• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Báo cáo bệnh viên đưa tới không giống như làm bộ, giấy trắng mực đen, Lâm Hiến bị ung thư biểu mô tuyến dạ dày.

Lần đầu nhìn cái báo cáo này, Quách Vân cũng không thể nào tin được, hắn cho là Lâm Hiến tìm cái lí do hoang đường này làm cớ từ chức, không ngờ rằng đó là sự thật.

Hắn và Lâm Hiến là đối tác trong công ty luật này, hai người là cộng sự lâu lắm rồi. Xưa nay Lâm Hiến luôn cẩn thận tỉ mỉ trong công việc, thành ra thường bỏ lỡ hoặc ăn đơn giản linh tinh cho xong ba bữa một ngày. Hắn biết Lâm Hiến thường hay đau dạ dày phải uống thuốc giảm đau, nhưng chưa từng nghĩ rằng Lâm Hiến bị ung thư dạ dày luôn rồi.

Lâm Hiến kể chuyện bệnh tật này cho Quách Vân, Quách Vân muốn tìm bác sĩ cho anh nhưng anh lại đệ đơn từ chức, nhẹ nhàng lắc đầu, anh nói: “Thôi, tôi không định chữa trị đâu, dù sao cũng phải chết, chẳng qua tôi chết sớm hơn mọi người một chút.”

“Đây mà là một chút à, con mẹ mày sớm quá mức rồi đấy.” Quách Vân không nhịn được gào lên.

Lầm Hiến cười cười, nói: “Phí thời gian đi trị liệu kéo dài hơi tàn, chẳng bằng tôi đi du lịch, trước công việc ngập đầu không dừng được, giờ có thể dừng tôi định đi ra ngoài nhìn ngắm.”

Quách Vân cảm thấy có sự không lành, hắn nhìn Lâm Hiến, mím môi hỏi: “Chú định đi đâu?”


“Tôi tính về nhà trước, lâu rồi tôi chưa về thăm cha mẹ.”

“Tôi đi với chú.”

“Không được, dạo này án nhiều như vậy đều dựa vào cậu hết, cậu đừng bận tâm tới tôi, tôi…”

Lâm Hiến dừng một chút, nhướng mày nhìn hắn, nói: “Tạm thời tôi sẽ không chết đâu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK