• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày mới lại tới. Như đã nói, nó và chị sẽ lại thức dậy, VSCN, đi học....vv nhưng bây giờ nó vừa phải thêm một việc mới, đó chính là chạy trốn khỏi những người cuồng tụi nó ( Phần lớn là con trai). Chẳng biết từ khi nào mà nó có cảm giác cuộc sống yên bình trước kia của mình như bị đảo lộn. Nó đến trường với tâm trạng không hề tốt chút nào, hơn nữa hôm nay nó cũng thấy trống trải. Phải thôi, Thiên Thiên hôm nay đi diễn nên nó không gặp cậu. Nó rất muốn có người ở bên tâm sự - An Nhiên, cậu sao thế? sao uể oải vậy? Thực không giống với tác phong thường ngày của cậu đó_ Hạ Băng cười cười mong cho nó có thể vui hơn

- Hôm nay mình không có tâm trạng, để mình yên đi_Nó lạnh lùng trả lời rồi gục mặt xuống bàn

- Vậy thôi_Hạ Băng xụ mặt xuống rồi chạy đi chơi với bạn của mình Tiết học bắt đầu rồi lại kết thúc, cứ hết môn này lại đến môn khác. Rồi tiếng chuông vang lên:''Reng...reng...reng..."

- Ra chơi rồi, xuống canteen thôi_Bọn học sinh la hét om sòm

- Chúng ta đi thôi An Nhiên_ Hạ Băng nói rồi lôi nó xuống

Nó lững thững đi xuống, lấy đồ ăn rồi về chỗ. Thay vì mọi khi nó sẽ ngồi chỗ đông người để gây sự chú ý thì nó quyết định ngồi một góc nhỏ, lôi điện thoại ra xem những bức ảnh của Thiên Thiên.''Từ khi nào mình lại có hành động như vậy nhỉ?, phải chăng mình đã thích cậu ấy rồi sao? không phải cậu ấy chỉ là bạn tốt của mình thôi'' Hàng loạt câu hỏi vòng vòng trong đầu nó. Bỗng nhiên có một cô gái đi qua, cô ta đổ cả khay nước vào bộ đồng phục của nó

- Xin lỗi, mình không cố ý_ Cô gái cúi đầu nói rồi lấy khăn định lau cho nó

- Được rồi, tôi tự lau được_ Nó lạnh lùng nói rồi nhẹ nhàng bỏ tay cô gái kia ra

- Á....Á....Á...Mình chỉ muốn lau cho cậu thôi mà, sao cậu lại đẩy mình mạnh tay thế_ Cô gái kia giả giọng tội nghiệp, ngã xuống đất, hét lớn lên để cho mọi người nghe thấy

- TÔI? TÔI Á? Tôi làm gì cậu, là cậu tự ngã còn gì?_ Nó khó hiểu với hàng ngàn dấu hỏi chấm trên đầu

Một bạn nam đứng lên, đi lại phía nó, đỡ cô gái kia dậy rồi mắng nó:

- Cậu biết võ mà lại đẩy một cô gái yếu đuối ngã như thế có biết cô ấy sẽ rất đau không?

- Phải đấy, cậu có lỗi thì phải xin lỗi chứ sao cậu kiêu vậy?_Bạn cô gái kia nói thêm Nó rất khó chịu, bịt tai lại hét lên:

- TÔI KHÔNG CÓ LỖI, ĐỪNG BẮT TÔI PHẢI LÀM NHỮNG ĐIỀU MÌNH KHÔNG MUỐN_Nói rồi nó bỏ đi

Cô gái kia được nước làm tới

- Mình không sao, bạn ấy chắc có chuyện không vui

- Có chuyện không vui mà đối xử với người khác thế sao, bạn ấy nghĩ mình mới được giải thưởng thì kiêu sao?_ Nhiều người xì xào bàn tán

- Thật không ngờ cô ta lại là người như vậy, cứ tưởng cô ta tốt lắm chứ_Bọn con gái khinh

'''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''

Nó rất buồn liền chạy lên sân thượng. Một giọt nước mắt, hai giọt nước mắt, ba giọt nước mắt,... Nó cứ thế mà khóc. Nó không biết giải thích cho mọi người hiểu, nó cô đơn, nó có rất nhiều tâm sự, rất nhiều điều nó muốn nói.''Thiên Thiên, cậu ở đâu? Tôi thực sự rất nhớ cậu, rất nhớ cậu. Tôi có rất nhiều điều muốn nói với cậu, liệu cậu có biết không?''

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK