Hoa Nguyệt Nguyệt ấn nút trả lời, lập tức giọng nói đầy hứng khởi của Liễu Tiêu truyền từ đầu dây bên kia vang lên: “Con dâu, thế nào? Có phải đã đại chiến ba trăm hiệp rồi không?”
Hoa Nguyệt Nguyệt che ống nghe lại, cười yêu ma hề hề trả lời: “Thật tiếc quá, chúng con còn chưa có tiến triển gì.”
Liễu Tiêu xì một tiếng: “Cái này lạ a, theo tính cách của Tề Tề, chuyện này quá vô lý đi.”
Hoa Nguyệt Nguyệt nhìn vào gương, nói khó chịu: “Không phải là vì hôm nay nhìn con không ra làm sao đấy chứ?”
Liễu Tiêu hình như suy nghĩ hồi lâu mới “ừ” một tiếng: “Đúng thật là không ra làm sao, nhưng mà vốn con cũng có ra cái gì đâu, Tề Tề chắc phải biết trước rồi chứ.”
Hoa Nguyệt Nguyệt ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Mẹ, lần đầu tiên của bố và mẹ là như thế nào?”
Liễu Tiêu nghĩ nghĩ, trả lời: “Bố nó vẫn không phải là mẫu người chủ động lắm. Hồi mới lấy nhau, cũng là mẹ cưỡng ép đè ông ấy đấy chứ.”
Hoa Nguyệt Nguyệt giơ ngón cái: “Dũng mãnh! Thật không hổ là nữ vương số 1 giới giải trí!”
Liễu Tiêu đáp: “Đừng nói mấy thứ vớ vẩn này nữa. Tuy mẹ không biết Tề Tín vì sao chưa có động tác gì, nhưng mà lúc cần thiết, phụ nữ cũng phải chủ động một chút.”
Hoa Nguyệt Nguyệt gật đầu: “Yên tâm đi mẹ, con đây từ xưa đến giờ lúc nào chẳng chủ động!”
Liễu Tiêu bật cười: “Mẹ cũng phải tìm ông xã mẹ âu yếm đây, không chừng sang năm sau, Tề Tín có khi còn có thêm em trai đấy nha~”
Hoa Nguyệt Nguyệt nuốt nước miếng, nói: “Thật đúng là ngôi sao 3T(*) có khác!”
(mình quyết định dịch từ này 三栖 thành 3T (phát âm nghe giống giống). theo baidu, từ này để chỉ việc những diễn viên ca sĩ lấn sân nhiều lĩnh vực và đạt thành công ở lĩnh vực đó)
Liễu Tiêu ngừng cười, nói vào điện thoại: “Phải cố gắng nhé! Còn có…” Giọng nói của bà từ từ mềm đi, “Cảm ơn con đã gả cho Tề Tề.”
Hoa Nguyệt Nguyệt cười: “Mẹ, đừng như thế.”
“Vậy được, mẹ cúp điện thoại đây, đêm xuân đáng giá ngàn vàng đó!”
Hoa Nguyệt Nguyệt gật mạnh đầu, cúp điện, chạy vọt vào phòng tắm, bắt đầu kì cọ.
Mới tắm được một nửa, cánh cửa phòng tắm đã bị đẩy ra, Tề Tín từ từ bước vào, toàn thân trần trụi.
Hoa Nguyệt Nguyệt ngây ngẩn cả người, ánh mắt dừng lại trên thân thể thon dài của anh.
Nếu phải phân loại dáng người đàn ông thành hạng A B C D, vóc dáng Tề Tín chắc chắn là đỉnh của A, kể cả người đã thấm nhuần tinh thần A V mà lớn lên như Hoa Nguyệt Nguyệt cũng thấy, cơ thể này chính là hạng nhất.
Cũng khó trách trước đây có một bó lớn đàn bà con gái dán lên anh.
Giữa màn hơi nước trắng mờ mờ, cặp mắt hoa đào ngậm cười của Tề Tín dường như có thứ gì sáng lên chảy xẹt qua bên trong, đuôi mắt hơi xếch yêu nghiệt rung động lòng người, sắc môi hồng nhuận như chu sa, lơ đãng xinh đẹp, quai hàm cong hoàn mỹ càng làm người ta mơ mộng, sống mũi thẳng tắp như khắc từ ngọc thạch, da thịt trắng nõn, cánh tay có hình mà duyên dáng. Nhìn xuống một chút là lồng ngực chắc chắn, phần bụng tuy không so được với những chàng vai u thịt bắp, nhưng nhìn lại vô cùng vừa mắt, càng có phần tinh tế. Hai cẳng chân dài thẳng tắp, không hề có một vết sẹo. Hoàn toàn đẹp đến không thể chê nổi.
Ánh mắt Hoa Nguyệt Nguyệt cũng từ từ mà đối diện với phần dưới bụng kia.
Mặc dù là trạng thái “nghỉ”, nhưng kích thước đó vẫn khiến kẻ có đầu óc ngâm qua đủ thứ đen tối như Hoa Nguyệt Nguyệt thực sự kinh ngạc.
Cái độ lớn này, cái hình dáng này, cái màu sắc này.
Cô thầm trong lòng cho Tề Tín một cái điểm tuyệt đối.
Tề Tín như cười như không nhìn Hoa Nguyệt Nguyệt, mở miệng: “Em nhìn rồi, có thấy hài lòng không?”
Hoa Nguyệt Nguyệt đỏ mặt, xoay người đi, lầm bầm: “Lấy tư cách là ông xã em, thì vẫn còn hơi kém một chút.”
Tiếng cười của Tề Tín vang lên từ sau lưng, trầm khàn mà hấp dẫn.
Tiếng động càng ngày càng gần, Hoa Nguyệt Nguyệt có phần không tự chủ mà lùi ra xa mấy bước. Nếu như lúc này do màn hơi nước mà không thể nhìn thấy quá rõ, bây giờ cơ thể của anh đang không che chắn gì mà hiện ra trước cô.
Cũng vậy, cơ thể của Hoa Nguyệt Nguyệt cũng hoàn toàn lộ ra trong tầm nhìn của Tề Tín.
Cô cảm giác được, ánh mắt của Tề Tín đang mơn trớn trên người mình. Cô có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn mạnh miệng ưỡn ngực mà nói: “Thế nào? Bị dáng người ngạo nhân của người ta dọa sợ rồi hả?”
Đôi mắt của anh giống như bị phủ trong sương mù rồi, quyến rũ mà vụt sáng lên, đôi môi cũng đầy sức dụ dỗ, hơi cong lên.
“Thật ra thì, em cũng mới bắt đầu dậy thì cách đây không lâu đâu nhỉ?”
Hoa Nguyệt Nguyệt xù lông ngay lập tức: “Cái gì! Lão nương cũng là 34B đấy, cho dù cũng không gọi là lớn, nhưng rõ ràng nổi lên cũng vẫn là có nhục cảm đấy, anh mới chưa dậy thì ấy, cả nhà anh chưa dậy thì!”
Trong mắt Tề Tín nổi lên tia cười nguy hiểm: “Có muốn thử xem không, rốt cuốc là ai chưa dậy thì?”
Nụ cười yêu nghiệt, dáng vẻ như hồ ly, đến khi Hoa Nguyệt Nguyệt phản ứng được, thì ngón tay của Tề Tín đã đặt trước ngực cô rồi.
Mà toàn thân cô cũng bị Tề Tín ôm vào ngực.
Nếu như ôm Trình Hòa, sẽ có cảm giác như ôm một tảng băng, thì lồng ngực của Tề Tín lại trái ngược, nóng hập làm người ta thấy mình khô nóng.
Ngón tay của Tề Tín như có ma lực chạy qua cơ thể Hoa Nguyệt Nguyệt.
Anh hôn lên cơ thể cô, giống như thần phục trước một nữ thần, mài qua mài lên bên tai cô, hôn lên xương quai xanh của cô, trêu chọc bầu ngực cô…
Hoa Nguyệt Nguyệt có cảm giác ngứa ngứa nhột nhột bừng lên từ trong cơ thể, khiến cô toàn thân vô lực, chỉ có thể đem tất cả bám vào cơ thể Tề Tín.
Cảm giác dòng nước ấm áp vẫn đang chảy xuống.
Cảm giác một lọn tóc hơi chuyển hồng rơi trước trán trắng ngần, nhìn thoáng qua cặp mắt hoa đào câu hồn người, ngắm đôi môi khêu gợi, sống mũi xinh đẹp, quai hàm hoàn mỹ rồi trượt mắt đến lồng ngực rắn chắc trắng bóc, cuối cùng rơi trên một thứ đã giương cao, đặt bên eo mình.
Hoa Nguyệt Nguyệt mới thanh tỉnh lại, đồ yêu nghiệt Tề Tín, vĩnh viễn không thể nào là mình đem hắn ăn thành bột vụn, mà là hắn từng bước dẫn dụ, khiến cho mình rơi vào cái bẫy dịu dàng này.
Ngón tay của Tề Tín mang theo tê dại, đảo qua tất cả những vùng mẫn cảm trên cơ thể cô.
Hoa Nguyệt Nguyệt có phần lả người đi, cái cảm giác này, cảm giác bị người ta nắm trong tay, nói thật, có chút khiến cô khó chịu.
Tề Tín đúng là thân kinh bách chiến, hết sức am hiểu những lạc thú trên giường.
Đột nhiên cô cảm thấy khó chịu, giống như là giận dỗi gì vậy.
Tề Tín cũng phát hiện Hoa Nguyệt Nguyệt biến đổi, phục xuống bên tai cô, nhẹ nhàng thở ra: “Sao vậy?”
Hoa Nguyệt Nguyệt lại cảm thẩy người mình nhũn ra một nửa, ngực dán chặt trên người Tề Tín.
Cô khàn khàn hỏi: “Tề Tín, có phải trước đây anh có rất nhiều phụ nữ không?”
Con ngươi của Tề Tín chợt hiện lên tia dịu dàng, cặp mắt đào hoa như ngậm ý cười, khóe miệng cong lên yêu nghiệt mê người, anh nhẹ giọng hỏi lại: “Hoa Nguyệt Nguyệt, em không phải là ghen đấy chứ?”
Hoa Nguyệt Nguyệt hừ lạnh: “Làm gì có? Chẳng qua em chỉ hỏi một câu.”
Tề Tín nhìn có vẻ rất cao hứng, anh nói tiếp: “Anh đồng ý với em, từ khi anh kết hôn với em,sẽ không dây dưa gì với bọn họ nữa.”
Hoa Nguyệt Nguyệt lại đem đầu mình vùi vào bên vai Tề Tín.
Cô không hiểu được, rõ ràng kể từ lúc mình đồng ý ở bên hắn mới chỉ có một tháng, vậy mà mình lại đối với hắn sinh ra cảm giác muốn chiếm hữu rất mạnh rồi.
Thật là, Tề Tín này đúng là yêu nghiệt.
Tề Tín ôm lấy Hoa Nguyệt Nguyệt, nói: “Chúng ta lên giường đi.”
Hoa Nguyệt Nguyệt hiếm thấy được mà ngượng ngùng không trả lời.
Động tác của Tề Tín rất dịu dàng, phảng phất như Hoa Nguyệt Nguyệt là một thứ châu báu gì đó vậy, từ từ đặt cô xuống giường.
Thẳng thắn mà nói thì, một người luôn luôn tự sưng là sắc nữ như Hoa Nguyệt Nguyệt vậy mà giờ lại cảm thấy có chút bất an.
Cô bây giờ như một thành trì đã bị tấn công mà không có khí lực phản kháng.
Hơi thở của anh truyền lưu trên cơ thể cô, ngực cô được anh nhẹ nhàn xoa nắn, động tác dịu dàng mà tỉ mỉ.
Thân thể cô như có thứ gì một mạnh mẽ vọt ra, thật ngứa.
Hoa Nguyệt Nguyệt mím môi, cô gắng không để cho mình phát ra một âm thanh quái dị nào.
Không biết qua bao lâu, Tề Tín mới tách hai chân cô ra, khuôn mặt anh chỉ cách cô có mấy xăng-ti-mét, mà hỏi: “Có thể không?”
