Lần đầu tiên Chu Hạo Nhiên gặp Tiết Lạc là ở buổi tiệc sinh nhật của một người bạn, khi đó Tiết Lạc không được mời, người được mời là Lương Dật Phàm.
Nhưng trong buổi tiệc hôm ấy, khi Lương Dật Phàm dẫn bạn gái của mình đến dự thì Tiết Lạc đột nhiên xuất hiện.
Cô nói rất nhiều lời khó nghe làm cho bạn gái của Lương Dật Phàm tức giận bỏ đi.
Còn cô cười tủm tỉm, da mặt siêu dày đang ra sức nịnh nọt Lương Dật Phàm đừng vì vậy mà tức giận, muốn anh ở lại cùng cô khiêu vũ tiếp tục tham gia buổi tiệc.
Đương nhiên Lương Dật Phàm không làm như cô mong muốn, anh ta bỏ mặc cô ở đó và rời đi ngay lập tức.
Tiết Lạc vội vàng đuổi theo Lương Dật Phàm, đáng tiếc Lương Dật Phàm không muốn bị cô bám theo bèn nhanh chóng lẩn vào trong đám đông, sau đó chạy thật nhanh ra bên ngoài.
Tiết Lạc cũng chen vào trong đám đông tìm anh ta.
Nhưng tiếc là mới vừa rồi cô làm loạn ở trước mặt mọi người, vì vậy có rất nhiều người đặc biệt không thích hành động xấu hổ đó của cô, nên họ cố ý đụng vào cô, có người còn đưa chân ra chắn ngang khiến cô vấp ngã.
Khi đó Tiết Lạc là một người ngốc ngếch, cô chỉ để ý đến Lương Dật Phàm nên không nhận thấy thái độ giễu cợt của mọi người xung quanh dành mình.
Lúc cô ngã xuống đất, đôi giày cao gót bị hỏng, lúc này cô mới nhận ra rằng tối nay mình không thể bám theo Lương Dật Phàm được nữa.
Nghe xung quanh có tiếng cười nhạo, nhưng cô chẳng thèm để ý tới, đang muốn đứng lên lại phát hiện chân mình nhói đau, hình như là bị trẹo chân rồi.
Tiết Lạc nhíu mày, ở đây cô không quen ai, cũng không có ai đến giúp cô, làm sao đứng lên được đây.
Đúng lúc này, một bàn tay thon dài đẹp đẽ đưa ra trước mặt cô, giọng đàn ông trầm thấp rất dễ nghe vang lên: “Đứng lên đi, tôi dìu cô ra ngoài.”
Đây là lần đầu tiên Chu Hạo Nhiên gặp Tiết Lạc, ấn tượng của anh đối với cô rất xấu, nhưng đồng thời anh cũng cảm thấy cô có phần đáng thương.
Anh không hiểu tại sao mình lại bị một người phụ nữ đanh đá như vậy hấp dẫn, nhưng không thể phủ nhận rằng, lúc anh giúp cô, tất cả mọi người ở đó đều kinh ngạc thiếu chút nữa đã cắn phải lưỡi của mình, ngay cả anh cũng vậy, sau khi dìu cô đứng dậy đi ra ngoài, anh cũng nhíu mày suy nghĩ rất lâu.
Lần thứ hai gặp lại, hình như là hôm cô đi siêu thị mua đồ, nhưng khi cô đi ngang qua anh, anh lại phát hiện cô không nhớ anh là ai.
Anh biết, người mà cô để ý chỉ có tên Lương Dật Phàm kia, cho nên anh chỉ cảm thấy cô thật đáng thương mà thôi, sau đó cũng không để ý đến cô nữa, lạnh nhạt bỏ đi.
Mãi cho đến khi gặp lại, cô dường như thay đổi thành một người hoàn toàn khác, lúc ở cửa hàng mua quần áo với dì, gặp được em trai của Lương Dật Phàm cũng không xu nịnh mà ngược lại còn cãi nhau với người ta.
Cô thay đổi nhanh chóng khiến Chu Hạo Nhiên cảm thấy mình giống như đang xem một bộ phim.
Cô như biến thành một người khác, cô thích Lương Dật Phàm nhưng lại đối xử tàn bạo với em trai của anh ta như vậy, chẳng lẽ cô không biết tình cảm giữa hai anh em họ rất tốt hay sao, nếu cô làm mất lòng Lương Gia Vỹ, không phải Lương Dật Phàm sẽ càng chán ghét cô hơn sao?
Kể từ hôm đó, Chu Hạo Nhiên phát hiện bản thân mình rất có hứng thú với cô, anh muốn biết, tiếp theo cô sẽ có những hành động gì.
Vì vậy hôm nay anh quyết định đến dự tiệc sinh nhật của dì cô, quả nhiên anh lại biết thêm một tin tức mới.
Cô lại ở trước mặt nhiều người như vậy chính miệng thừa nhận mình không thích Lương Dật Phàm, trước kia cô hung hăng chạy đến tiệc sinh nhật của người khác, chanh chua đanh đá bám lấy Lương Dật Phàm, chẳng lẽ chuyện ngày hôm đó là do Chu Hạo Nhiên anh nhìn lầm sao?
Anh thật sự cảm thấy rất tò mò về cô!
“Hai người sao lại nhìn tôi như vậy? Chẳng lẽ hai người vẫn chưa tin?” Nhìn thấy vẻ mặt hoàn toàn không tin tưởng của Chu Hạo Nhiên và Lương Gia Vỹ, cô mới giật mình hiểu ra, Tiết Lạc trước kia trong tiểu thuyết đã thích Lương Dật Phàm đến mức thái quá, để lại cho cô một đống nợ.
