Chương 14: Kết hôn
Editor: Tiêu
Beta: Kem
Phàn U Dật đè trên người Yến Cảnh Hành, nuốt nước bọt.
Yến Cảnh Hành duỗi tay đẩy dẩy Phàn U Dật: " Trên người ngươi có còn thương tích không?"
Phàn U Dật lắc đầu: " Không có."
Yến Cảnh Hành cười: " Tiểu sắc quỷ, trợn mắt nói dối à?"
Phàn U Dật bĩu môi: "Không có."
Yến Cảnh Hành xoa xoa đầu Phàn U Dật, dịu dàng nói: "Ngươi cũng không phải không bị thương, ta cũng có nội thương. Vì không ảnh hưởng đến trải nghiệm lần dầu của Ma Tôn đại nhân, không để ngài bị phun một thân máu khi đang "vận động", chúng ta trị thương trước có được không? Hơn nữa, Long Uyên bị ta mang về rồi, ngươi có thể đi làm nó nhận ngươi làm chủ đã, ngươi là pháp tu, cũng phải có pháp khí ra hình ra dạng chứ?"
Phàn U Dật sững sờ, vội vàng lật người lại,: "Ngươi bị thương ở đâu?"
Yến Cảnh Hành vui vẻ nói: "Dùng linh lực vượt mức thế giới cho phép nên bị ý chí thế giới trừng phạt."
Tên nhóc này hoàn toàn làm lơ chuyện Long Uyên nhận hắn làm chủ.
Phàn U Dật mím môi: "Ngươi là vì ta mới..."
Yến Cảnh Hành vương ngón tay đặt lên môi Phàn U Dật: "Nếu ngươi biết rồi, vậy thì mau chóng dưỡng thương cho tốt đi."
Phàn U Dật nhíu mày: "Phải là ngươi mau chóng dưỡng thương cho tốt mới đúng."
Yến Cảnh Hành cười một tiếng, ghé sát vào tai Phàn U Dật, nói: "Không phải là ngươi mới là người phải động nhiều sao?"
Phàn U Dật sửng sốt: " Là sao?"
Yến Cảnh Hành vén tóc dính trên mắt ra, bấm chú thanh khiết: "Ý của ta là, để ngươi ở trên, thấy thế nào?"
Phàn U Dật bỗng hiểu ý y, mặt đỏ bừng.
Ma Tôn cùng yêu phi vừa dưỡng thương vừa tới Tu chân giới. Cố Thanh Giác dẫn đệ tử Thái Nhất Tông tới nghênh đón.
Tần Khê Nhu lấy thân phận Đại sư tỷ đứng đầu nhóm đệ tử, trong khoảng thời gian Phàn U Dật chiến đấu, Thái Nhất Tông cũng đã quét sạch đám người rắc tâm bất lương trong tông.
Đương nhiên, đám người rắc tâm bất lương ở tu chân giới vẫn cần Ma Tôn đại nhân cùng Tiên Tôn đại nhân chậm rãi dọn sạch. Việc cấp bách hiện tại là hôn sự của Ma Tôn đại nhân với yêu phi.
Yến Cảnh Hành và Phàn U Dật bàn bạc về hôn kỳ, rồi báo lại cho Cố Thanh Giác và đương nhiên là gửi thiệp mời cho Quý Sùng Sơn.
Vì tránh sự đuổi giết của chính đạo, cố gắng che giấu hành tung, lúc hắn rơi vào hiểm cảnh, hai đại tông môn đã từng tìm kiếm tung tích của hắn nhưng cũng không có kết quả.
Cố Thanh Giác hi vọng Yến Cảnh Hành tạm thời ở Tu chân giới, tới lúc đại hôn thì Phàn U Dật cưỡi ngựa đến đón. Dù sao đi chăng nữa thì Yến Cảnh Hành cũng là Tổ sư gia của Thái Nhất Tông, Phàn U Dật phải làm đủ quy trình.
Phàn U Dật cũng không cảm thấy sao cả —— hắn cũng hy vọng có thể làm hôn lễ thật long trọng, vì cả đời người cũng chỉ có một lần. Nhưng yc lại không quen ngày tháng không có Phàn U Dật chăm sóc, chẳng qua cũng không ảnh hưởng gì.
Yến Cảnh Hành vừa nói chuyện câu được câu không với Tần Khê Nhu về Phàn U Dật vừa chờ tới đại hôn.
Ngày đó tới rất nhanh, Yến Cảnh Hành mặc xong một thân hồng y từ sáng sớm. Y nhìn bản thân trong gương, vừa lòng gật gật đầu.
Rồi Yến Cảnh Hành ngồi xuống, vừa ăn vừa chờ Phàn U Dật tới đón.
Phàn U Dật cưỡi trên lưng liệt hỏa thiên mã. Hắn cưỡi thiên mã đạp gió mà đi, nơi ngựa đi qua, không trung tự bốc lửa, người ở những nơi hắn đi qua đều biết Phàn U Dật tới —— cưỡi một con tuấn mã, đón người hắn yêu về nhà.
Ngày đó, đầy trời lửa đỏ, Tu chân giới chấn động.
Đại môn Thái Nhất Tông.
Phàn U Dật mặc một thân hồng y tuấn lãng, duỗi tay gõ cửa phủ Thái Nhất Tông: "Phàn U Dật tới chơi."
Tiếng Tần Khê Nhu truyền đến từ phía bên kia cánh cửa: "Không trả lời đúng thì không được vào."
Phàn U Dật: "Hỏi nhanh lên."
Tần Khê Nhu trêu ghẹo: " Vội gặp sư tổ của chúng ta như vậy sao."
Phàn U Dật cũng không phủ nhận: "Đương nhiên."
Tần Khê Nhu hắng giọng: "Câu hỏi đầu tiên: Sư tổ thích ăn già nhất?"
Phàn U Dật lập tức đáp: "Quả vải."
Tần Khê Nhu nói: "Trả lời đúng! Câu hỏi tiếp theo: Yến sư tổ thích làm gì nhất?"
Phàn U Dật trả lời rất nhanh: "Nằm ở nhà chờ ta đút trái cây."
Tần Khê Nhu cười: "Ừm, đúng rồi. Câu hỏi thứ ba: Phàn sư thúc có thể chăm sóc, che chở Yến sư tổ cả đời này hay không?"
Phàn U Dật đáp câu này nhanh nhất: "Đương nhiên."
Cổng của Thái Nhất Tông được mở ra.
Phàn U Dật giống như một tên nhóc to con chỉ biết lao đầu chạy vào trong nhưng Tần Khê Nhu lại dẫn đám tiểu bối Thái Nhất Tông vây kín cổng, hắn cũng không thể làm đám tiể bối này bị thương, đúng là khó xử.
Nghĩ ngợi một chút, hắn lấy một đống linh thạch trong không gian trữ vật ra. Quả nhiên đám tiểu bối liền tránh đường, hắn đi theo Tần Khê Nhu, thuận lợi gặp được Yến Cảnh Hành mà mình ngày nhớ đêm mong.
Lúc hắn vào nhà, Yến Cảnh Hành đang ăn trái cây.
Hắn 3 phần bất lực 7 phần nuông chiều cười nói: "Ăn ngon không?"
Yến Cảnh Hành cười tươi: "Ngon lắm."
Phàn U Dật tiến quân thần tốc, duỗi tay bế Yến Cảnh Hành lên, bay ra ngoài, đặt y lên yên ngựa, sau đó xoay người lên ngựa, cũng không còn gấp gáp nữa, người đã ngồi trong lòng, giờ lành thì chưa tới.
Phàn U Dật nói chuyện cùng Yến Cảnh Hành.
Phàn U Dật nhận việc bóc vải cho Yến Cảnh Hành, phục vụ tận miệng cho phu quân mới có của mình.
Phàn U Dật hít thở thật sâu để bớt căng thẳng nhưng mỹ nhân trong ngực, trái tim khó lòng mà bình tĩnh được.
Yến Cảnh Hành ăn từng miếng vải ướp lạnh, sướng như tiên.
Cuối cùng cũng tới nơi hai người tổ chức đại hôn —— biên cảnh của Ma Vực và Tu Tiên giới.
Ám tinh linh bưng mâm đặt trên từng bàn, những bình rượu giá trị thiên kim, những món ăn trân quý được đặt trên mâm ngọc giá trị liên thành. Của ngon vật lạ, cực độ xa hoa.
Yến Cảnh Hành "Tsk" một tiếng: "Ngươi là kẻ bại gia à?"
Phàn U Dật oan ức, xoa bóp bàn tay Yến Cảnh Hành: "Không phải."
Hai người nắm tay tiếp đãi khách khứa.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
Hôn lễ ở Tu Tiên giới từ trước đến nay đều khá tùy ý, dù Phàn U Dật muốn làm lớn một chút nhưng cũng không biết phải làm như thế nào. Mãi mới có thể tiễn xong hết khách khứa, Phàn U Dật gấp không chờ nổi mà kéo uch vào động phòng.
Trời bên ngoài còn sáng, Yến Cảnh Hành chỉ cửa sổ, trong mắt chứa đầy ý cười: "Ban ngày tuyên dâm?"
Phàn U Dật phồng má: "Phiền phức."
Yến Cảnh Hành nhướn mày: "Bây giờ đã ghét bỏ ta phiền phức?"
Phàn U Dật lắc đầu: "Ta chỉ muốn sớm xác nhận ngươi là của ta."
Yến Cảnh Hành cũng lắc đầu: " Chỉ có mỗi cách đó để xác nhận ta là của ngươi thôi sao?"
Phàn U Dật ngoan ngoãn lắc đầu.
Yến Cảnh Hành cười, cắn vành tai Phàn U Dật nói: " Trao đổi khắc sinh cốt đi."
Phàn U Dật nghe vậy ngẩn ra: "Khắc sinh cốt là cái gì?"
Yến Cảnh Hành phát hiện đứa nhỏ này thiếu rất nhiều tri thức về phương diện này, y bất đắc dĩ giải thích: "Đạo lữ trao đổi một khối xương, khối xương này có thể là điểm yếu cũng có thể là nơi cứng rắn nhất. Đối với kẻ địch mà nói, đây là nơi khó đánh vỡ nhất, đối với đạo lữ mà nói lại là nơi chỉ cần dùng một chút linh lực là có thể phá hủy."
Yến Cảnh Hành tiếp tục nói: "Nói một cách đơn giản thì ta muốn đưa điểm yếu của mình cho ngươi, cũng muốn ngươi trở thành lá chắn vững chắc nhất của mình."
Phàn U Dật sững sờ, gật đầu: "Ta muốn đặt xương của ngươi ở trước ngực mình."
Yến Cảnh Hành học dáng vẻ của hắn mà gật đầu: "Ừm, ta cũng thế."
Hai người hạnh phúc trao đổi khắc sinh cốt.
Phàn U Dật nhìn Yến Cảnh Hành với ánh mắt đáng thương nhưu chó con.
Yến Cảnh Hành gật đầu: "Có thể."
Ma Tôn đại nhân lập tức cong mắt cười như cún con, vui sướng mà nhào tới....
-Hoàn chính văn-
Editor có lời mún nói: Ừm... không nhầm đâu mí bồ:))) Hết chương ròi á:))) không thiếu chữ đâu:)))
Phần phiên ngoại sẽ giải thích về kiếp trước của 2 người nên mọi người đừng bỏ qua nhaaaaa
Danh Sách Chương: