, tất cả đều nhìn thấy một chiếc hộp khổng lồ được đặt trên vách đá cách đó không xa.
[Wocao, tổ tiết mục đã đi quá xa rồi, lần trước đặt trên cây thì không sao, nhưng lần này lại đặt thẳng trên vách đá! ]
[Bên dưới vách đá này có sóng dập dữ dội, nếu mà vô tình rơi xuống thì sao?]
[Chỉ nhìn thôi cũng thấy đáng sợ rồi.]
[Dung Thanh Thanh đang di chuyển, cô ấy định leo lên thật sao?]
Nhịp tim lúc này đập hài hòa đến không ngờ, mọi thứ dường như đã im lặng.Họ như đang sợ hãi Dung Thanh Thanh.
Mọi người thấy Dung Thanh Thanh linh hoạt thắt nút bằng sợi dây leo núi do tổ chương trình đặt, buộc chặt vòng sắt và chuẩn bị lên đường.
Tiến lên một bước, tay cô bị kéo lại.
Đuôi mắt Cố Thạc hơi trầm xuống, trong giọng điệu không có chỗ cho sự cự tuyệt: "Tôi đi với em."
Dung Thanh Thanh vốn muốn nói không cần, cô từng trải qua không biết bao nhiêu chuyện trong ngày tận thế, cô đã trèo qua hơn một trăm tòa nhà bỏ hoang để tìm kiếm thức ăn, chưa kể đến những vách đá cao như thế này.Đối với cô ấy, nó thực sự dễ như ăn bánh.
Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt Cố Thạc, cô liền hiểu được sự lo lắng trong mắt anh.
Lời còn ở trên môi nhưng cô không thể nói ra, Dung Thanh Thanh lắc đầu để thoát khỏi cảm xúc kỳ lạ: "Được thôi."
Cô kiểm tra độ cao núi bằng mắt và thấy rằng nó không cao lắm, dù mang theo Cố Thạc cũng không vấn đề gì.
Nhìn thấy Dung Thanh Thanh và Cố Thạc tiến về phía trước, Thành Du cùng Quý Khắc không khỏi run rẩy hai chân khi nhìn núi cao như vậy.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, mọi người không khỏi đổ mồ hôi, Cố Ảnh Đế và Dung Thanh Thanh chậm rãi leo lên.
Nhưng khi nhìn thấy cảnh này tiếp theo, mọi người đều lấy khăn giấy ra lau mồ hôi.
Họ thực sự đã quên mất người đó là ai.
Một người có thể trèo lên cây dừa cao mười mét bằng tay không mà không mệt hay thấy choáng váng, khuất phục một con hươu rừng chỉ bằng một tay!
Lúc đầu, Dung Thanh Thanh leo lên với tốc độ ngang bằng với Cố Thạc, nhưng Cố Thạc thực sự rất chậm.
Dung Thanh Thanh suy nghĩ một chút, khéo léo bày tỏ suy nghĩ của mình: "Cố Thạc, chờ chúng ta trở về, anh có thể cùng tôi luyện tập để nâng cao thể lực."
Còn phải luyện tập."Được." Cố Thạc không biết tại sao vào thời điểm này lại đề cập đến thể lực. Nhưng nhìn Dung Thanh Thanh ở thời điểm hiện tại, thì cũng không có vấn đề gì.
"Vậy bây giờ chúng ta có thể tăng tốc được không?" Dung Thanh Thanh liếc nhìn chiếc hộp lớn trong tay, đầy mong đợi nhìn anh.
Tốc độ này không thể so với tân binh vừa mới tiến vào tận thế, leo lên như vậy sẽ khá mệt, Dung Thanh Thanh muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, tiết kiệm được nhiều điểm kinh nghiệm.
Cố Thạc: "???"
Thế này chưa đủ nhanh à? Chỉ mới có năm phút thôi mà chúng ta đã đi được một phần tư chặng đường rồi đấy.
Ngay sau đó, Cố Thạc bị một cánh tay thon dài kéo qua.
"Nhanh như vậy còn chưa đủ." Dung Thanh Thanh một tay ôm eo Cố Thạc, một tay bám vào vách đá:"Để tôi cho anh trải nghiệm thế nào là cảm giác bay lượn."
Cố Thạc: "..."
Cảm ơn rất nhiều, nếu lần sau lại lo lắng cho Dung Thanh Thanh, anh sẽ là một con cún.
Chẳng mấy chốc, mọi người cảm thấy dường như đang xem một cảnh võ thuật lãng mạn rơi xuống từ vách đá.
Sau hai tiếng vút, Dung Thanh Thanh đá chân, dùng một tay nhảy lên nửa quãng đường còn lại, vững vàng đáp xuống một chỗ đứng khác.
Năng lực bạn trai tràn đầy .
[Wocao! ! ! ]
[ Lại một lần nữa nói người thường sao có thể làm được điều này? ! ! ]
[Thế giới quan của tôi vừa được sửa chữa và giờ nó lại bị hỏng. ]
[wocao, nhìn biểu tình trên mặt diễn viên Cố, giống như vừa trải qua cú sốc lớn vậy, cười chết mất. ]
[Hai người khiến tôi muốn cười quá, cảm giác như đang bay. ]
[Diễn viên Cố: tôi thật sự cảm ơn rất nhiều:)). ]
Không chỉ khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp rung động đến tận xương tủy mà các khách mời có mặt tại hiện trường cũng một lần nữa bị cặp đôi này gây sốc.
Thành Du ánh mắt đờ đẫn, quay đầu nhìn Quý Khắc: "Em nhìn nhầm sao?"
Quý Khắc sửng sốt: "Có lẽ là không."
Lâm Uyển Như chớp chớp mắt: "Thanh Thanh ôm Cố Ảnh Đế bay lên?"
Thành Du cùng Quý Khắc: "Phải... đúng thế."
Nó giống hệt với cảnh bay nhảy trong bộ phim truyền hình tiên hiệp mà họ đã quay trước đó.
Ba người không để ý xung quanh còn có hai người khác: " Mọi người đang nhìn cái gì vậy?"
Tô Vi và Vương Gia Vĩ,hai người mới đến, một mình trải qua gần một nửa chương trình,cuối cùng cũng gặp được những vị khách khác.
Họ chưa kịp bày tỏ sự vui mừng thì nhìn thấy vài vị khách với đôi mắt đờ đẫn đang nhìn về phương xa.
Bốn người đều thất thần, chẳng lẽ chương trình này quá khó sao?
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp ở quá xa, không thể thấy rõ chuyện gì đang xảy ra với Cố Ảnh Đế và Dung Thanh Thanh. Phòng phát sóng trực tiếp của Tô Vi và Vương Gia Vĩ lại càng không rõ ràng, họ theo dõi ca hậu suốt chặng đường và xem họ chịu đựng gian khổ, khi đến điểm nhiệm vụ cuối cùng, họ nhìn thấy những người khác trông có vẻ phát ngốc, chốc lát họ cũng bối rối vì điều này.
[Có ai ở đây không ,tôi vừa chú ý đến bạn tôi vừa mới vào. Chuyện gì đã xảy ra vậy? ]
[Hahahahahahaha, nếu không nhìn rõ thì lên Weibo, có một blogger đã live stream và có lịch sử ghi lại. ]
[ Bỏ qua khuôn mặt đen như đít nồi của Cố Ảnh Đế, thì tư thế bay bằng một tay của Dung Thanh Thanh rất đẹp trai. ]
[Đây thực sự không phải là một bộ phim sao? Thật như một giấc mơ. ]
Khương Thanh Vân đang xem truyền hình trực tiếp không khỏi nhếch môi, ai nói Dung Thanh Thanh không xứng.
* mẹ chồng nb1
Lúc này, hệ thống nữ phụ tự cứu của Dung Thanh Thanh, người mà đang ở giữa không trung trên vách đá của một hòn đảo hoang, lại nghe thông báo một câu.
【--Đinh, chúc mừng chị đã nhận được 1000 điểm kinh nghiệm từ nhân vật chủ chốt Khương Thanh Vân, tiến độ tự cứu là 12%, hi vọng kí chủ tiếp tục cố gắng.】
Dung Thanh Thanh: "???"
Dung Thanh Thanh như đang bay lên thì dừng lại.
Ai cơ?
Hết chương 14.
------------
Tác giả có lời muốn nói:
Cố Thạc: Ai lo lắng Dung Thanh Thanh thì người đó là cùng cún!
"Gâu~"