• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-Viễn ca à, em kí được hợp đồng rồi, ca có thấy em giỏi không?- vừa lái xe Chu Kiều Nhi vừa phồng mũi tự hào nói

-Thế á??? Em cũng có bản lĩnh đó chứ.

-Anh coi thường em quá rồi đó-cô giận dỗi nói

-Thôi được rồi, khi nào về anh sẽ đưa em đi ăn để chúc mừng được chưa cô nương?-

-Tốt-nói rồi cô cúp máy.

Chu Kiều Nhi bật bài hát yêu thích của cô trên radio, ngâm nga theo điệu nhạc.

Một lúc sau, cô để ý thấy một chiếc xe ô tô con màu xanh lá cây đang theo sát xe cô

Nhưng vì tưởng là trùng hợp đi cùng đường nên cô không quan tâm nữa.

Vậy mà đến đoạn đường vắng, xe đó vẫn còn theo cô, Chu Kiều Nhi liền biết là không bình thường. Phóng xe nhanh hết mức, lượn lách hết chỗ này đến chỗ kia, xe ô tô cũng không phải dạng vừa bám theo cô bằng được.

Chu Kiều Nhi thấy đường cụt, nghiến răng tìm trong xe con dao gọt hoa quả rồi mở cửa đi ra

Bên kia là một đám bọn đàn ông cao to, có gầy có cao cười bỉ ổi đến gần cô.

-Các ngươi định làm gì?- cô lạnh lùng nhìn quét qua cả lũ

-Làm gì thì cô em sẽ biết ngay thôi- nói rồi ra hiệu cho bọn đàn em đi lên

Chu Kiều Nhi cầm con dao chém vào cánh tay, cẳng chân của từng người.

Khi cô định quay lại chém tên khác thì bỗng bị luồng khí nào đó làm cho hôn mê rồi ngã xuống đất.

Đó là loại thuốc mê dạng khí Dietyl Ether dùng cho phẫu thuật hoặc cai nghiện.

-Con đàn bà chết tiệt, cuối cùng ta cũng bắt được cô ta.-Một tên bực tức nói

-Mang nó lên xe- tên cầm đầu ra lệnh

-------------------------------------

11h tối

-Lạ thật, sao Nhi nhi vẫn chưa về???-Chu Minh Viễn lo lắng

Từ chiều đến giờ Chu Minh Viễn đã gọi cho Chu Kiều Nhi hàng trăm cuộc nhưng không ai bắt máy, anh cũng đã gọi cho Vũ Đình Thiện hỏi nhưng lại nói là cô đã về sớm, gọi hết cho Vương Hạo Nhiên, Hoàng Chấn Phong, Cao Chí Bình kết quả cũng vậy.

Chu Minh Viễn chợt nhớ ra anh có gắn định vị vào đồng hồ của Chu Kiều Nhi mà hôm sinh nhật tặng, anh vội vàng mở chiếc máy tính lên định vị vị trí của cô. Nó hiện lên chấm đỏ ở vùng ngoại ô, Chu Minh Viễn nghi ngờ bởi từ trước tới giờ Chu Kiều Nhi không bao giờ đến đó nên anh liền đi lên xe audi đen của mình phóng đi.

-------------------------------------

-Thả ta ra nếu không các người ai cũng phải chết- Chu Kiều Nhi sau khi bị đưa đi đã tỉnh lại

-Câm mồm, đã bị bắt lại còn làm kiêu.-Một tên khinh thường

-Thôi được rồi, ta vào việc chính thôi!-Tên cầm đầu bỉ ổi cười

Khi hắn sắp chạm vào mặt Chu Kiều Nhi thì cô nhổ nước bọt vào lên mắt hắn khiến tên đó bực tức, tát mạnh vào má cô.

-Con **** này!-

Rầm

Nghe tiếng phá cửa, bọn chúng quay lại thì thấy Chu Minh Viễn đằng đằng sát khí đang lại gần. Chu Minh Viễn đến trước mặt tên vừa tát Chu Kiều Nhi, bẻ gãy tay hắn rồi vặn cổ ra đằng sau, tên đó gục xuống đất mà mắt vẫn trợn trừng như vừa thấy một điều khó tin.

Không dừng ở đó, bọn bắt cóc chưa hiểu chuyện gì xảy ra cũng có kết cục tương tự như vậy.

-Chúng ta đi về thôi- nói rồi bế Chu Kiều Nhi lên xe đi về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK