Sau khi cùng Lí Tắc Hàn ăn tối xong, hắn muốn nàng đến nhà hắn qua đêm, nàng không có từ chối. Dù sao nàng và Lí Tắc Hàn đã không còn là học sinh hai mươi tuổi, mà là người trưởng thành. Kiểu yêu đương thuần khiết đó đã cách bọn họ rất xa.
Nàng từ nhà tắm đi vào phòng thì thấy hắn đang nằm trên giường. Vừa thấy nàng, vẻ mặt dường như có chút khẩn trương, đem tạp chí trong tay đặt lên chiếc bàn bên cạnh. Hắn cho là rất tự nhiên nhưng đã khiến cho Đồng Ánh Diêu tò mò.
"Vừa rồi anh đang xem cái gì?" Ngồi lên giường, nàng thử leo qua người hắn, muốn lấy quyển tạp chí đang đặt trên bàn kia.
"Không có gì." Tay hắn thuận thế ôm lấy eo của nàng. Còn muốn ngăn cản nàng xem!
"Em muốn xem." Nàng đưa tay lấy quyển tạp chí. Đó là một quyển tạp chí liên quan tới mua bán nhà cửa.
"Xem cái này để làm gì? Anh muốn đổi nghề buôn bán nhà cửa sao?"
Hắn ôm nàng từ phía sau, ngửi thấy hương thơm nàng vừa tắm rửa xong, có chút say mê.
"Anh muốn đổi một căn nhà lớn hơn."
"Tại sao? Em thấy chỗ ở hiện nay của anh cũng không tồi, sao lại muốn đổi?" Sau khi kết giao với hắn nàng mới biết tại sao hắn có thể mua nhà, lái xe BMW, hơn nữa toàn bộ đều đã thanh toán hết. Thì ra hắn có chơi cổ phiếu, theo chính miệng hắn nói thì "kiếm được một chút". Nàng rất nghi ngờ một chút lợi nhuận đó là bao nhiêu?
"Hai phòng ngủ một phòng khách thì nhỏ quá. Em đã biết anh muốn mua nhà mới, nếu gần đây em có rảnh thì giúp anh xem một chút, sau đó cho ý kiến." Căn nhà hiện tại nếu một mình hắn ở thì còn được, nhưng tương lai hắn cần một căn nhà lớn hơn. Sau khi ba mẹ hắn về hưu liền bay đi Mỹ với anh trai hắn. Mỗi năm hắn đi Mỹ ít nhất hai lần để thăm họ.
"Nhưng em không biết nhà như thế nào thì tốt. Em thấy anh nên đi hỏi người khác thì tốt hơn." Nàng thật sự không hiểu lắm về nhà cửa.
"Em không cần phải hiểu biết gì cả, chọn căn nhà mà em thích là được rồi."
Chọn cái mà nàng thích? Đồng Ánh Diêu hơi hiểu dụng ý của hắn. "Em hỏi anh, anh muốn mua nhà mới có liên quan đến em không?"
"Có." Lí Tắc Hàn thẳng thắn thừa nhận, dù sao hắn cũng đã kêu nàng chọn nhà ở.
"Không phải chú em nói cuối năm muốn làm lễ cưới sao? Bây giờ đến cuối năm chỉ còn có nửa năm. Nếu được, anh muốn trong vòng ba tháng ổn định nhà cửa, sau đó là có thể chuyên tâm chuẩn bị hôn lễ." Nghe kế hoạch của hắn, mua nhà mới, chuẩn bị hôn lễ? Đồng Ánh Diêu kinh ngạc không thôi.
"Tắc Hàn, anh biết mình đang nói gì không?"
"Anh đang nói chuyện kết hôn của chúng ta."
"Anh đừng bị lời nói của chú em làm ảnh hưởng. Hàng năm chú em đều nói cuối năm phải gả em ra ngoài. Đó chỉ là nói đùa, anh không nên tưởng là thật." Đồng Ánh Diêu không ngờ hắn lại nghĩ xa xôi như vậy. "Anh ngẫm lại xem, chúng ta mới kết giao chưa bao lâu." Nghiêm túc mà tính thì đại khái chỉ mới có nửa tháng.
