• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quan hệ với nhau một trận xong, không biết có phải ảo giác của Lâm Hiến không, anh thấy mình như đã được mở khóa cho phép bước vào lãnh địa của Yuri.

Như lúc này, anh cầm khăn lau tóc cho Yuri, mái tóc nâu quăn được anh vuốt trong lòng bàn tay, ngón tay xen vào, ma sát lớp da đầu, tạo ra mấy vệt nước.

Khăn xoa mạnh trên tóc, Yuri thì cúi đầu lười biếng ngồi bên giường. Y như con mèo lớn được người chăm sóc. Bầu không khí trong phòng khá tốt, Lâm Hiến nhìn gò má đẹp đẽ của Yuri, không khỏi hỏi: “Đến Nga, anh muốn tới nơi nào chơi.”

Yuri không ngẩng đầu, chỉ hơi lắc nhẹ một chút để Lâm Hiến dừng động tác lau tóc. Ngón tay Lâm Hiến lướt qua vành tai hơi lạnh của Yuri, làm y có hơi ngứa. Y nói với Lâm Hiến: “Ở St. Petersburg có một nơi, nơi đó trong truyền thuyết từng là nơi quỷ hút máu tụ tập, sau đó bị nữ phù thủy diệt sạch, chỗ đó trở thành cấm địa của Vampire, vampire nào muốn kết thúc sinh mệnh dài dằng dặc của mình sẽ đi vào trong đó.”

Tay cầm khăn của Lâm Hiến cứng lại, anh chậm rãi nhìn Yuri, chỉ thấy Yuri ngẩng đầu lên. Y tới gần, dùng chóp mũi nhẹ nhàng cọ qua hai má ửng đỏ của người con trai. Y nhếch miệng cười, nhưng trên mặt vẫn lạnh như tuyết tháng ba, y nói: “Chuyên ngành của tôi là thần học, có nghiên cứu một ít về phương diện này, luận văn tốt nghiệp viết về làm thế nào để giết một vampire.”

“Anh vẫn là sinh viên?”

Lâm Hiến hơi kinh ngạc, anh nói: “Rõ ràng trước đó anh bảo anh làm việc vào buổi tối mà?”

“Phụt, cậu còn để ý thế à?” Yuri có chút bất đắc dĩ, “Tôi không quen cậu, sao phải nói thật với cậu làm gì?”

Lâm Hiến có chút thất vọng, anh gật đầu rất nhẹ, khẽ nói: “Ừ.”

Anh không muốn mình như vậy, điều chỉnh tâm trạng, anh lại tiếp tục xoa lên mái tóc còn hơi ẩm ướt của Yuri, đặng hỏi: “Nhưng trên thế giới này thật sự có vampire sao?”

Thân thể Yuri hơi động, y tựa hồ ngồi mệt rồi, trực tiếp nằm xuống, tóc ẩm rơi lên đùi Lâm Hiến, có chút man mát. Lâm Hiến cúi đầu là có thể thấy gương mặt không góc chết của y, hô hấp anh không khỏi cứng lại, quay mặt đi, khóe mặt có vệt hồng khả nghi.

Yuri ngửa mặt, ánh mắt trừng trừng nhìn chằm chằm Lâm Hiến. Y giơ tay lên, ngón tay nhỏ trắng chọt hai cái lên xương gò mà Lâm Hiến. Y nói: “Cậu nhìn tôi.”


Tai Lâm Hiến hơi hống, anh cứng đờ chuyển động cổ, tầm mắt lại rơi lên gương mặt đẹp trắng trợn kia, môi anh khẽ run: “Làm sao vậy?”

Đôi mắt Yuri lập lòe xanh biếc, màu da như tuyết, tóc nâu xoăn, y có vẻ nghiêm túc nói với Lâm Hiến: “Không phải ngay trước mắt cậu sao?”

Lâm Hiến chớp mắt, anh cảm thấy đây là chuyện hài hước nhất anh từng được nghe sau khi trưởng thành, chỉ là người trước mắt anh là Yuri, sự đẹp đẽ sắc bén vừa tiến vào thân thể anh là Yuri, anh miễn cưỡng cười khan hai tiếng, cắn môi dưới, nói: “Haha, anh thật hài hước.”

Yuri nheo mắt lại, thần sắc hỗn tạp có vài chút không thích nhưng rất nhanh biến mất, tựa như đang chê cười bản thân, tựa như không hiểu sao vừa rồi mình lại nói như vậy.

Y ngẩng đầu lên, ngón tay gãi cằm Lâm Hiến, lười biếng hỏi: “Vậy cậu bị tôi chọc cười rồi sao?”

Lâm Hiến chỉ thấy trước mắt loáng một cái, Yuri đang nhìn anh cười.


Khóe miệng nhếch lên cong cong, như một công thức toán học tinh chuẩn, làm cho lão xử nam nặng nề vô vị ba giây sau cứng lên.

Thân thể Lâm Hiến hơi động, muốn lùi lại nhưng không kịp.

Đầu Yuri dựa trên bắp đùi anh, vô cùng thân mật, hơi nghiêng đầu là có thể cảm nhận được biến hóa của Lâm Hiến.

Nụ cười của y càng sâu, y liếc xéo, mang theo ý đùa dai mà dùng tay ấn vào nơi đũng quần.

Y chậm rãi trêu chọc: “Cậu cứng rồi, Lâm Hiến.”

Lâm Hiến lần đầu nghe y gọi tên mình nhưng chưa hề nghĩ lại đi cùng tổ hợp ba từ kia, đúng là xấu hổ không chịu nổi.

Anh dùng tay che mắt, căn bản không dám nhìn thẳng vào Yuri, âm thanh run run bé tí trong cổ họng, cầu y đừng nói nữa.

Yuri hừ cười, cảm thấy nhân loại nói một đằng làm một nẻo này rất thú vị, đã lâu lắm rồi y không hưng phấn như thế, sinh mệnh dài lâu làm y vượt qua ngày lại ngày trong khô khan vô vị.

Lần này tới Nga là vì y muốn đưa sinh mệnh mình tới điểm kết thúc, năm ngày sáu đêm trên chuyến tàu màu xanh này là thời gian cuối cùng y để dành cho mình.

Còn có bốn ngày, y sẽ rời đi, linh hồn kiệt quệ trong cái xác này sẽ được giải thoát.

Mà người con trai trước mắt này có thể là món ngon mà thần linh ban cho con quái vật này vì sắp tự xử chính mình chăng?

Yuri nhẹ nhàng đẩy Lâm Hiến xuống, y cúi đầu nhìn Lâm Hiến, như đang quan sát vật sở hữu của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK