Cô vốn không thích phô trương, nên cuối cùng cũng thỏa thuận được chỉ tổ chức một buổi tiệc nhỏ, mời vài người bạn thân nhất đến.
Trong buổi tiệc đó Triệt Hàn nhẹ nhàng nắm tay Gia Hân, anh nguyện trói buộc cả đời mình bên cô. Người mà anh mất bao năm mới thuộc về anh, cuối cùng anh cũng có cô trọn đời rồi.
Mà hiện tại, cô không còn thờ ơ với anh nữa, cô yêu anh. Anh nhận ra cô cũng như một người con gái bình thường, có giận hờn, có nhõng nhẽo, có trêu đùa. Không phải là cô gái chỉ có một biểu cảm như trước nữa. Càng không phải người con gái nhàn nhạt với cách hành xử khác với những cô gái anh từng gặp trước đây. Cô không còn cách biệt với anh nữa.
Ngày anh và cô chính thức công bố lời thề hẹn của mình với mọi người, anh cảm thấy, sống cùng một Gia Hân bình thường thế này cũng không tệ.
Những lúc hai người không phải đi làm, đều là ở cùng nhau một chỗ. Cô nấu vài món mới cho anh, tay nghề cô ngày càng khá nha. Anh được cô nuôi tới béo hồng. Anh luôn đùa cô thế. Những lúc đó Gia Hân cười ngọt ngào rồi khẽ chui vào vòng tay anh, như một chú mèo nhỏ lười biếng.
Anh gọi cô là mèo nhỏ, vì cô rất thích ngủ trong vòng tay anh. Như thiếu hơi ấm của anh, cô sẽ không còn ngủ yên bình như vậy nữa.
Mẹ cô cũng đẩy được những tế bào ung thư cuối cùng trong cơ thể ra ngoài. Ơn trời, anh sợ ăn thực đơn bổ máu lắm rồi. Ngày đón bà, Gia Hân còn muốn dọn về cùng bà luôn. Tất nhiên là mẹ phản đối kịch liệt, anh cũng biết ơn bà lắm lắm. Hình như đợt này anh cũng ngày càng thích thú với việc tiêu tốn thời gian của mình vào vài chuyện trước đây anh cảm thấy khá vô bổ như đi dạo trong công viên hay xem phim tình cảm dài tập.
Thực ra thì anh không thích việc thứ hai lắm, nhưng mỗi lần nhìn cô đỏ mắt xem một mình trên ghế sô pha, anh lại không nhịn được mà ngồi cùng cô.
Sau đó, thấy tội lỗi vì biến áo anh thành nùi giẻ lau nước mắt cùng nước mũi, cô sẽ nướng bánh trứng cho anh. Anh luôn thích bánh cô làm, không quá ngọt ngấy như ở ngoài mà vừa phải, khiến anh nhịn không được ăn một cái rồi lại một cái nữa. Lần nào cũng vậy. Trước đây, sau khi không còn cô ở bên cạnh nữa, anh luôn cố đi tìm hương vị này, nhưng không thành. Hiện tại lúc nào muốn anh đều có thể thưởng thức, anh thực sự cao hứng a~.
Giây phút này, đối với anh mà nói, cực kì yên bình.
Còn với Gia Hân thì sao? Từ trước tới nay, thế giới của cô luôn bó hẹp, chỉ có cô và mẹ. Nhưng Triệt Hàn giúp cô nhận ra mình cũng có tình cảm, cũng biết giận hờn đau khổ. Thì ra, trước đây không phải cô bị bệnh lãnh cảm, chỉ là cô không đủ tin tưởng người khác, không đủ tự tin để mở trái tim của mình. Chỉ đến khi cô mở lòng với Triệt Hàn, cô mới đủ dũng khí đối mặt với cảm xúc của chính mình. Hiện tại, với cô, cuộc sống hàng ngày cùng anh thực sự yên bình nha. Sáng dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, sau đó cùng anh đi làm. Tan tầm anh đón cô về, hai người cùng vào bếp, anh trở thành máy thái thịt, nhặt rau, rửa bát còn cô đảm nhiệm khâu chế biến cực kì nhịp nhàng ăn ý trong bếp.
Những chiều thứ 7 chủ nhật với Gia Hân phải nói là phi thường dễ chịu. Nếu không phải về nhà thăm ba mẹ thì cũng là thời gian của cô và anh. Hạnh phúc đôi khi chỉ cần dành thời gian nhàn rỗi, làm việc ngớ ngẩn nào đó với người thân, với anh.
Nhắm mắt một cái, hai năm đã trôi qua. Hai người vẫn sống với nhau thật yên bình. Họ có mọi sở thích dở hơi của đôi vợ chồng già, chỉ thiếu một đứa con. Tại sao ư? Vì anh vẫn chưa muốn có một tiểu tam thứ ba tới phá đám. Anh vẫn chưa hưởng thụ được cuộc sống với cô nha! Mà cô, trước sự trẻ con của anh cũng chỉ cười trừ. Ai kêu Gia Hân cô yêu anh cơ chứ.
Chỉ có gia quyến hai bên là sốt ruột đến mức bắt cóc cả con của Tiêu Thanh nhận làm cháu ruột, làm bảo bảo nhà họ Tiêu hoa mắt không biết nên theo ai nữa. Cuối cùng đành giương mắt vô tội cầu cứu cha mẹ. Có điều, đối mặt với 7 cặp mắt ngó qua, Tiêu Thanh và Tiểu Yến chỉ còn cách ngậm ngùi xin lỗi bảo bối đáng yêu. Đệ đệ thứ hai mới sinh cũng không thoát khỏi số phận của tỉ tỉ mình. Thực ra thì Tiêu Thanh cũng không thấy tệ lắm, mấy lần đón tụi nhỏ về nhà, cô đều xếp anh một góc, chỉ một mực để ý đến hai bạn nhỏ. Anh cũng cần được quan tâm nha! Vì thế, anh cũng đồng lòng với Triệt Hàn.
(Nhi Nhi: nếu bạn nào không muốn chứng kiến bạn Triệt Hàn tha hóa, cứ coi chương này là chương kết cũng được. Ai muốn chửi bới nam chính có thể hóng chương kế tiếp : ">)