Edit: Trầm Miên Sáng sớm, bóng đêm vẫn còn tràn ngập, mọi âm thanh trong núi đều im lặng, ngay cả tiếng gió cũng không có. Triệu Hằng đột nhiên bừng tỉnh, tay trái vòng qua tay phải, sờ đến một cái xác của côn trùng, bị hắn tiện tay ném ra ngoài. Bên ngoài hành quân, Triệu Hằng không biết đã bóp chết bao nhiêu con sâu, cũng chưa bao giờ để ý, chỉ là lúc này đây vừa tỉnh lại, hắn không thể đi vào giấc ngủ được nữa. Trước khi ngủ người hắn nghĩ đến chính là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.