Đầu tôi trống rỗng, tôi cảm thấy hưng phấn không thôi, rốt cuộc gà con sắp quật khởi rồi. Thật không ngờ tôi lại hoàn thành một lần tự nghĩ ra chiêu thức, wow, thật là điển trai mà, sau khi rút kiếm có thể tăng 10% lực công kích, hiệu quả này quá tuyệt. Tuy hiện tại lực công kích của tôi chỉ có 6-6, 10% lực công kích gần như không có bao nhiêu tác dụng. Nhưng khi tôi lên đến đẳng cấp cao, có được trang bị mạnh, thì hiệu quả của buff này sẽ vô cùng mạnh mẽ. Lại nói, ngày sau chắc chắn tôi phải theo hệ kiếm, nếu không thì kỹ năng này xem như phế.
Tôi ngẫm nghĩ hồi lâu vẫn không biết nên đặt cái tên gì cho hay, một chiêu thức sắc bén như vậy...
Rốt cuộc, một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi, một cái tên nhanh chóng xuất hiện: Kiếm Khởi Ba Đào!
Ừm, cái tên này rất chính xác, sau khi rút kiếm ắt sẽ có một hồi giết chóc. Đây đơn giản chỉ là chiêu thức giơ kiếm, mở màn cho một trận chiến mà thôi, sử dụng tên này được rồi!
“Tinh!”
Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng bạn đã đặt tên thành công, vì đây là kỹ năng cấp SS đầu tiên trên toàn server, bạn có muốn công khai thân phận không?
Tôi nhanh chóng ấn vào nút từ chối, phải khiêm tốn! Khiêm tốn không có gì là quá đáng cả, mà là để bảo vệ tính mạng. Từ xưa đến nay, cây cao đón gió, một khi thân phận của tôi bị công khai thì không biết sẽ bị bao nhiêu người truy sát nữa, tôi không sợ danh tiếng, nhưng tôi sợ bị đánh! Cứ như hiện tại là tốt rồi, một Huyền Hồ Y Giả cấp 1, cao thủ chân chính đều lười giãm lên tôi, loại cảm giác này thật sự rất mỹ mãn...
“Tinhl”
Hệ thống thông báo: Chúc mừng người chơi xxxx lĩnh ngộ kỹ năng cấp SS - Kiếm Khởi Ba Đào!
Toàn bộ server bùng nổ.
Ngay sau đó, trong thanh kỹ năng của tôi xuất hiện đồ án hình mũi kiếm. Đây là kỹ năng bị động thứ nhất và cũng là kỹ năng thứ hai của tôi. Hơn nữa, đánh giá cấp độ là SS, bên cạnh đó còn có Thuật Cầm Máu của Huyền Hồ Y Giả, đánh giá cấp độ D, hừm, là kỹ năng tăng máu phế nhất đấy! Nhưng không sao, tốt xấu gì nó cũng có thể hồi máu...
Kiếm Khởi Ba Đào (SS): Sau khi rút kiếm, lực công kích tăng 10%, không tiêu hao năng lượng, không có đẳng cấp kỹ năng.
Thuật Cầm Máy LV-1 (D): Phục hồi 50 điểm khí huyết, tiêu hao 5 điểm MP, độ thuần thục hiện tại 0/100, đẳng cấp 1.
Đã chuẩn bị sẵn sàng, rốt cuộc tôi cũng nên bước chân vào giang hồ rồi!
Tôi cầm theo kiếm sắt, cuối cùng thì sau 24 tiếng Open Server, tôi cũng đã bước ra tân thủ thôn, đồng thời, trong hành trang cũng trống rỗng, không có bất kỳ thứ gì tiếp tế, hoặc nói trắng ra là tôi không mua nổi đồ tiếp tế. Nhưng cứ từ từ, cái gì rồi cũng sẽ có.
Bên ngoài tân thủ thôn, có rất nhiều game thủ đang chém giết Thảo Cẩu ở cạnh khu rừng. Thảo Cẩu là quái cấp 1-2, và cũng là quái có đẳng cấp thấp nhất, mấy cái đứa này thật là... không có tiền đồ...
Tôi tránh đi khu vực người chơi tụ tập đông đúc, tìm một con đường khác, phía bắc thôn Thảo Cẩu vẫn là rừng rậm, khu vực này địa đồ báo đỏ, hiển nhiên không phù hợp với cấp bậc của tôi, nhưng tôi vẫn quyết tâm thử một lần, bởi vì tôi có ưu thế mà, có thể đánh, lại có thể bơm máu, còn thêm Kiếm Khởi Ba Đào trợ uy, tuy rằng hiện tại Kiếm Khởi Ba Đào cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Xa xa, có vài game thủ đang tranh cãi vì một kiện khải giáp bạch sắc, rất lớn tiếng: “Món trang bị này có thể bán được 20 đồng tiền đấy, phải thuộc về chúng tôi, chúng tôi là chủ lực DPS mài”
Tôi không khỏi cười lạnh: “Không có tiền đồ!”
Tôi cúi đầu nhìn, một đồng tiền lóe lên ánh sáng mê người dưới cái nắng chiều, tôi liền giãm lên nó, đợi xung quanh không còn ai mới lặng lẽ cúi xuống nhặt.
Hề hề, phát tài! Ông mày cũng có hôm nay!
Trước đó tôi đã dùng hết tiền vào việc tu sửa vũ khí, giờ toàn bộ gia sản của tôi chính là 1 đồng tiền này, không biết tên ngốc nào giết xong Thảo Cẩu lại chẳng thèm nhặt tiền, đúng là đồ phá sản mà!
Tôi tiếp tục tiến lên trước, lách qua những khu vực có Thảo Cẩu chiếm đóng, xung quanh ngày càng ít người chơi, cả một cánh rừng nhiệt đới um tùm chỉ có Thảo Cẩu lai vãng.
Sau vài giây, một tiếng gầm gừ truyền đến, rốt cuộc tôi cũng bị một con quái nhắm vào, đó là một con Linh Cẩu hung ác. Mẹ nó chứ, xung quanh cái tân thủ thôn này toàn là chó.
Linh Cẩu (Quái vật bình thường)
Đẳng cấp: 3
Công kích: 7-11
Phòng ngự: 3
Khí huyết: 150
Kỹ năng: Không.
Được, quái cấp 3, giết 2 con là có thể lên 1 cấp. “Choangl!”
Kiếm sắt ra khỏi vỏ, Kiếm Khởi Ba Đào tự động buff, lực công kích tăng lên 10%, tôi di chuyển từng bước một, nhưng còn chưa đến gần, con Linh Cẩu kia đã tru lên rồi lao xông xộc đến. Nó không có kỹ năng, chỉ biết há mồm cắn xé!
Tôi chớp thời cơ ra tay, trước khi Linh Cẩu cắn trúng tôi thì kiếm sắt đã bổ xuống đầu nó. Một tiếng “xoạt” vang lên, 12 điểm tổn thương bay lên, Linh Cẩu cũng đã cắn vào bắp chân tôi, ra sức xé, lấy đi 25 điểm tổn thương, chậc chậc, gần như gấp đôi lực tổn thương của tôi.
Tuy nhiên công kích của tôi có ưu thế về tốc độ, sau vài kiếm liên tiếp, Linh Cẩu gào lên vì bị chém, tuy thấy khí huyết của quái vật mất đi chậm hơn so với mình, nhưng tôi cũng không quá sốt ruột. Đợi đến khi khí huyết rơi xuống mức chỉ có thể chịu được 2 lần tổn thương nữa, tôi liền giơ tay lên, một luông hào quang thánh khiết giáng xuống. Đây là Thuật Cầm Máu!
“+50” Tuyệt, có thể đánh có thể buff, chân lý nha!
Sau vài cú click, tôi hất văng con Linh Cẩu kia, chỉ một thoáng mà thanh kinh nghiệm đã nhảy vọt lên đến 50%, đồng thời, linh cẩu cũng ầm ầm ngã xuống, rơi ra 2 đồng tiền. Tôi nhẹ nhàng nhặt lên, thu hoạch không tệ nha...
Tôi lại tiếp tục tiến về phía trước, sau khi chém chết con Linh Cẩu thứ hai, “xoạt” một tiếng, một luồng kim quang lập tức bao phủ, tôi thăng lên cấp 1, đột phá cửa ải cấp 1, giờ tôi đã là Huyền Hồ Y Giả cấp 2 rồi. Vẫn như cũ, tôi đồn toàn bộ 10 điểm thuộc tính nhận được vào lực lượng. Xét về lực lượng, Huyền Hồ Y Giả chỉ có 0.5 lực lượng tăng trưởng, thêm vào thì lực công kích chỉ tăng lên 5-5, nếu đổi thành Cuồng Chiến Sĩ lực công kích sẽ tăng lên đến 11-11, đây chính là khuyết điểm...
Kiếm tẩu thiên phong, tiếp tục thôi, BT đến chết là được!
Sau khi giết vài chục con Linh Cẩu, MP đã cạn đáy rồi, một lần thi triển Thuật Cầm Máu tiêu hao 5 điểm MP, mà điểm MP của tôi cũng chỉ đến 60, không có thuật trị liệu, tôi tiếp tục nán lại đây chỉ có một con đường chết mà thôi. May mắn, ngay lúc này thăng cấp, vọt thẳng lên cấp 3, thanh máu và thanh mana được bơm đầy, 10 điểm tiếp tục thêm vào lực lượng, tôi nghiễm nhiên trở thành một vú em hệ sức mạnh...
Tiêu Diêu Tự Tại (Huyền Hồ Y Giả kiến tập)
Đẳng cấp: 3 Công kích: 11-13
Phòng ngự: 4
Sinh mệnh: 120
Ma pháp: 70
Mị lực: 0
Huyền Hồ Y Giả trời sinh đã có nhược điểm về lực lượng, tuy nhiên, nếu đổi một thanh vũ khí tốt thì vẫn có thể phá vỡ được phòng ngự của quái vật ngang cấp, có thể phá phòng thủ là chuyện tốt, bởi bản thân Huyền Hồ Y Giả có thể tự tăng máu, tức là sẽ không chết, trong các trận chiến kéo dài, chức nghiệp này càng có năng lực sinh tồn mạnh hơn so với các chức nghiệp khác. Đó là điểm đáng khen! Chẳng qua là nếu đồn toàn bộ điểm vào lực lượng thì MP sẽ không đủ dùng, nhất định phải có vật tiếp tế, bằng không sẽ không chống đỡ được bao lâu.
Ừm, sau một hồi chém giết, tôi đã kiếm được 50 đồng tiền, có thể quay về mua một ít dược rồi. Có dược thủy mới có thể tiếp tục xâm nhập và giết quái đẳng cấp cao hơn.
“Loảng xoảng!”
Kiếm sắt chém chết một con linh cẩu, lại có 2 đồng tiền rơi ra, tôi tiện tay nhặt lấy rồi tiếp tục giết về phía trước. Đẳng cấp cao, lực công kích cũng tăng lên, giết linh cẩu đã không cần phải hao phí quá nhiều khí huyết như trước, khá là thuận buồm xuôi gió.
Tôi lướt qua một bụi cỏ, tiến về phía trước, phóng mắt ra xa, có thể thấy được một đám Hắc Hùng đang chiếm cứ khu rừng. Quái vật cấp 5, lực công kích, lực phòng ngự và khí huyết đều vô cùng cao.
Tôi nắm chặt kiếm sắt, thở thật sâu, định bụng giết thử một con, nếu giết không được thì bỏ chạy.
Khi tiến đến gần Hắc Hùng khoảng 10 mét, rốt cuộc tôi cũng hấp dẫn được cừu hận. Con Hắc Hùng kia đột nhiên gầm lên, thân thể cực lớn lao nhanh đến, bộ lông đen bóng dựng đứng... Nó giơ bộ vuốt sắc bén lên, chộp đến!
“Phốc!”
Máu tươi bắn tung tóe, cảnh chiến đấu trong trò chơi rất thật, trên vai tôi xuất hiện vết máu, giá trị thương tổn cũng bay lên...
“42 Mẹ nó chứ, đau quá đi!
Tôi vội vung kiếm công kích, nhưng chỉ đánh được 15 điểm thương tổn. Tôi vẫn tiếp tục công kích, đồng thời “xoạt” một tiếng, hào quang Thuật Cầm Máu lóe lên, khí huyết khôi phục 50 điểm, vừa đến CD, tiếp tục khôi phục!
“Phập!”
Hắc Hùng đột nhiên há mồm, căn chặt cánh tay tôi, kéo giật ra, lại là một lượng lớn khí huyết...
“82 Ăc, một kích trí mạng!
Tôi bị dọa hồn phi phách tán, chẳng lẽ mạng nhỏ phải bỏ lại tại đây sao?
Tôi giãm lên lá rụng, nhanh chóng lui về sau hai bước, lúc này, Hắc Hùng lại lần nữa vồ đến. Việc kéo giãn khoảng cách giúp tôi tranh thủ được một thời gian ngắn không bị công kích, thuận tay bổ ra một kiếm, đồng thời, tay trái giơ lên, thi triển Thuật Cầm Máu khôi phục 50 điểm khí huyết và tiếp tục tiêu hao khí huyết của Hắc Hùng.