Hoa Nguyệt Nguyệt nghiêng đầu qua một bên, gật đầu.
Môi Tề Tín lập tức phủ lên, chiếm lấy môi cô, đầu lưỡi nhẹ nhàng quét qua hàm răng cô, cùng cô quấn quýt, cảm giác dịch ngọt hòa nhau, khiến cho Hoa Nguyệt Nguyệt mơ màng không thôi.
Hạ thể đột nhiên truyền đến một trận đau đớn, làm cho cô lập tức cắn vào môi anh.
Đôi môi hồng nhuận của anh vẽ thêm một tia máu, theo quai hàm chảy xuống, càng giống như yêu ma.
Anh từ từ bắt đầu.
Hoa Nguyệt Nguyệt không kìm được phát ra tiếng, đôi môi hai người lại quấn lấy nhau, còn hòa với máu của Tề Tín, giống như là rượu làm say lòng người, từ từ tan ra.
Thân thể tê dại dưới những va chạm của anh từ từ biến mất, trở thành mơn trớn muốn mạng người.
Giọng nói của Tề Tín dồn dập mà có từ tính vang lên bên tai cô: “Hoa Nguyệt Nguyệt, gọi tên anh.”
Hoa Nguyệt Nguyệt vô lực chống đỡ, nhẹ giọng gọi: “Tề Tín…”
“Gọi nhiều lần nữa…”
“Tề Tín… Tề Tín…”
Giống như dục vọng càng được kích thích, động tác của anh càng trở nên mạnh mẽ.
Cuối cùng, tất cả phóng thích trong cơ thể cô.
Hoa Nguyệt Nguyệt vô lực tựa vào ngực Tề Tín, mở to mắt nhìn người nằm cạnh, nụ cười yêu nghiệt cùng đôi mắt đào hoa động lòng người kia.
Cô nói: “Anh đây là muốn hại chết thiếu nữ mới vừa lần đầu sao?”
Tề Tín ôm cô, tựa cằm trên trán cô, cười không ra tiếng ngồi lên.
“Có muốn thêm một lần nữa không?”
Hoa Nguyệt Nguyệt đét một tiếng đánh vào mông Tề Tín, hư nhược nói: “Anh còn dám tới, cẩn thận sau này em không bao giờ cho anh đụng vào nữa.”
Tề Tín cười: “Vậy rốt cuộc là ai mới chưa dậy thì đây?”
Hoa Nguyệt Nguyệt đỏ mặt: “Em muốn đi ngủ.”
Tề Tín không phản bác, chỉ là càng ôm cô chặt hơn.
Đêm ấy, Hoa Nguyệt Nguyệt đang ngủ mơ màng, hơi hơi mở mắt ra, liền nhìn thấy Tề Tín đang lau dọn những dấu vết lưu lại của hai người, thân thể cũng được dịu dàng lau qua.
Nhưng vì quá mệt mỏi, không lâu sau cô lại ngủ thiếp đi.
Nói chúng, đối với lần đầu tiên của mình, Hoa Nguyệt Nguyệt cảm thấy, đây là nét bút hỏng lớn nhất đời cô.
Vậy mà cứ yêu ớt để Tề Tín ăn sạch sành sanh thành bột luôn, đến nỗi mình vẫn là bị động, còn vẫn đang đỏ mặt nữa, đây đúng là thẹn với một đời mỹ danh sắc nữ của cô.
Cho nên, cô âm thầm quyết định, lần tới nhất định phải chuẩn bị sáp nến và roi da.
Nhất định phải để cho Tề Tín nhìn một chút phong thái nữ vương của cô.
Ha ha ha.
…
___________________________________
Tác giả có lời muốn nói: == thịt bọt, chính là vậy, ta cũng không dám viết thuần thịt, QAQ, không được ném đá thịt của ta khó ăn.
Editor: mệt mỏi ~~~ một buổi tối ngồi làm hết cả một chap H. nhưng mà xét thấy cũng không có gì lắm nên không đặt rating đâu.
Giai đoạn ngọt ngào mới chỉ bắt đầu thôi. Mà sóng gió cũng sắp bắt đầu rồi.
Mà sao dài thế không biết. Bắt đầu nản.