• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tôi cảm giác muốn đấm chết mình luôn cho rồi, quái vật cấp 1 hiếm thấy cỡ nào chứ, đáng tiếc trong bảng Đồ Giám của tôi chỉ có mỗi của Hấp Huyết Biên Bức, nhưng lại không có của Ngân Linh Điểu, giờ thì biết làm sao đây?!

Đứng bên dưới tán cây, do dự mãi mới đành gạt nước mắt bỏ đi!

Tạm thời chưa giết, để đó, cho dù có biển cạn đá mòn thì tôi cũng chắc chắn phải thu phục được con Ngân Linh Điểu này.

Đi loanh quanh trong khu rừng, vừa hái Ngân Diệp Thảo vừa giết Ngân Linh Điểu, đây là một quá trình rèn luyện gian khổ, chỉ riêng giết quái thôi rất là nhàm chán, nhưng mà đối với tôi mà nói cũng chẳng tính là gì, trong mơ thường hay xuất hiện hình ảnh khi chấp hành nhiệm vụ ẩn nấp mai phục ở vùng biên cảnh ngày xưa, trong sa mạc hoang vu, đã ngồi là phải ngồi đến 36 tiếng, không ăn không uống, đến cả Bọ cạp cát bò qua cánh tay cũng không được phép cử động. So với sự khổ sở lúc đó thì bây giờ nhãn nại luyện cấp chẳng khác gì đang hưởng thụ cuộc sống trên thiên đường.

Chớp mắt đã 5 tiếng trôi qua, đến lúc 8 giờ tối thì không biết tôi đã giết được bao nhiêu là Ngân Linh Điểu rồi, đằng nào thì đẳng cấp cũng đã tăng đến cấp 15 rồi, trang bị màu bạc cũng nổ ra đến năm chiếc, chẳng qua đều không có cái gì mà mình có thể sử dụng được, ngoài ra, chỉ riêng đánh đồng tệ cũng đã gom góp được đến 7 ngân tệ, thời gian dùng của vũ khí cũng đã sắp không còn đủ 10%.

“Két két...”.

Tiếng kêu chói tai của Ngân Linh Điểu vang lên liên tiếp, Kinh Cức Kiếm phóng vọt ra, “bốp bốp” hai tiếng, Ngân Linh Điểu kêu lên quang quác rồi ngỏm luôn, đồng thời có một tiếng “lạch cạch” vang lên, nổ ra hai vật phẩm, một cái là áo khoác màu xanh mơn mởn, cái còn lại là một tấm Đồ Giám. Thình lình, tim tôi như muốn ngừng đập, năm tiếng đồng hồ chém giết, cuối cùng tôi cũng có được chút bù đắp rồi sao?! Do ăn ở cả àI



Áo khoác phân thành áo giáp sắt, áo giáp da, cho nên sức mạnh phòng ngự cũng tạm, nhưng mà so với cả người chỉ có áo giáp vải như tôi mà nói thì chẳng khác gì năng hạn gặp mưa rào, bây giờ sức mạnh phòng ngự toàn thân của tôi chỉ được có 29 điểm, riêng cái áo khoác này đã tăng lên hẳn 30 điểm cho tôi, nó chắc chắn là đồ tốt cho tôi bây giờ.

Đeo lên, phía sau lưng xuất hiện một chiếc áo khoác màu xanh mơn mởn bay phấp phới, nhìn thì cũng có vài phần giống cao thủ, cùng lúc, thuộc tính bản thân cũng được đăng lên đáng kể.

[Tiêu Diêu Tự Tại] (Huyền Hồ Y Giả thực tập)

Đẳng cấp: 15

Tấn công: 101-112

Phòng ngự: 59

Sinh mệnh: 240

Ma pháp: 210

Mịi lực: 0

59 điểm phòng ngự cũng coi như hạng đầu của Sơ cấp rồi nhỉ? Ít nhất trong tình hình trước mắt có lẽ là như vậy, lòng thâm sướng rơn, xách kiếm đi theo ký hiệu 5 tiếng trước đã đánh dấu để tìm con Ngân Linh Điểu cấp 1 kia. Ông trời phù hộ, con Ngân Linh Điểu kia đừng có bị người khác bắt đi mất hoặc gi ết chết rồi nhé, nó là của tôi, ai dám động vào nó, tôi ắt sẽ liều mạng.

Đến bên dưới gốc cây nọ, ngẩng đầu lên nhìn, quả nhiên, con Ngân Linh Điểu vẫn còn đó, hay quá!

Móc ra tấm thẻ Phong Ấn trong tay, một ngân tệ một tấm, tổng cộng cũng chỉ có hai tấm mà thôi, khi tôi dùng thẻ khóa chặt Ngân Linh Điểu, nó còn đang vui vẻ kêu chinh chích, cùng lúc đó, thẻ Phong Ấn hiện ra mức độ hoàn thành phong ấn là 27.4%.

Mẹ nó, đẳng cấp thấp, mức độ phong ấn cũng chỉ ở cấp bậc này, tôi có hai tấm thẻ Phong Ấn, giờ là lúc so xem trước giờ ăn ở thế nào rồi đây!

“Xoạt!”

Mạnh mẽ rút ra tấm thẻ Phong Ấn, lập tức có một ký hiệu Hexagram từ trên trời giáng xuống, bao trùm lên thân hình nho nhỏ của Ngân Linh Điểu, ánh sáng lúc tỏ lúc rạng, mấy giây sau, phong ấn thất bại!

Mẹt

Cùng lúc khi cơn giận của tôi trào lên, thì con Ngân Linh Điểu kia cũng bắt đầu phát cáu, cả người nó xoay vòng vòng trong không trung, bỗng nhiên tạo thành hình xoáy ốc rồi xông thẳng xuống dưới, “Bốp” một cái, trước ngực tôi nhảy ra con số điểm bị thương 14, đây chính là hiệu quả tấn công của Ngân Linh, cấp một mà đã làm tôi mất nhiều máu như thế, kỹ năng dùng để phòng ngự còn rất sắc bén.

Chịu đựng đòn tấn công của con chim, tôi móc ra tấm thẻ Phong Ấn thứ hai, cũng là tấm cuối cùng!

“Xoetl”

Tấm thẻ bay lên,bao trùm lấy con chim, liên tục tạo ra sức mạnh phong ấn, con chim nhỏ giấy giụa, mấy lần suýt chút nữa bị hút vào bên trong trận pháp song lại giãy ra được, đến lúc cuối cùng, lòng bàn tay tôi đã ướt đẫm mồ hôi, lòng thầm liên tục khấn vái: chim ơi chim mau chịu trói đi, tao mời mày ăn thóc, loại mà trồng ở Hoài An Giang Tô á!

Cuối cùng, như thể lời cầu khẩn của tôi đã có tác dụng, bỗng một luồng ánh sáng lan rộng ra, con Ngân Linh Điểu cấp 1 trước mắt bỗng biến mất, đồng thời, trong không gian thú cưng của tôi lại có thêm hình một con chim màu bạc.

“Ting!”

Hệ thống thông báo: Chúc mừng bạn, đã phong ấn thành công [Ngân Linh Điểu], vì là người chơi thứ ba phong ấn được thú cưng, nhận được giải thưởng là 2000 điểm kinh nghiệm, Mị lực +1!



[Độ nổi bật]: quyết định mức dao động trong thuộc tính của thú cưng, thông thường mà nói, thú cưng trước mắt có thuộc tính = thuộc tính cơ bản x (1+ độ nổi bật), cũng tức là, độ nổi bật sẽ quyết định mức độ tốt hay kém của một con thú cưng.

Hiểu rồi, thuộc tính thực tế của con Ngân Linh Điểu này là 1.47 lần so với thuộc tính cơ bản, như vậy suy ra một vấn đề khác khách quan hơn, với thú cưng có độ nổi bật 100% thì kỳ thực thuộc tính tấn công phòng ngự của con thú cưng đó so với con cùng loại chỉ có 0% độ nổi bật là 200%, bà mẹ nó, mấy con thú cưng có độ nổi bật thấp thì không chịu nổi bị thương àI

Bắt đầu đánh giá lại con Ngân Linh Điểu này, chỉ có thể coi như là cấp trung hơi thấp một chút, trước đó một bụng nhiệt tình muốn đi phong ấn Thần Thú làm thú cưng của tôi cũng bị dập tắt luôn rồi, thôi bỏ đi, Kinh Cức kiếm đã sắp bị mài hỏng rồi, về thành sửa chữa lại trước đã, mà mấy đống Ngân Diệp Thảo trong hành trang cũng sắp đầy rồi, còn về Ngân Linh Điểu, tôi không định luyện nó, không phải nó không vừa mắt tôi, mà là tôi nghèo, bắt buộc phải đổi tiền để tăng đẳng cấp của Thuật Luyện ĐanI

Bản đồ về thành một kim tệ một tấm, không mua nổi, tự chạy về vậy!

Chạy như điên về thành, vào trong Bát Hoang Thành, sửa chữa binh khí và trang bị, quảng trường Bắc môn vô cùng nhộn nhịp, có rất nhiều người bày sạp ở đây, tiếng rao bán hàng liên miên không ngớt, rao bán các thể loại đồ gì cũng có.

“Bán một chiếc áo giáp sắt màu trắng cấp 9 đây, điểm phòng ngự 40, đồ dùng thiết yếu của ky sĩ, kiếm sĩ, khổ hành tăng đây. Chỉ cần 1 ngân tệ là bán, đi qua ngang qua đừng bỏ quai”

“Bán số lượng Thảo Quả Đan, chỉ cần 4 đồng tệ một viên, rẻ hơn nhiều so với cửa hàng của NPC, mua cho bạn gái y tá của mình một viên đi thiếu hiệp, không có bạn gái thì mua cho bạn gái người khác cũng được!”

“Bán một dao găm binh khí Hắc Thiết cấp 5 đây, sức tấn công 12-15, linh hoạt +1, huynh đệ hệ thích khách mau đến xem, bán rẻ đây, tự đến ngã giá, ai nghèo rớt mùng tơi không đủ 20 ngân tệ thì cút hết!”

Tôi nhìn vào đống đồ trong hành trang của mình, hình như cũng chẳng có gì để bán được, cho nên lại mua thêm một ít lò luyện đan, luyện chế 50 viên đan dược màu lam cấp 2 rồi đặt lên sạp hàng, mỗi viên 40 đồng tệ, rẻ hơn so với NPC là được!

Sau đó thả con Ngân Linh Điểu ra, công bố thuộc tính của Ngân Linh Điểu, bắt đầu gào lên rao bán: “Thú cưng vừa mới phong ấn, Ngân Linh Điểu chuyên về tấn công, linh hoạt, có kỹ năng Linh Vũ kích, tuyệt đối là vương giả trong thú cưng hệ tấn công, đến trước mua trước, tự ra giái”

Tôi vừa mới rao xong thì có một đám đông vây đến, tranh nhau trả giá.

Một chiến sĩ cấp 11 mặc đồ màu trắng: “Anh trai, 80 đồng tệ bán không?”

Một em gái Huyền Hồ Y Giả cấp 10, lắc vòng eo con kiến nói: “Anh đẹp trai, em mua em mua, 40 ngân tệ, tuyệt đối có thành ý, bán cho em đi, anh có bạn gái chưa, hay là tặng cho em?”

Một đám người cười ha hả, tôi ngượng ngùng đứng ở đó, em gái trông xấu như ma thế kia, em có bù thêm vào một con Ngân Linh Điểu độ nổi bật 100% thì tôi cũng chả cần em...

Liên tiếp có người hét giá, nhưng từ đầu đến cuối chưa có ai ra giá vượt quá 1 kim tệ, hoặc bây giờ đang là thời kỳ đầu của trò chơi, người có tiền đã đi mua thuốc hết rồi, hơn nữa quái vật cũng chỉ nổ ra được vài đồng tệ, gom góp đủ 10.000 đồng tệ thì đúng là quá khó khăn, nhưng cái giá ban đầu của hắn đưa ra ít nhất là 5 kim tệ, nếu không thì miễn bàn.

Phải đợi đến 20 phút sau, cuối cùng có một Hỏa Xạ Thủ trẻ tuổi bước đến, trên cánh tay lấp lánh ánh sáng màu đen, ừm, đó là hộ oản của áo giáp da cấp bậc binh khí Hắc Thiết, hơn nữa thứ này là cấp 18, ID là “Tiểu Trư mau chạy”, ông chủ thực sự đến rồi đây!

Tiểu Trư mau chạy sau khi nhìn thấy con Ngân Linh Điểu của tôi, rõ ràng trong mắt khó nén được vẻ nóng bỏng, nhưng rất nhanh đã che giấu đi ánh mắt của mình, đúng là cao thủ, đây là định giảm giá à!

Tôi cũng cúi đầu xuống, khẽ mỉm cười: “Bạn học, muốn mua gì?”

“Con Ngân Linh Điểu này, anh bán giá thấp nhất là bao nhiêu? Cho tôi cái giá mua được”, Tiểu Trư mau chạy nói.

Tôi khế li3m môi: “Đây là thứ đắt hàng, giá ban đầu tôi đưa ra là 5 kim tệ, thấp hơn thì tuyệt đối không bán, thời kỳ đầu của trò chơi, có được con thú cưng thế này chắc chắn sẽ tăng hiệu quả luyện cấp, đạo lý thì anh cũng hiểu, vì vậy con thú cưng này chắc chăn đáng cái giá đó!”

Tiểu Trư mau chạy gật đầu: “Ừm, tôi hiểu, đợi chút, lão đại của tôi sắp tới rồi, được!”

Rất nhanh, có một kiếm sĩ xách thanh kiếm cấp 18 bá đạo tách đám đông ra đi thẳng đến trước sạp hàng của tôi, cười ha ha nói: “Bát Hoang Thành đúng là có thú cưng thật? Ha ha, may quá, lão tử mual”

Tôi nói: “5 ngân tệ, ông chủi” “5 ngân tệ? Đây là giá trên trời à!”, đối phương ngạc nhiên, bỗng nhìn về phía tôi, đè thấp giọng quát: “Mẹ nó, hóa ra là mày ài!”

Tôi ngẩng đầu nhìn, cũng giật mình, người trước mắt chính là Tây Sở Bá Vương, kẻ thù cũ...

“Xoạt!”

Thu sạp lại, tôi ngoác miệng cười: “Tao không bán nữal”

“Á, đợi đã..”, Tiểu Trư mau chạy vội vàng ngăn tôi lại, nói: “Anh bạn, đừng vì chút ân oán nhỏ mà làm lỡ việc buôn bán, lão đại của tôi quả thực rất muốn có con thú cưng này, anh... anh vừa rồi nói với tôi là 5 kim tệ, vậy thì 5 kim tệ đi...

Tôi khế nhướn mày, dựa vào cạnh tường thành, khoanh †ay trước ngực cười nói: “Nếu như bán cho Tây Sở Bá Vương thì, 20 kim tệ, ít hơn một đồng tệ cũng không bán, tự tính toán đi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK