Từ khi gặp mặt đến bây giờ, mấy người đã chứng kiếm biểu hiện xuất sắc của Lâm Thành, biết hắn nhìn thì không có gì đặc biệt nhưng thực lực vô cùng biến thái, vì thế mà khi Lâm Thành yêu cầu solo 1 vs 1 với hầu quái đầu lĩnh, bọn họ tuy rằng có chút lo lắng nhưng lại không cảm thấy bất ngờ lắm.
"Bốn người cũng cẩn thận đấy, hai con hầu quái thủ vệ này so với hầu quái bình thường thì lợi hại hơn nhiều." – Lâm Thành nhấn mạnh nói.
"Được rồi, chúng tôi sẽ giải quyết nhanh trận đấu rồi chạy qua để xem cậu biểu diễn." – Cô Thành Vũ hơi nhếch miệng cười trả lời.
Phân công nhiệm vụ xong, Cô Thành Vũ đem theo 3 người hướng tới 2 con hầu quái xông tới, dùng cách mà Lâm Thành đã dạy, hướng tới những điểm yếu trên cơ thể của hầu quái mà đánh, bọn họ có lợi về nhân số, chỉ cần không mắc sai lầm thì vẫn có nhiều hi vọng chiến thắng.
Ngẩng đầu nhìn về phía Kim Mao Hầu Vương đang đứng trên đài cao, Lâm Thành không nhịn được lắc đầu thở dài.
Aiii, ta vẫn còn đánh giá quá thấp độ khó của nhiệm vụ này a!
Không ngờ cuối cùng vẫn phải một mình solo cùng với Kim Mao Hầu Vương, sợ rằng kể lại cũng chẳng có ai thèm tin.
Nhưng hiện tại hắn cũng không còn lựa chọn nào khác, làm đội trưởng và cũng là chiến lực mạnh nhất của tổ đội, nếu như hắn không chống đỡ được con BOSS này thì cả nhóm sẽ bị tiêu diệt nhanh thôi.
"Nữ thần may mắn phù hộ ta!"
Lâm Thành trong miệng lẩm bẩm mấy câu, trên tay nâng theo đao sắc, hai chân đạp xuống mặt đất, nhảy lên đài cao rồi tiếp đất cách nơi Kim Mao Hầu Vương đang đứng khoảng chừng hai chục mét.
"Chi chi chi!"
Nhìn thấy một tên nhân loại nhỏ nhoi cũng dám khiêu khích quyền uy của mình, Kim Mao Hầu Vương tỏ ra vô cùng giận dữ. Nó phẫn nộ, trợn tròn mắt nhìn về phía Lâm Thành, phảng phất như đang nói: “Ta xem thường ngươi”
"Con khỉ này đã thành tinh con mẹ nó rồi, biểu cảm cũng nhân tính hóa như vậy? Thật là thông minh, nếu như ngoan ngoãn một chút thì thực sự muốn đem về nhà để nuôi a!" – Lâm Thành hơi bất ngờ, không nhịn được cười to một tiếng đầy sảng khoái, càng ngày hắn càng cảm thấy trò chơi này vô cùng thú vị.
"Chi Chi!"
Kim Mao Hầu Vương cũng không tiếp tục đứng nhìn, vừa chạy vừa nhảy, hướng về phía Lâm Thành xông tới, động tác nhanh nhẹn khiến cho người ta rối hết cả mắt.
Lâm Thành cũng nâng đao, chém ra một đao bình thường về phía hầu vương, công kích của hắn luôn luôn là đánh thường, không hề lòe loẹt, sặc sỡ.
Nhưng mỗi khi đao hạ xuống lại bao hàm vô hạn khả năng!
"Đông!"
Mở đầu thuận lợi!
Lầm đầu công kích không ngờ lại kích hoạt được Thuẫn Kích gây ra hiệu ứng choáng!
"Luck!"
Lâm Thành vui vẻ cười ha hả, tiếp tục đâm chém túi bụi, từ khi tiến vào Tiên Trúc Bí Cảnh, mỗi khi lên cấp hắn đều đem toàn bộ điểm thuộc tính tự do cộng toàn bộ vào nhanh nhẹn, và sự thực đã cho thấy, quyết định đó rất chính xác, tốc độ đánh của Lâm Thành tăng lên khá nhiều, nếu như có thể phát động được Bạo Tẩu của Cuồng Chiến Sĩ thì phải gọi là đao nhanh như gió cuốn.
Đợi tới khi Kim Mao Hầu Vương hết choáng, nói không chừng lại có thể kích hoạt được Thuẫn Kích một lần nữa!
Tuy rằng chỉ có tỉ lệ 20% kích hoạt được Thuẫn Kích, có lẽ do thuộc tính may mắn của hắn cao, nhân phẩm hôm nay rất tốt nên mới trở nên đặc biệt biến thái như vậy!
"Đông!"
"Đông!"
"Đông!"
Choáng, choáng, tiếp tục choáng!
Lâm Thành quả thực đang được nữ thần may mắn chiếu cố, điên cuồng gây choáng.
Kim Mao Hầu Vương thật đáng thương, chỉ biết trợn mắt ngoác mồm nhưng không thể nào đánh trả, liên tục ăn không ít thiệt thòi từ cây đao của Lâm Thành!
