Khi Lâm Thành vừa đặt chân tới Ác Lang Cốc, hệ thống cũng đồng thời phát ra âm thanh nhắc nhở.
"Khu vực bản đồ màu xám, rất hợp với ý của ta." - Lâm Thành hơi nhếch miệng cười, điều mà hắn không sợ nhất chính là PK, ai giám khiêu khích hắn trước chính là đi tự đi tìm đường chết!
Nếu như đã đi đến khu vực màu xám, người chơi có thể thoải mái, tự do hoạt động chân tay, cho dù có giết người đi chăng nữa thì cũng không phải nhận bất kì một hình phạt gì.
Tuy nhiên, Lâm Thành bây giờ vẫn còn BUFF gấp đôi kinh nghiệm trong người. Vì thế, trừ phi có người khác chủ động tìm tới kiếm chuyện, hắn vẫn muốn thành thật đi luyện cấp hơn.
Trên mặt của Lâm Thành đeo theo mặt nạ hình khỉ, 2 chân bước nhanh hơn, muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ điều kiện để có thể vào được Hôi Sắc Mật Lâm.
Ngay lúc Lâm Thành đi tới vị trí cửa vào của Ác Lang Cốc, hắn quan sát thấy có hơn hai mươi mấy người chơi vẫn đang tụ tập ở vị trí bên ngoài. Mấy người này không đi cày cấp, cứ đứng lì ở đây để làm gì?
Mang theo tâm lý tò mò, Lâm Thành vội vàng chạy tới, chào hỏi một thanh niên có gương mặt hình chữ điền đang đứng ở gần nhất, sau đó hỏi thăm tình hình.
"Này anh bạn, ở phía trước đang có chuyện gì xảy ra vậy?"
"Ác Lang Cốc bị bọn người Hắc Long Hội chiếm lĩnh mất rồi, những người muốn vào đó luyện cấp đều phải đưa cho bọn chúng 10 ngân tệ, đúng là bọn người ác ôn! Tiền của tôi cho dù có ném đi cho chó ăn thì cũng không dâng lên cho lũ bại hoại, xấu xa này!" – Nam thanh niên trong mắt đầy vẻ tức giận, nghiến răng nghiến lợi mà nói.
"Còn có chuyện này?" - Lâm Thành cũng hơi ngẩn người, trên mặt mang theo vẻ kì lạ.
Thực sự là không nghĩ tới, vừa ra khỏi cửa mà đã gặp phải sơn tặc chuyên chặn đường, cướp của rồi!
Điều này quả thực cũng khó trách, trong game là một thế giới không hề bị áp chế bởi luật pháp, hậu quả phải gánh chịu do phạm tội thực sự quá mức nhỏ bé. Mặt khác, lợi ích do 【Thần Tích OL】 có thể đem đến lại quá lớn, khiến cho một số kẻ nổi lên lòng tham cũng là chuyện hết sức bình thường.
"Ta cảm thấy, hay là cậu cũng đừng có gấp gáp rời đi để làm gì, đợi tôi đi qua đó, trò chuyện với bọn họ một lát, biết đâu lại có thể thuyết phục được họ “bỏ ác theo thiện” thì sao?" - Lâm Thành cười cười, hắn cảm thấy bản thân cũng nên làm chút việc gì đó.
"Huynh đệ, đừng có đi, sẽ bị giết thật đó. Mới vừa rồi, cũng có rất nhiều người chơi phản đối nhưng tất cả bọn họ đều đã bị lũ súc sinh kia giết sạch cả rồi, cậu hãy suy nghĩ cho thật kĩ, đứng có vì nhất thời xúc động mà ra tay làm bừa." – Nam tử mặt chữ điền này cũng có thể coi như là một người tốt, hắn vội vàng kéo Lâm Thành lại, hết lời khuyên nhủ, giống như muốn ngăn cản một thiếu nữ chuẩn bị sa chân vậy.
"Yên tâm đi, tôi sẽ cẩn thận." – Lâm Thành mỉm cười đáp lại nhưng đáy mắt chỉ còn một màu u ám.
Vừa dứt lời, Lâm Thành cũng không do dự, bước chân một cách chậm rãi, đi về phía trước.
Đang đi tới gần cửa ra vào, Lâm Thành lập tức bị tên cầm đầu của cả bọn tên là “Ác Long Tứ Thiếu” chặn lại, dùng vẻ mặt lười biếng mà nói chuyện với hắn.
"Muốn vào cốc thì giao ra 10 ngân tệ, tự giác đưa tiền."
Ngẩng mặt lên, nhìn vào kẻ đang đòi tiền của mình, Lâm Thành cảm thấy hơi hứng thú, nói.
"Ngươi nghiêm túc?"
Từ lúc vào game, đây là người đầu tiên có người dám lên giọng để bắt nạt hắn, cảm giác này……khá mới lạ!
"Đừng có nói nhiều, không giao tiền mà cũng muốn vào trong cốc hay sao? Đừng có nằm mơ!"
"Thú vị lắm, một công hội lại dám độc chiếm cả một khu vực luyện cấp lớn như vậy, còn không ngừng gây thù chuốc oán, ngươi không sợ sẽ bị người khác trả thù hay sao?" – Lâm Thanh nhe răng cười thật tươi.
"Báo thù? Hahahaha, có khả năng thì cứ tới đây thử xem. Trên thế giới này, nắm đấm lớn mới là đạo lý, ngươi cho rằng đây vẫn còn là xã hội bị quản lý bởi luật pháp hay sao? Hắc Long Cốc của chúng ta chính là dựa vào thực lực để bao trọn mảnh đất này. Từ hôm nay trở đi, đây chính là đất đai của chúng ta, ai muốn vào bên trong thì đương nhiên phải trả tiền thuê. Tuy nhiên, cũng còn có một cách khác, chính là gia nhập vào Hắc Long Hội của chúng ta, đã là người một nhà thì đương nhiên sẽ không đi so đo tính toán gì rồi." – Hắc Long Tứ Thiếu cười ha hả, giọng điệu tỏ vẻ “đây là điều đương nhiên”, thể hiện sự vô lại cùng với uy hiếp.
Cả bọn có tận hơn hai mươi người đứng cùng một chỗ nên không hề lo lắng về việc Lâm Thành sẽ tức giận, sau đó dám phản kháng. Trước đây, cũng có không ít kẻ bị ngu giống như vậy, nhưng tất cả bọn họ đều có chung một kết quả, chính là chêt!
Những việc như chặn đường cướp của, ác ý thu phí hay là chiếm dụng địa điểm, xuất hiện ở trong game cũng không hề hiếm gặp.
Một cái địa điểm luyện cấp cũng chỉ có một số lượng tài nguyên nhất định, các đại công hội đối với những nơi này đều thèm thuồng tới mức đỏ hết cả mắt, muốn ăn một mình thì cũng là điều rất bình thường. Những người chơi đơn độc khi đứng trước một công hội, cũng chỉ có thể chịu thua, tuy rằng tức giận nhưng không cũng không làm được gì cả. Bọn họ chỉ có thể đi tìm những địa điểm khác hoặc là chấp nhận cúi đầu giao ra tiền. Cũng còn một cách khác, đó chính là gia nhập vào nhóm giặc cướp của bọn chúng, trở thành tay chân cho người khác sai khiến.
Tuy nhiên, Lâm Thành lại là một trường hợp đặc biệt, hắn được mọi người gọi là Huyền Quốc đệ nhất nhân, chẳng lẽ cũng phải chịu sự xỉ nhục như vậy hay sao?
Trong khi Lâm Thành cùng với Hắc Long Cốc vẫn đang “Trò chuyện vui vẻ” thì nam tử mặt chữ điền khi nãy đang định rời đi cũng không nhịn được mà dừng chân đứng lại, ánh mắt chuyển thành bộ dạng xem kịch vui.
Đứng trước những kẻ ác bá như Hắc Long Cốc, có không ít người trẻ tuổi muốn xông lên để làm thịt bọn chúng, giết ác cứu thiện, trở thành một đại hiệp vang danh giang hồ, nam tử có khuôn mặt chữ điền cùng với tên thợ săn bị giết lúc vừa rồi cũng nằm là một trong số đó.
"Ngươi nói đúng lắm. Trong trò chơi này, kẻ có nắm tay lớn thì mới có quyền lên tiếng."
Lâm Thành cũng chẳng thèm nhiều lời, nhấc tay lên để triệu hoán Tiểu Kim, cả cơ thể lập tức tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, ánh mắt vốn đang cười cợt thì bây giờ chỉ còn lại lại sự một màu lạnh lẽo.
Cũng không phải là Lâm Thành muốn tìm thêm chuyện mà bởi vì hắn cảm thấy ngứa mắt khi nhìn thấy những kẻ này. Phải biết rằng, Lâm Thành cũng có xuất thân ở tầng dưới của xã hội, bị những kẻ có tiền, có thế ức hiếp thì cũng phải cắn răng chịu đựng, chẳng lẽ ngay cả khi ở trong game cũng phải nhịn hay sao?
Thế thì PK đi!
Không cầu bình yên trong tương lại, chỉ cầu thoải mái trong phút này!
Không thể sống theo cảm xúc của mình, không được tự do tự tại thì chơi game còn có ý nghĩa gì?
"Chi chi!"
Tiểu Kim nhảy lên từ mặt đất, đứng ổn định ở trên vai của Lâm Thành.