Chẳng qua chỉ là một con quái cấp 5 bình thường mà làm tôi tiêu tốn gần nửa phút, cuối cùng, Hắc Hùng hét thảm một tiếng, ở thời điểm tôi chỉ còn vẻn vẹn 41 điểm khí huyết, cuồi cùng, nó cũng đã chết!
“Loảng xoảng!”
Thời điểm quái vật ngã xuống, âm thanh vật phẩm rơi xuống đất cũng vang lên, không chỉ có tiếng tiền rơi, mà còn có trang bị, đúng vậy, đó là một cái hộ oản trông rất thô.
Tôi vọt đến, nhặt lên xem, chậc chậc, cũng không tệ lắm... Hắc Hùng Hộ Oản (Trang bị bạch sắc)
Chủng loại: Khải giáp
Phòng ngự: 7
Đẳng cấp yêu cầu: 4
Khải giáp thì tôi không sử dụng được rồi, coi như xong, đem bán lấy tiền vậy, dù sao cũng là trang bị bạch sắc, chắc không ai cần đâu!
Trên mặt đất còn 5 đồng tiền, quái vật cao cấp đúng là hào phóng hơn nhiều so với linh cẩu. Tôi nhặt lên, sau đó xoay người rời đi, không tiếp tục đánh Hắc Hùng nữa, con quái này có lực công kích cao, tôi lại máu giấy, vốn không chịu nổi, huống chỉ trên người tôi ngoại trừ một thanh kiếm thì chẳng còn món trang bị nào khác, cái này gọi là chân trần đấu với người khác, muốn thể hiện cái gì chứ!
Tôi tiếp tục giết linh cẩu, cấp 3 giết cấp 3 thì nhẹ nhàng hơn rất nhiều, trong vòng 1 tiếng, tôi lên đến cấp 4. Đồng thời, tiền trong hành trang cũng lên đến 47 đồng, nghiễm nhiên là một trở thành một tên nhà giàu mới nổi.
Khi tôi nhìn lại thì phát hiện đã có không ít người chơi chạy đến đây train level, đây cũng không phải nơi có thể ở lâu, tôi quyết định về thành chỉnh đốn lại một phen, mua chút dược thủy rồi đi đến địa đồ cấp cao hơn!
Tôi xách theo kiếm sắt, cúi đầu đi đến bìa rừng, lúc này, có một đám người tiến về phía tôi, một gã Dã Nhân cấp 6 xách theo chiến phủ oang oang nói với tôi: “Này, anh bạn, train level ở đây có đánh ra trang bị dành cho Chiến Sĩ không?”
Tôi lằng lặng lấy cái Hắc Hùng Hộ Oản trong hành trang ra, nói: “Trang bị bạch sắc, không có thuộc tính, có muốn không?”
Dã Nhân cười khoái chí: “Bảy điểm phòng ngự cơ đấy, đây là lựa chọn đầu tiên của T, đương nhiên muốn rồi, bán bao nhiêu?”
Tôi liếc nhìn: “Tạp hóa ra giá 21 đồng tiền, anh nói cái giá đi?”
“Được!”, Dã Nhân rất hào sảng: “Vậy thì 50 đồng tiền, sao hả?”
“Ok, giao dịch!”
Vài giây sau, giao dịch hoàn tất, tôi xách kiếm rời đi, lúc này trong hành trang của tôi đã có 100 đồng tiền, sắp đủ 1 ngân tệ rồi!
Trở về thôn Thảo Cẩu, tôi đem đi bán mấy cái khải giáp, bì giáp bạch sắc cấp 2 đã thu được từ linh cẩu, cuối cùng, trong hành trang đã có được 121 đồng tiền. Tôi xem thử bố giáp trong tiệm trang bị, pháp bào cấp 2, +2 phòng ngự đòi đến 70 đồng tiền, quá mắc, không được, trang bị cứ chờ quái vật rớt ra là được!
Sau đó tôi tiến vào tiệm thuốc, mana cấp 1 khôi phục 50 điểm MP, 5 đồng 1 cái bình, tôi mua 1 hơi 23 bình, rồi đi tu sửa kiếm sắt, cuối cùng, trong hành trang chỉ còn lại đúng 1 đồng tiền, một lần nữa trắng tay.
Tôi bước ra ngoài, hành trình train level của vú em bạo lực chính thức bắt đầu!