"Không liên quan gì đến thời gian kết giao lâu hay mau. Hơn nữa nói đến thời gian, chúng ta đã quen nhau sáu năm." Lí Tắc Hàn cười khẽ. "Đây mới là có liên quan nè. Em có biết mỗi khi anh lái xe đưa em về nhà, anh đang nghĩ gì không? Nhanh chóng cưới cô gái này về nhà thì sẽ không cần lưu luyến tách ra như vậy nữa."
Rõ ràng không phải là lời thì thầm âu yếm gì nhưng không hiểu sao trong lòng lại rất xúc động. Đồng Ánh Diêu nhìn người đàn ông bên cạnh, tim đập nhanh hơn, hốc mắt hơi ươn ướt, bởi vì nàng sâu sắc cảm nhận được mình được hắn yêu thương.
Lí Tắc Hàn sờ đầu của nàng, giọng nói sủng nịch hiếm thấy. "Cầm lấy tạp chí mà xem. Nhớ chọn căn nhà mà em thích." (haiz, bít tìm đâu ra người như anh nữa đây?!)
Cảm giác xúc động dâng lên, Đồng Ánh Diêu không nói gì, hắn làm cho nàng muốn khóc. Nàng nghiêng người về phía trước, chủ động hôn hắn. Tuy rằng nàng có chút bất đắc dĩ cùng bức bách mới kết giao với hắn nhưng nàng phát hiện người đàn ông này càng lúc càng hấp dẫn, lòng của nàng thường không hiểu sao bị lời nói của hắn tác động.
Hai người hôn nhau, bàn tay ấm áp thò vào trong áo thun của nàng. Bên trong nàng không có mặc gì cả. Bàn tay hắn cầm lấy bộ ngực mềm mại, khẽ vân vê nụ hoa mẫn cảm, dưới sự chơi đùa âu yếm của bàn tay hắn, cảm thấy chúng nó đứng thẳng lên.
"Ưm…" Cảm giác kích thích do sự chơi đùa vuốt ve kia mang lại làm cho nàng khẽ ngâm nga, nàng kìm lòng không đậu cũng đưa tay sờ soạng cơ thể cường tráng với cơ bắp hoàn mỹ kia.
Giờ phút này hai người thân mật tiếp xúc làm cho người ta có cảm giác dường như bọn họ là một đôi tình nhân đã quan hệ nhiều năm, giữa hai người có một sự ăn ý vô hình.
Cảm giác kết hợp càng ngày càng tốt đẹp hơn, cũng rất ăn ý. Cặp đùi thon dài trắng nõn hơi mở rộng ra làm cho hắn tiến vào càng sâu, chạm đến điểm mẫn cảm kia. Khoái cảm ập đến làm cho thân mình của Đồng Ánh Diêu run lên, đem vật nóng như lửa của hắn hấp thu càng nhanh.
Lí Tắc Hàn khó chịu ngâm lên một tiếng, hô hấp bắt đầu dồn dập. Khoái cảm trí mạng như sóng nhiệt điên cuồng kéo đến, rừng rực thiêu đốt lửa tình trong cơ thể hai người. Hắn nâng eo lên, lần lượt va chạm càng sâu càng mạnh, kịch liệt rút ra đưa vào làm cho hai người hoàn toàn trầm luân trong cơn lốc khoái cảm…
Khi lên đến đỉnh cao trào, Đồng Ánh Diêu ôm vai hắn, nhịn không được mà cắn môi, quả thực hắn cũng không khác dã thú lắm. Có điều vui thích như vậy làm cho nàng cảm thấy rất thỏa mãn.
Có thể nói với hắn rằng ‘mặc dù nàng không xác định mình có thích hắn hay không, nhưng có thể xác định rất thích cơ thể của hắn’ được không?
Chỉ thích cơ thể của hắn, chỉ sợ người có cá tính nghiêm túc như hắn nghe xong sẽ phát điên mất!
Được rồi, nàng thừa nhận nàng bắt đầu có chút thích hắn…