"Chị Liên Anh, là đại diện Lâm, chị không nghe máy sao?"
"Không cần, em về trước đi, không có việc gì không cần qua đây. Thời gian tới không có kịch bản, chúng ta có thể nghỉ ngơi một thời gian."
"Dạ. Chị Liên Anh, hôm nay làm như vậy, đại diện Lâm chắc chắn sẽ tức giận."
"Anh ta lúc nào thì vừa lòng?" Tạ Liên Anh nhếch môi "Em không cần để ý tới anh ta. Chuyện ngày hôm nay, có khi anh ta còn mừng thầm."
"Dạ. Chị Liên Anh, em về trước."
Căn nhà lại trở lại yên tĩnh. Tạ Liên Anh cầm điện thoại lên, 20 cuộc gọi nhỡ đều đến từ Lâm Nam. Điện thoại lại rung, cô bắt máy.
"A, Tạ ảnh hậu giờ nổi danh rồi, cũng sắp quên Lâm Nam này rồi nhỉ?" Bên kia, giọng nói thập phần khó chịu vang lên "Tạ Liên Anh, cô đừng tưởng vừa đạt giải nữ diễn viên xuất sắc liền có thể quay lưng với công ty. Cô nên nhớ, hợp đồng của cô vẫn còn 3 năm. Cô tốt nhất nên mong Âu Dương kia không phản ứng kịch liệt, không lại vẽ mặt."
"Đã biết."
Cứ nghĩ rằng vương bài đại diện là tốt lắm, nhưng Lâm Nam tên này đúng là khiến người ta ghê tởm, ngay cả công ty này. Chỉ còn 3 năm nữa... Tạ Liên Anh thở dài.
Ngày trước nếu cô nghe lời Âu Dương, rút khỏi vòng giải trí thì tốt rồi. Hôm nay khi xuống sân bay, thấy tin tức của người kia, lời nói chưa kịp suy nghĩ đã nói ra đó làm Tạ Liên Anh nhận ra, bao lâu như vậy, là cô vẫn lừa mình dối người.
Cô thích Âu Dương Thiên Minh, người đã cùng cô từ khi vào nghề. Hai người từ những diễn viên nhỏ bé cùng nhau tiến đến xuất sắc. Cô thích Âu Dương cao ngạo lạnh lùng nhưng tinh tế, quan tâm đó.
Hắn từng đã cho cô cơ hội, cô lại bỏ lỡ. Bây giờ, Tạ Liên Anh muốn quay lại. Lời nói đó cũng là một lời thăm dò, thăm dò xem Âu Dương Thiên Minh thực sự có người mới hay không.
Điện thoại lại reo. Là trợ lí La. Tạ Liên Anh nhíu mày. Cô ấy vừa đi, sao đã lại gọi lại? Rốt cục vẫn nhấc máy. Bên kia, giọng La Diêu Diêu khá sốt sắng.
"Chị Liên Anh... Tiền bối Âu Dương đã bình luận rồi. Có điều không tốt lắm. Chị lên xem đi. Bên kia em sẽ dẫn thủy quân.
Tạ Liên Anh trái tim nhảy bộp, vội vàng cắt máy. Cô mau chóng mở máy ra, vào tài khoản cá nhân. Bên dưới bài viết, bình luận phá trăm nghìn. Rõ ràng nhất là dòng bình luận của Âu Dương Thiên Minh, mới có 10 phút, nhưng lại bị đẩy lên đầu tiên.
"Cảm ơn lời cảm ơn của cô. Tôi nghĩ không chỉ mình tôi ủng hộ mà fans hâm mộ của cô cũng là hậu phương vững chắc của cô. Tuy nhiên lần sau đừng nói như vậy, vợ tôi sẽ hiểu lầm."
Ở dưới, lượt bình luận càng nhiều. Có điều Tạ Liên Anh chẳng muốn xem. Cô nhìn chằm chằm vào dòng chữ "vợ" của anh. Không thể tin, lại truy cập vào trang cá nhân. Đúng là người kia. Tuyệt không phải bị hack.
"Oa oa oa... Âu Dương boss nói có vợ.... Tôi vừa vào xem, thật là chính chủ. Ai đến đánh tôi đi."
"Thật sự. Tôi còn tưởng là hacker. Thế nhưng đăng thẳng lên tường."
"Ha ha... Tạ Liên Anh lần này đúng là tự vả mặt. Muốn móc nối quan hệ với Boss, cũng không nghĩ lại mình là ai."
"Lầu trên là ai? Dám bôi nhọ Tạ hậu, cũng không xem lại mình là ai. Người ta ít nhất chính là ảnh hậu."
"Có ai giống tôi chỉ chú ý rằng phía trước Boss nói không hẹn hò, sau khi Tạ hậu nói thì lại nói đã có vợ không?"
"Thế giới này thật hỗn loạn."
"Rõ ràng muốn ăn theo Boss, lại làm ra vẻ là bị hại. Kết quả Boss chắc chắn bị quì bàn giặt nên nổi giận rồi."
"Ha ha... cầu nhan chiếu của phu nhân Boss."
"Cầu nhan chiếu..."
Đây là câu trả lời của hắn ư?
Tạ Liên Anh không thể tin. Cô liều mạng hô hấp. Người đàn ông mỉm cười dịu dàng cùng cô đóng phim đâu? Người đàn ông trầm lặng ngồi đọc kịch bản cùng cô đâu? Âu Dương Thiên Minh cũng có mặt này sao?
Icol mặt cười, thật không thể tin hắn có thể dùng icol mặt cười. Hắn thế mà cười cô, cười nhạo cô sao?
Tạ Liên Anh nhắm mắt lại, khóe môi nhếch lên nụ cười.
Âu Dương Thiên Minh, anh muốn chạy, nhưng tôi lại không muốn anh buông tay. Vậy để xem trò chơi này ai sẽ thắng.
Đằng dưới một hàng dài cầu ảnh nhan chiếu. Âu Dương ngồi đắc ý cực kì. Muốn xem ảnh của Huyên Huyên ư? Còn lâu!!!
Trợ lí của Âu Dương Thiên Minh lại muốn khóc. Dạo này Boss tính tình thất thường, vừa mới xuôi chưa được vài phút đã lại nổi lên. Hắn buồn rầu nhìn bình luận, lại ai oán nhìn Boss đang đắc ý cười ôm máy. Ô ô ô, hắn muốn nghỉ việc.
Thanh Huyên vốn không để ý nữa, định tắt máy đi nghỉ lại nhận được tin nhắn của Tạ Na.
"Đã đặt được vé. 3 ngày sau lên đường."
"Tốt, cảm ơn nhé Na Na."
Trước khi nghỉ, mấy người hẹn nhau hè đi chơi. Thanh Huyên thấy rảnh rỗi cũng đồng ý. Thế nhưng Tư Vũ và Hạ Hà đều không đi, cuối cùng chỉ có Thanh Huyên và Tạ Na.
Chuyện ngày hôm nay, cô vẫn cần thời gian để tiêu hóa. Như vậy, cứ quyết định vậy đi, nghỉ ngơi một thời gian, để dư luận lắng xuống. Cô cũng không muốn bị quấy rầy, bị chú ý.