An Tịnh cứ đi một lúc lại có cảm giác như đang bị theo dõi,ngoảnh đầu lại thì chẳng thấy ai,có chút hoang mang nên bước chân cũng nhanh hơn.Nam Hạo đi đằng sau cũng chẳng khá khẩm gì,anh nhìn lũ đực rực kia cứ nhòm nhòm ngó ngó nha đầu thối của anh,ánh mắt dâm tà mà chỉ muốn lao ra bóp chết từng đứa,sau đó đem An Tịnh nhốt vào chuồng cho bớt chạy loạn...
Đến nơi,Nam Hạo núp sau chiếc xe hơi đậu bên đường,nhìn đôi trai gái đi cùng nhau vào trung tâm thương mại,anh cũng kiên trì bám theo đến cùng
Cố Ngạo Quân đến quầy đồ ăn nhanh gọi hai cốc kem lạnh.Cậu móc trong túi lấy ra một chiếc điện thoại samsung cảm ứng nhỏ.An Tịnh biết ý liền xua tay
"Không cần đâu,chờ đến khi tìm được việc làm thêm em sẽ mua sau"
"Cho em mượn thôi,khi nào có tiền thì trả cho anh.Điện thoại này anh mua đồ cũ chỉ có 100 tệ"
90 tệ,anh nói thế thôi chứ thật ra là tới 1020 tệ,chỉ có vậy cũng đủ làm An Tịnh vui sướng tột đỉnh
"Anh đùa sao?Nhìn như hàng mới vậy.Nếu là 90 tệ thì tới đầu tuần sau thôi là em có đủ để trả cho anh rồi..."
"Số anh có lưu sẵn bên trong,khi nào cần thì liên lạc bằng điện thoại rất tiện..."
"Được ạ..."
Nam Hạo ngồi cách bàn cô hai bàn,ăn hết 3 cốc kem lạnh rồi mà vẫn chưa hết nóng giận.Cớ sao cô dễ dàng nhận quà của thằng khác trong khi anh chỉ mua cho một bát cháo gà mà cũng lằng nhằng đủ kiểu.Tức thế nào ấy,anh đập hai tờ 100 tệ hồng hồng xuống bàn quay lưng đi thẳng...
Ban đêm,lúc cô đi tắm,ai đó lén lén lút lút lưu số điện thoại mình vào chiếc điện thoại samsung nhỏ,lúc cầm trên tay cái điện thoại người khác tặng khác tặng cô trong lòng vẫn còn tức anh ách nhưng cũng đành ngậm bồ hòn cho qua.Cuối cùng,cô tưởng đó là số điện thoại Ngạo Quân lưu nhầm nên xóa đi,Nam Hạo nổi trận lôi đình đẩy cô ngã xuống đấy,chân bầm tím phải hai tuần sau mới chạy được...
Mùa thi đến,toàn thể học sinh đều lao đầu vào học,suốt ngày học,ngoài ăn ngủ ra cũng chỉ biết học...
Đến khi tờ giấy kết quả dán trên bảng thông báo,có người mừng quýnh vội đem kết quả về khoe gia đình,có người não nề thở dài thườn thượt,có người còn muốn nhảy lầu chấm dứt cả sinh mạng...
Khối mười năm nay có An Tịnh lớp A đứng đầu bảng.Bên khối mười một có Nam Hạo lớp A dẫn đầu ban tự nhiên.Trường Trung Học Đế Niên năm nay có tới 49% học sinh cuối cấp được tuyển thẳng vào đại học,trong đó có 9 học sinh được thi tuyển vào đại học Thanh Hoa.Trường Đế Niên lẫn toàn dân thành phố Thiên Tân được một phen nở mày nở mặt...
Thấm thoát trôi qua,học sinh khối mười cuối cùng cũng phải đối mặt với việc phân ban.Mỗi khối có bốn lớp A,B,C,D.Lớp A,B thuộc ban tự nhiên,C,D thuộc ban xã hội.Trong đó lớp A,C là lớp chuyên bồi dưỡng học sinh giỏi để đi thi tỉnh,thi quốc gia,quốc tế...
An Tịnh ngồi ngoài phòng khách cắn bút.Ngẫm lại cô thấy thành tích môn tự nhiên của mình vượt trội hơn hẳn môn xã hội.Nhưng các môn xạ hội cô cũng đâu có tệ hại gì đâu...Đặc biệt là môn Tiếng Anh và Địa lí,điểm xấp xỉ tối đa đấy chứ chẳng chơi.Với cả cô học công thức mãi cũng chán,thay đổi có lẽ rất thú vị.
"Phiếu phân ban à..."
Nam Hạo mới về,thấy cô ngồi loay hoay liền đến ngồi cạnh.An Tịnh từ ngày bị anh đẩy ngã bầm chân thì thận trọng hơn hẳn.Anh ngồi gần cô,cô nhích mông qua một bên giữ khoảng cách.Anh càng lại gần,mông cô nhích qua càng xa.Anh bực,dùng lực ở tay kẹp hẳn cổ cô kéo lại gần.An Tịnh hết hồn nhưng cũng sờ sợ ngồi yên không dám động đậy.Thấy cô không làm loạn nữa,anh mới yên tâm đôi chút,hỏi:
-"Cô tính chọn ban tự nhiên hay xã hội?"
-"Chắc là ban tự nhiên rồi,nhưng thật ra tôi khá thích ban xã hội"
Nam Hạo nghe cô nói thế,anh hồn nhiên chỉ vào ô trống của ban xã hội phán một câu:
-"Theo tôi thì cô nên chọn ban xã hội.Tôi học ban tự nhiên,con mình sau này có cha học tự nhiên mẹ học xã hội chắc chắn sẽ giỏi toàn diện"