-Cậu có sao ko?-Nhật lo lắng hỏi
-Tớ...Tớ ko sao!-Tôi miễn cưỡng nói
Nhật quay sang nhìn Huy đôi mắt đang đỏ lên sòng sọc nhìn Nhật.Huy đi đến trước Nhật.Trong 1 khoảng khắc nào đó mà tôi ko biết Huy đã đấm Nhật ngã xuống nền đất lạnh lẽo.Tôi chạy đến bên Nhật đỡ cậu ấy dậy.
-Cậu..Cậu có sao ko?-Tôi hỏi mà ko ngăn nỗi nước mắt.Thứ nhất là vì bị Huy bóp vai.Thứ 2 là vì Huy xô Nhật ngã.Tất cả...tất cả đều là vì Huy.Tại cậu mà tôi khóc.Huy nhìn tôi rồi bỏ đi không nói lời nào.Tôi đỡ Nhật đứng dậy.Cậu ấy cười rồi cảm ơn tôi.Không hiểu sao,tôi có cảm giác nụ cười của cậu ấy hôm nay thật giả tạo.Cậu ấy bị thương khá nặng.Tôi dìu cậu ấy về nhà rồi chườm đá cho cậu ấy.Xong xuôi,tôi ngồi chơi vs Nhật 1 lúc rồi xin phép về nấu cơm.Tối hôm đó tôi loay hoay ko ngủ đc.Tôi nhớ đến buổi chiều hôm nay.Tự hỏi mình tại sao Huy lại như vậy,tại sao cậu ấy lại hành động thiếu suy nghĩ như vậy cũng chỉ là đi chơi vs Nhật thôi chứ có động chạm gì đến Huy đâu và tại sao Nhật lại có nụ cười đầy sự giả tạo như thế?Nghĩ lên nghĩ xuống,tôi nhìn đồng hồ đã chỉ 2 giờ 59 phút.Tôi chùm chăn ngủ luôn để ngày mai đi học.