"Đại ca, anh xem đó là cái gì?" – một tên tiểu đệ Hắc Long Cốc khinh ngạc nóí to. Trong thời kì này, sủng vật gần như chưa từng xuất hiện nên đương nhiên là bọn họ chưa từng gặp qua, tất cả đều dùng ánh mắt hoài nghi mà nhìn về phía Tiểu Kim.
"Có phải là sủng vật hay không? Ta đã từng đọc qua thông tin về món đồ chơi này ở trên mạng nhưng chưa từng nhìn thấy tận mắt bao giờ cả!" – Có một người khác mở miệng nói, giọng điệu cũng không chắc chắn lắm.
"Hahaha, tiểu huynh đệ, ngươi không cần phải giao tiền nữa, chỉ cần để lại sủng vật là có thể đi vào Ác Lang Cốc để luyện cấp rồi."
Hắc Long Tứ Thiếu cười nói một cách âm hiểm, ánh mắt cứ như đóng đinh trên người của tiểu Kim, không hề che dấu sự tham lam của mình, hắn bất ngờ chộp 2 tay về phía Tiểu Kim.
Nhìn thấy thao tác thành thạo của tên này, chắc hắn là trước đây đã từng làm qua không ít chuyện trộm cắp phi pháp rồi, không ngờ rằng Lâm Thành hắn cũng có một ngày trở thành đại hiệp, vì dân mà trừ hại!
"Tiểu Kim, làm gỏi bọn chúng."
Lâm Thành cảm thấy, cãi cọ cùng với bọn người này cũng là lãng phí nước bọt, hắn nâng đao lên tay, không do dự mà chém xuống.
Ngày hôm nay, thực lực của Lâm Thành đã đạt tới cảnh giới nào thì chính hắn cũng không đoán được, vừa đúng lúc mượn sức của những kẻ này để thử nghiệm một chút.
Cấp độ hiện tại của Lâm Thành là LV9. Tuy rằng, vẫn chưa thể nào trang bị được những vật phẩm cấp bậc hoàng kim, nhưng sau khi uống qua Hầu Nhi Tửu, điểm thuộc tính của Lâm Thành đã tăng lên rất nhiều, khoảng chừng gấp 3 lần những người chơi bình thường, mấy kẻ này đã muốn chết thì hắn cũng sẽ không nương tay!
Hắc Long Tứ Thiếu đứng ở vị trí thứ 4 trong số 9 vị lão đại của Hắc Long Cốc, nghề nghiệp của hắn là Kị Sĩ, là loại nghề nghiệp có sức chịu đòn tốt nhất trong số những nghề nghiệp cơ sở.
Hắc Long Tứ Thiếu chỉ nhìn thấy một ánh đao lóe lên, bay thẳng về phía mình, một đao không hề hoa lệ đẹp mắt, cũng không hề kích hoạt bất kì một kĩ năng nào, khi mà hắn còn chưa kịp hiểu được chuyện gì đang xảy ra thì đã biến thành một cái xác chết đang nằm yên ở trên mặt đất rồi!
- 442!
"Lão đại…..tại sao lại bị giết rồi!"
Hai mươi mấy tên tiểu đệ như bị sét đánh trúng, khiến cho đầu óc nhất thời trở nên choáng váng, bọn họ chỉ biết đứng im, ngây ngốc đứng một chỗ, không dám tin tưởng vào ánh mắt của mình
Lão đại của bọn họ là một Kị Sĩ có được hay không! Máu nhiều, giáp trâu như vậy, làm thể nào có thể bị 1 đao chém chết tươi được? Cái này thật là vô lý, thật quá phản khoa học!
"Ta dkm, tại sao ta lại bị giết rồi? Chẳng lẽ tên này còn có đồng bọn đang ẩn nấp ở quanh đây, chờ cơ hội đánh lén?"
Màn hình của Hắc Long Tứ Thiếu bỗng nhiên chuyển thành một màu xám đen thể hiện cho người đã chết, hắn chỉ biết há miệng trợn mắt, không thể tin rằng mình lại bị đối phương giết chết dễ dàng như vậy, 1 đao, chỉ là 1 đao duy nhất??
Tuy nhiên, Hắc Long Tứ Thiếu cũng nhanh chóng lấy lại được tinh thần, liên tục hò hét, kêu gào ở trên kênh tổ đội, chỉ huy mọi người xông lên để báo thù cho mình.
"Tiểu tử, ngươi giỏi lắm, không ngờ lại có đồng bọn vẫn đang ẩn nấp ở quanh đây để chờ cơ hội đánh lén, mấy người các ngươi hãy chú ý quan sát ở khu vực xung quanh, nhất định phải tìm ra kẻ đó cho ta, không được để bọn chúng chạy thoát, một tên cũng không được!"