Nhìn vào sát thương gây ra, -183,-174,-251,-117,-254……
1500 máu của Kim Mao Hầu Vương đã bốc hơi trong không khí, Lâm Thành rất vui vẻ, hắn có cảm giác như chỉ cần nửa tiếng đồng hồ nữa thì có thể đem cột máu dài của Kim Mao Hầu Vương mài bằng hết, kĩ năng Tích Cốt của Đạo Tặc cũng thể hiện được sự ưu tú của mình, ngoài sát thương do bạo kích đạt tới hơn 250 sát thương mỗi lần thì còn đi kèm với hiệu ứng “chảy máu”, rất xứng đáng với tên gọi nghề nghiệp có khả năng gây sát thương đơn mục tiêu mạnh mẽ nhất.
"Mọi thứ đều ổn cả, tôi có cảm giác có thể chiến thắng được được con BOSS này." – Lâm Thành trò chuyện trên kênh tổ đội để khích lệ tinh thần của mọi người.
Đang lúc Lâm Thành hí hửng khoe khoang với 4 người còn lại, Kim Mao Hầu Vương đã từ trong hiệu ứng choáng tỉnh lại, trên mặt nó vô cùng tức giận, dùng tốc độ nhanh nhất nhảy tới, vươn đôi móng vuốt mà cào thật mạnh về phía Lâm Thành, khiến bị đẩy lùi một đoạn xa mới ổn định được cơ thể, mặt mũi cùng với đầu tóc nhất thời trở nên rối bời, trên mặt vẫn còn lưu lại 1 vết cào có hình chữ thập vô cùng bắt mắt.
- 127, -132
Điều quan trong nhất là cột máu của Lâm Thành đã mất đi 1 nửa!
"Ta dkm"
Lâm Thành hét to mấy tiếng, cố gắng tránh né những đòn công kích tiếp theo của hầu quái, nhanh chóng lấy lại tinh thần sau khi hoảng hốt, hắn quyết định sẽ cẩn thận chiến đấu chứ không dám khinh địch như trước nữa.
Không có mục sư trong tổ đội là một điều vô cùng bất lợi và thiệt thòi, khiến hắn phải vô cùng cẩn thận trong khi chiến đấu, chủ yếu lựa chọn tránh né chứ không giám nghênh đón những đòn tấn công của hầu vương.
Kim Mao Hầu Vương hung dữ vượt quá dự đoán, liên tục xông về phía Lâm Thành, vừa cào vừa đá, nhưng lần này Lâm Thành đã chú ý sẵn nên nó không thể dễ dàng bị đánh trúng như vậy.
Lâm Thành linh hoạt lăn lộn dưới đất, tránh né đòn tấn công của đối thủ, sau đó chuyển hướng cơ thể đâm 1 đao vào cúc hoa(1) của Kim Mao Hầu Vương.
Nơi cúc hoa của Hầu Vương bỗng chốc chuyển thành một màu đỏ chót, trông rất giống một quả đào chín!
Hơn nữa, đòn tấn công còn gây ra bạo kích, chẳng lẽ……….
Nhược điểm vị trí??
"Nhược điểm? Nhược điểm của con khỉ này là ở cúc hoa hay sao?" – Lâm Thành bừng tỉnh hiểu ra.
Sau đó, hắn thừa thắng truy kích, lại chém thêm 2 đao nữa vào hoa cúc của hầu vương.
"phốc, phốc!"
Cả hai lần đều là bạo kích, lần thứ hai còn cộng thêm Tích Cốt, sát thương trực tiếp bùng nổ!
- 237, -567!
"Ha ha, quả nhiên là vị trí nhược điểm, con khỉ hỗn láo, mày xong đời rồi!" – Lâm Thành vô cùng hưng phấn, liên tiếp hướng phía mông của hầu vương mà đâm, Kim Mao Hầu Vương vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, nhất thời quên mất việc tấn công, chỉ biết lấy hai tay che cúc hoa của mình lại, hai chân thì nhảy loạn xạ khắp nơi, trông cực kì thú vị.
Xem ra, trong thế giới của【 Thần TíchOL】, không chỉ NPC mà quái vật cũng có trí tuệ nhất định, có thể biểu hiện ra các trạng thái cảm xúc nhau, ví dụ như sợ sệt, hoảng hốt..v.v… thực sự quá chân thực rồi!
Giết, Giết, Giết!
Trong lúc Lâm Thành khí thế hừng hực mà đuổi theo hầu vương thì trên kênh đoàn đội xảy ra một cuộc xung đột, bên phía Cô Thành Vũ lại xảy ra chuyện.
Lâm Thành không tham dự vào cuộc chiến đấu cùng với 2 con hầu quái thủ vệ và cũng không chỉ huy từ xa, cho nên chiến thuật đều dựa cả vào sự bàn bạc của mấy người còn lại.
Kế hoạch của 4 người là muốn tập trung sát thương để giết chết 1 con, sau đó mới quay sang đánh hội đồng con hầu quái còn lại, vừa đơn giản vừa rõ ràng, nhưng lại phạm vào một lỗi sai chết người!
Khi một con quái vật trong thời gian dài không bị người chơi công kích thì cừu hận của con quái đó cũng biến mất.
Nói trắng ra là mất khống chế cừu hận (OT).
Đúng như dự đoán, một con hầu quái thủ vệ, sau một thời gian dài không bị công kích, đột nhiên không tiếp tục công kích Cô Thành Vũ nữa mà xông về phía thợ săn béo cùng với 2 vị pháp sư ở phía sau!
……………………..
(1) Cúc hoa: thật ra là cách nói tao nhã của nơi mà con người hoặc động vật thải ra phế thải trong cơ thể.