---Vào truyện---
Tôi xin lại cuốn sổ.Huy thì nhìn tôi cười"dịu dàng".Tôi bắt đầu ghét cái nụ cười của hắn rồi đấy.Giờ tôi mới để ý cái câu:Có ai cho không ai cái gì đâu.Cho đi uống trà sữa à.Tưởng bạn tốt thế nào chứ thế này thì...vứt.
-Huy ơi!Hay tớ trả cậu tiền trà sữa xong cậu trả cuốn sổ cho tớ nhé!-Tôi nhìn cậu ta
-Ừm...Không!Mình mời mà sao có thể để cậu trả đc!
-Không sao!Cậu nhớ trả sổ cho tớ nhé!-Tôi cười hì
-Đương nhiên là không rồi!-Cậu ta thản nhiên
Tôi đang vui vì cái độ ngu người của Huy thì...Đồ đáng ghét!
-Thế phải làm sao thì cậu mới trả cho tớ cuốn sổ đây!?-Tôi ngồi xuống ghế hỏi
-....Tớ không trả đâu!-Cậu ta nói rồi vừa chạy vừa cười quanh lớp.
Tôi tức giận đuổi theo.Nhưng chân tôi với chân cậu ta thì...Cậu ta thì luôn miệng nói tôi là lùn trong khi...Cậu ta cao hơn tôi cả cái đầu.
-Đồ chân dài não ngắn!
-Cô thì... chân ngắn đã đành não cũng ngắn luôn!
-Đồ..đồ..chết đi!
....
Nếu không có tiếng trống thì có khi 2 đứa tôi phá lớp mất.Nhưng...vào lớp rồi.Tôi với hắn lại ngồi cạnh nhau cho nên chúng tôi...cãi nhau tiếp.
-Thôi đc rồi!Tôi sẽ trả cho cô cuốn sổ...-Hắn ta nói
Tôi vui mừng quay sang cảm ơn hắn rối rít.
-Hì hì...với 1 điều kiện!-Hắn ta nhìn tôi.
-Ể!?Điều kiện gì?-Tôi hỏi hắn
-Làm tay sai vặt cho tôi!-Hắn ta cười nói như thật.
-Hìhì!Bạn có bị tâm thần không thế?Tôi hơi đâu mà làm chân sai vặt cho anh!-Tôi bực
-À..Thế thôi!Để mình đi copy vài bản mang đi ném đầy trường ý nhá!
-Cậu dám...-Tôi không nói lên lời
-Tại sao không?-Cậu ta vênh mặt
-Thôi đc!Nhưng bao giờ cậu trả sổ cho tôi!
-Tùy hứng!-Hắn nói như đúng rồi
Tôi cuối cùng cũng đồng ý vs điều kiện của hắn và ngày mai bắt đầu rồi.Eo ơi lại phải xách cặp cho hắn sao?