Bây giờ rốt cuộc cô phải làm thế nào mới có thể lấy lại sự trong sạch?
Đúng lúc này, nhân vật nam chính trong tiểu thuyết rốt cục cũng xuất hiện.
Thật ra anh ta đã đến từ lâu, chỉ chậm hơn Chu Hạo Nhiên vài giây mà thôi.
Khi nhìn thấy Chu Hạo Nhiên xuất hiện, anh ta nấp vào một chỗ gần đó, muốn nhìn xem bọn họ xử lý quả bom Lương Gia Vỹ này như thế nào.
Ai ngờ, anh ta chưa kịp thấy chuyện gì xảy ra, thì đã nghe thấy cô nói không thích anh ta ở trước mặt mọi người.
Cô không thích Lương Dật Phàm anh sao? Đây đúng là một tin rất tốt, Lương Dật Phàm mong đợi ngày này từ lâu lắm rồi.
Nhưng không biết tại sao, khi nghe cô nói như vậy, anh ta lại không cảm thấy cao hứng như trong tưởng tượng.
Hơn nữa, nhìn biểu cảm trên gương mặt của cô, tựa như việc cô thích anh giống như là đang thích một đống phân vậy, ngay lập tức sắc mặt của Lương Dật Phàm càng thêm mù mịt.
Lương Dật Phàm từ chỗ nấp đi ra, lạnh lùng hỏi: “Các người đang làm gì vậy?”
“Anh, rốt cuộc anh cũng đến, anh nhìn xem bọn họ đang làm gì em này, anh sẽ không bỏ qua cho cô ta đúng không? Những người này đều do cô ta gọi tới đó!” Thấy anh trai đến, Lương Gia Vỹ bắt đầu giả vờ đủ loại đáng thương vô tội.
Thật là, một người đàn ông lớn đến thế này rồi mà còn gây chuyện, cô nhíu mày, cảm thấy anh ta thật đáng ghét.
“Anh Lương, hôm nay em trai anh tới tìm tôi nói chuyện phiếm, anh đã đến rồi, vậy chúng tôi giao anh ta lại cho anh.” Cô nhìn Lương Dật Phàm, sau đó bước lên kéo tay Chu Hạo Nhiên, quay đầu nháy mắt với Tưởng Nguyệt, ý muốn rời đi.
“Tiết Lach, cô đừng nghĩ muốn chạy, các người vừa mới bắt nạt tôi, chẳng lẽ không chịu trách nhiệm?” Lương Gia Vỹ bò dậy, sốt ruột la to.
Cô vốn muốn nhanh chóng đi khỏi đây, nhưng nghe anh ta nói vậy, cô dừng lại, quay đầu nhìn Lương Gia Vỹ cười nhạt: “Anh Lương, chúng tôi còn có việc nên đi trước đây, chúc hai người họp mặt vui vẻ.”
Vì Lương Dật Phàm và cô đã có thỏa thuận từ trước, nên Lương Dật Phàm chỉ gật đầu, không nói gì.
Ngay cả khi Lương Gia Vỹ muốn xông lên cũng bị anh ta ngăn lại.
Lương Gia Vỹ tức giận nhìn anh trai mình: “Anh, bọn họ bắt nạt em, hơn nữa hôm nay em đến là để trả thù cô ta, anh mau giúp em cởi caravat ra đi.”
“Gia Vỹ, hôm nay trong nhà rất bận, anh sẽ đưa em về trước.” Lương Dật Phàm không trả lời thẳng, nghe Lương Dật Phàm nói muốn trả thù cô, anh liền cảm thấy không ổn, phải mau mang em trai đi khỏi đây mới được.
Không biết vì sao, vừa rồi nghe thấy cô nói không thích anh, còn ở trước mặt anh kéo tay người đàn ông khác bỏ đi, Lương Dật Phàm cảm thấy trong lòng không được thoải mái.
Tuy anh không thích cô, nhưng dù sao trước kia cô vẫn luôn thích anh điên cuồng, từ trước đến nay chưa từng thân mật với người đàn ông khác trước mặt anh.
Nhưng hiện tại mọi thứ đều thay đổi, anh ta nhất thời chưa kịp tiếp thu tình huống này nên càng không có tâm tình quan tâm đ ến cậu em trai phá phách, chỉ nghĩ mau chóng đưa Lương Gia Vỹ đi, để bản thân mình được yên tĩnh lại một chút.
Cô không chú ý tới việc mình vẫn đang kéo tay Chu Hạo Nhiên.
Lúc họ đi vào đại sảnh mới phát hiện buổi tiệc đã bắt đầu từ lúc nào, dì Nguyệt và dượng Lương đang trò chuyện vui vẻ cùng bạn bè.
Lâm Bích Nguyệt nhìn thấy bóng dáng Tiết Lạc, bà định gọi cô đến chỗ của mình thì chợt phát hiện ra chàng trai trẻ tuổi khôi ngô đang đứng bên cạnh cô, nhưng điều đáng kinh ngạc nhất là cô lại đang nắm chặt tay chàng trai kia.
Đây là tình huống gì vậy? Chẳng lẽ cháu gái của bà thích người đó, anh chàng trẻ tuổi kia chính là bạn trai của con bé sao?
Nghĩ đến đây, hai mắt bà đột nhiên sáng lên, trong lòng nảy ra ý định gì đó..
Danh Sách Chương: