- Nhuyễn cốt tán điều chế dạng lỏng, thấm qua da vào thẳng mạch máu.
Mấy tên sơn tặc đơ người: “Gì chứ, nhuyễn cốt tán dạng lỏng thấm qua da, cả thần y cũng không làm được, vị cô nương này sao có thể?”
- BẢO, cậu giỏi lắm, từ lúc đến đây cậu hữu dụng hơn hẳn đấy – XỬ NỮ
- Tớ mà – BẢO BẢO được khen thích chí cười như điên. Nhưng trong mắt ai đó thì BẢO BẢO là đang cười như “tiên”.
- Trại chủ, chuyện này xong rồi, chúng tôi đi đây – KIM NGƯU
- Khoan đã, xin các vị chờ cho một lát, tại hạ còn có điều muốn hỏi – Trương Viễn gọi lại
- Ông không cần hỏi nghe đây – SONG TỬ biết trước ông ta muốn hỏi gì nói – Tên này bắt hai người bạn của bọn tôi nên chúng tôi trà trộn vào đây, mục đích chính là cứu người thôi. Nay việc đã xong, chuyện của núi Hắc Phong ông tự mà xử lý. Cáo từ
- Khoan đã, các vị đã giúp chúng tôi. Tôi muốn các vị nán lại một lát.
Trước vẻ thành khẫn của Trương Viễn, các bạn sao quyết định ở lại. Trương Viễn nói với Mã Sinh:
- Mã huynh đệ, ta đối ngươi không bạc nhưng ngươi lại phản ta, chuyện này ta nhất định không tha thứ, Tố Muội…
- Khoan đã – THIÊN YẾT
- Chẳng hay các hạ muốn nói gì?
- Ông giao hắn cho bạn tôi xử lý
- Chuyện này…
- Hắn với bọn tôi có thù, ông thấy không được à?
- Uhm…nếu vị huynh đài này đã nói vậy, ta cũng không từ chối. Dù sao, các vị cũng vừa cứu ta một mạng.
- Đa tạ ngài, trại chủ.
- Còn các ngươi – ông ta chỉ vào lũ người theo phe Trương Viễn – Các ngươi làm ta quá thất vọng, từ nay Hắc Phong sơn giải tán. Các ngươi về đi.
- Đa tạ trại chủ tha mạng – đám người phía dưới nhẹ giọng nói. Là xấu hổ hay hối hận đây….
- Trại chủ Xà nương tử này quyết theo người đến cùng trời cuối đất.
- Dương Tư Đồng này chỉ có người là an hem lẽ nào lại bỏ đi
- Trại chủ, Tố Muội và Phụng Nhan sẽ theo người.
- Toàn Phong và Tư Mã cũng vậy
- Tốt, tốt hahaha…ít nhất Trương Viễn ta còn có an hem như mọi người – Hahahaha….
Trương trại chủ nói mà mắt ngấn lệ. Xem ra bị phản bội bởi những người an hem của mình làm cho người như Trương trại chủ cũng phải đau lòng.
- Trại chủ chúng tôi xin cáo từ - SONG TỬ
- Được, tạm biệt mọi người. Có duyên sẽ gặp lại – Trương trại chủ mỉm cười nói. Bây giờ trông ông thật ảm đảm, mất đi cái khí phách mà mới khi nãy vẫn còn.
- Tạm biệt.
12 bạn sao lòng tuy có hút buốn nhưng vẫn phải ra về. Về tới quán trọ, THIÊN YẾT, MA KẾT kéo nhau đi đâu mất. Sáng hôm sau:
- YẾT, KẾT tên Mã Sinh đâu rồi?
- Ở trong núi – MA KẾT
- Nghĩa là sao? – BẢO BÌNH
- Các cậu muốn biết à – THIÊN YẾT
- Ừ - 10 người cùng trả lời
KẾT, YẾT dẫn các bạn ra một hang động phía sau núi. Trên thành hang động là Mã Sinh đang trong tình trạng….dính chặt lên mặt đá. Khắp người bị đóng bởi những cây đinh sắt to. Trong miệng là những cái đuôi rắn con đang ngọ nguậy, mắt có dấu hiệu bị dính axit, trên người có nhưng chỗ bị lóc thịt lộ ra cả xương và một kết quả chắc chắn là hắn đã “tìm về miền cực lạc”. 10 bạn sao nhìn thấy cảnh này thì:
XỬ NỮ, SONG NGƯ, CỰ GIẢI, THIÊN BÌNH => nôn
NHÂN MÃ, BẢO BÌNH => nhìn không chớp mắt
SONG TỬ, KIM NGƯU, BẠCH DƯƠNG, SƯ TỬ => shock nói không nên lời
Phải mất 10 phút sau, các bạn mới bình tĩnh lại. KIM NGƯU nói:
- Như vậy hình như hơi…độc ác đó
- Hắn dám bắt XỬ NỮ/CỰ GIẢI đáng đời – MA KẾT, THIÊN YẾT đồng thanh
- Vậy là xong rồi phải không?
- KHÔNG. Còn tên Du Thiên nữa
- Nè hắn là con trai thừa tướng đó – SONG TỬ nhắc
- Thì sao? – YẾT, KẾT mặt sát khí nhìn SONG
- Ừ thì…đâu có sao – SONG TỬ quay mặt đi chỗ khác
Trong đầu các bạn sao: “Độc ác, nhẫn tâm, vô nhân đạo, quỷ đội lốt người,…”
Trong đầu XỬ NỮ, CỰ GIẢI: “Anh ấy vì mình, hạnh phúc quá đi”
Suốt đường đi, GIẢI và NỮ thì cười mãi không thôi. Còn các sao khác thì né hai bạn càng xa càng tốt. Về tới huyện Tiên Du, chào đón họ là một cô gái đang…..chuẩn bị thắt cổ.