Ngày hôm sau tôi đến nhà anh để học, sau đó nữa tôi lặn mất tăm. Đến tận chiều thứ hai tuần sau tôi mới lại đến nhà anh. Anh nhìn tôi lắc đầu nói: - Em cứ học một buổi lặn mất bốn năm buổi như vậy biết chừng nào mới học xong? Tôi nói tôi bận, thật ra tôi ngại, nhà anh chỉ có hai người con trai, tôi là con gái cứ đến hoài tôi cảm thấy có chút gì không được đúng lắm. Anh đã nói vậy tôi chỉ còn biết cười nói: - Để mai...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.