• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chất lỏng kia ngửi có hơi tanh, trên người Châu Y cũng dính một chút, nhão dính, cô muốn thoát khỏi vòng tay của Trần Cảnh Hòa đi tắm, nhưng Trần Cảnh Hòa mãi không buông tay: “Ôm thêm một lát nữa, ngày mai chị quay về trường học, phải một tuần nữa mới có thể gặp nhau.”

“Trần Cảnh Hòa, nói ra có thể em sẽ cảm thấy kỳ quái.” Châu Y nghiêm túc nhìn vào mắt cậu: “Nhưng chị lại có chút thích em thật, chỉ là chúng ta mới quen nhau có vài ngày, có phải hơi giống chị thấy sắc nảy lòng tham không?”

“Đúng là hơi hơi.” Trần Cảnh Hòa gật đầu: “Chẳng qua cũng không hoàn toàn là nảy lòng tham, em đã cởi sạch trước mặt chị hai lần rồi, chị vẫn tâm lặng như nước, chỉ có chỗ khác dâng lên sóng ngầm thôi.”

Nói xong, cậu còn vươn tay xuống dưới nhéo nhéo.

Khuôn mặt Châu Y vừa tỉnh táo lại đỏ bừng.

“Lấy cái tay ra!”

Trần Cảnh Hòa lại nhéo hai cái mới rút tay ra, phía trên còn dính chất lỏng, ướt sũng, nhìn cực kỳ gợi tình.

“Chị muốn đi tắm, em buông chị ra đi.”

“Cùng nhau tắm.” Trần Cảnh Hòa không nói hai lời, bế người từ trên giường lên.

Châu Y căn bản không có cơ hội cự tuyệt, chẳng qua lực của Trần Cảnh Hòa rất thoải mái, cô cũng không cự tuyệt, chỉ là sao cô cảm thấy, Trần Cảnh Hòa càng tắm càng nóng lên vậy?

Châu Y quay đầu lại nhìn, kết quả đồ vật mười mấy phút trước vừa tiếp xúc với mình lại ngẩng cao đầu, thấy cô nhìn qua, còn cố tình nhúc nhích hai cái.

“Chị, chào hỏi với tiểu Trần Cảnh Hòa xíu đi?”

Thói hư tật xấu của Trần Cảnh Hòa giờ đã hoàn toàn bại lộ. Nói thật, cậu thật sự muốn kéo Châu Y làm ở chỗ này một lần nữa.

Trong gương phản chiếu hai thân hình không mảnh vải che thân, Trần Cảnh Hòa cao hơn Châu Y một cái đầu, trần trụi đứng sau lưng cô, cúi đầu giúp Châu Y rửa sạch bọt trên người.

Châu Y ý tứ sâu xa nhìn thoáng qua, hai ba lượt đã rửa sạch sẽ bọt, sau khi rửa xong còn cố tình sờ soạng lại, kéo khăn tắm bên cạnh che người xong thì chạy ra ngoài, vừa chạy còn vừa kiêu ngạo hét: “Không được, tự em chơi với nó đi.”

Trần Cảnh Hòa chỉ cười, Châu Y chạy nhanh, cửa phòng tắm cũng không đóng, chạy ra ngoài bọc kỹ khăn tắm liền đứng trước cửa nhìn cậu: “Trần Cảnh Hòa, em hiện tại vẫn là vị thành niên, đừng hòng lôi kéo chị phạm tội!”

“Được rồi.”

Trần Cảnh Hòa liếm liếm môi trước mặt cô, hơi nước trong phòng tắm lúc ẩn lúc hiện, trong mắt cậu phủ hơi nước. Trước mặt Châu Y, Trần Cảnh Hòa cầm lấy gậy th*t của mình, sau lưng kề sát vào bồn rửa tay, nghiêng đầu nhìn cô: “Chị có muốn thưởng thức em trai tự an ủi chút không?”

Cho dù có nhìn bao nhiêu lần, Châu Y đều cảm thấy dáng người Trần Cảnh Hòa cực kì hợp thẩm mỹ của cô, nhất là khi Trần Cảnh Hòa còn lấy tư thế này nhìn cô.

Trần Cảnh Hòa đã trắng trợn truyền đạt tin tức cho Châu Y.

“Chơi” trẻ vị thành niên này đi.

Nhưng Châu Y từ nhỏ đã là công dân được yêu cầu phải nghiêm khắc tuân thủ pháp luật, cho dù cô có ác tâm thì cũng phải có gan trộm đã.

Chẳng qua cơ hội thưởng thức nam giới tự an ủi có hạn, sau khi Châu Y thấm nhuần tư tưởng tự do vào đầu mình, cô nhất định phải ngắm, loại hành vi này của cô nhiều nhất chỉ là quan sát hiện trường đầu tiên thôi, không tính là khách làng chơi.

Tay Trần Cảnh Hòa cũng rất đẹp, khớp xương rõ ràng, giờ phút này đang nắm lấy gậy th*t của mình, tuỳ ý tuốt lên xuống. Hai hòn trứng giấu sau lớp lông xấu hổ hơi lắc lư, quy đầu chảy ra chất lỏng trong suốt.

Tầm mắt Trần Cảnh Hòa chưa từng rời khỏi người Châu Y, ánh mắt dần trở nên nguy hiểm.

“Còn muốn xem nữa không?” Giọng điệu cậu dịu dàng nói.

Nhưng Châu Y lại nghe được điểm không thích hợp trong giọng nói ôn nhu này, lập tức xoay người chạy.

Trần Cảnh Hòa cười thành tiếng. Nếu cậu muốn, thì Châu Y đã sớm rơi vào trong lòng cậu rồi, sẽ không để cô đứng ở bên kia nhìn nửa ngày trời.

Đợi Trần Cảnh Hòa đi ra ngoài, Châu Y đã thay xong quần áo. Nhưng quần lót nhão dính không mặc được nữa, tương đương với việc cô hiện tại đang ở trạng thái thả rông.

“Chị phải về rồi.”

Bà Châu vừa mới nhắn tin hỏi sao cô còn chưa về nhà, cô bịa một cái cớ dẫn Trần Cảnh Hòa ra ngoài, nói là họp lớp cấp 3, không dám nói thật.

“Quá muộn rồi, không an toàn.” Trần Cảnh Hòa như đã quen thẳng thắn trước mặt Châu Y. Sau khi đi ra từ phòng tắm mà không mặc gì, trên người còn dính chút bọt nước, chảy từ ngực dọc theo cơ bụng trượt xuống đám lông đen: “Tuy rằng em cũng không an toàn, nhưng ít nhất là an toàn hơn so với bên ngoài.”

“…”

Còn rất có nhận thức với bản thân mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK