Tống Gia Ninh nghĩ mãi mà không ra, nàng chỉ là ngủ lấy lại sức, vừa thức dậy, Vương Gia của nàng sao lại phải đi nửa năm rồi? Sau khi hết khiếp sợ thì hiển nhiên là không muốn hắn đi. Nước mắt không có tiền đồ tự động rơi xuống, lại sợ bị hắn nhìn thấy, Tống Gia Ninh muốn tránh ra phía sau lưng hắn, thế nhưng hắn lại vòng tay ôm lấy nàng, Tống Gia Ninh liền thuận thế dựa vào vai hắn, khuôn mặt tựa lên chiếc áo bào màu thiên thanh của hắn, nước...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.