Mục lục
Game Mô Phỏng Thần Linh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo Lục Nghiêu quan sát, bộ lạc Rừng Sâu không có tín ngưỡng thần linh gì cả, không có cả đền thờ, cũng không có ký hiệu nào giống như đồ đằng.

Shaman cũng không thể hiện sự lệ thuộc vào thần linh giống như nhà tiên tri, y giống như một trưởng giả giàu kinh nghiệm, dựa vào kinh nghiệm mà tổ tiên tích lũy để dẫn dắt cả bộ lạc.

Đối với Lục Nghiêu mà nói đây trái lại là một chuyện tốt.

Nếu như bộ lạc Rừng Sâu cũng tôn thờ một vị thần nào đó, thì rất có thể xảy ra xung đột tín ngưỡng, không khéo giữa các bộ lạc còn có thể nổ ra chiến tranh.

Hôm nay giữa bộ lạc Tỏi và bộ lạc Rừng Sâu đã có một con đường rộng rãi, hai bên đường cũng có những ngôi nhà lần lượt được xây dựng, cũng có nhà tranh của bộ lạc Tỏi, nhà ở trên cây của bộ lạc Rừng Sâu. Hai bộ tộc càng ngày càng trở nên thân thiết hơn.

Lục Nghiêu chờ đợi hai bộ lạc hoàn toàn hợp nhất.

Bỗng nhiên, hắn nghe được một hồi chuông điện thoại yếu ớt.

Tiếng chuông điện thoại vang lên hơn 20 giây, sau đó vang lên lần nữa, lặp đi lặp lại.

Âm thanh phát ra từ bên ngoài.

Lục Nghiêu sống ở một khu chung cư cũ, căn nhà của hắn ở bên ngoài, bên cạnh một con ngõ nhỏ khép kín. Con ngõ nhỏ này bình thường được dùng để làm bãi đỗ xe, có nhiều chiếc ô tô phủ đầy bụi.

Ban ngày ngõ nhỏ không có người, ban đêm lại càng yên tĩnh.

Lục Nghiêu đi tới bên cạnh cửa sổ, nhìn ra ngoài.

Ở bên trong hẻm nhỏ chỉ có một cây đèn đường bằng xi măng, ánh sáng lờ mờ của chiếc đèn chỉ có thể chiếu sáng khu vực bên dưới cột đèn, những chỗ khác thì tối đen như mực.

Lục Nghiêu nhìn thấy thứ gì đó đang đung đưa ở dưới ánh đèn, giống như có thì đó đang cố trèo lên cột đèn đường.

Hắn cảm thấy không ổn lắm.

Đèn đường cách bệ cửa sổ khoảng hai mươi mét, nên đại khái có thể nhìn thấy rất rõ. Lục Nghiêu cẩn thận quan sát, phát hiện có một người bị treo trên cột đèn đường xi măng bằng dây thừng.

Lúc này đã là ban đêm, ở trên đường không có tiếng động gì cả, cho nên tiếng chuông điện thoại di động vang lên trong ngõ nhỏ lại càng rõ ràng.

Lục Nghiêu lập tức bấm 110.

- Alo, chú cảnh sát à? Tôi ở ký túc xá của nhà máy xe máy khu Cửu Viên, ở con hẻm bên ngoài có một người đang bị treo bằng dây thừng trên cột điện. Chú mau cho người tới đây đi.

Phía cảnh sát hỏi thăm địa chỉ và tình huống chi tiết, nói với hắn không được hành động thiếu suy nghĩ, bọn họ sẽ lập tức tới ngay.

Lục Nghiêu để điện thoại di động xuống, thở phào nhẹ nhõm. Loại chuyện này vẫn nên để cảnh sát chuyên nghiệp đến xử lý thì hơn.

Tùy tùng Xương rồng vốn đang ngủ đông lúc này đã nhảy lên bệ cửa sổ. Nó nhìn về phía người ở trong ngõ nhỏ, dựng hết gai nhọn lên, dường như rất đề phòng.

- Sao thế? Mi phát hiện ra cái gì à? - Lục Nghiêu theo bản năng nhìn về phía vật nhỏ này.

Tùy tùng xương rồng gật đầu.

Lục Nghiêu thở dài:

- Đáng tiếc mi không biết nói chuyện, nếu như mi biết nói chuyện thì tốt.

- Thưa Nghiêu Thần vĩ đại, ngài muốn tôi nói chuyện thì kẻ tôi tớ hèn mọn này sẽ nói chuyện.

Tùy tùng xương rồng đột nhiên quỳ xuống mặt đất, màu xanh lá cây ở bên trong cơ thể nó chuyển động, theo đó là giọng nói kỳ lạ phát ra.

Giọng nói này không thể phân biệt được là nam hay nữ.

Lục Nghiêu hoảng sợ, nói chuyện cũng trở nên lắp bắp:

- Mi có thể nói chuyện à?

- Ngài cho phép tôi nói chuyện, thì kẻ tôi tớ hèn mọn này mới có thể nói chuyện.

Tùy tùng Xương rồng nói:

- Nếu không thì kẻ tôi tớ hèn mọn này không thể phát ra tiếng nói của riêng mình.

Lục Nghiêu nghĩ lại, thế giới thế giới pixel và thế giới thực đều phá vỡ tường không gian, vì vậy xương rồng biết nói chuyện cũng là điều đương nhiên.

Hắn hỏi:

- Mi phát hiện gì từ người đang bị treo ngược kia?

- Thần linh đại nhân, đó là một loại nghi thức ác quỷ.

Xương rồng cung kính nói:

- Ác quỷ sẽ thông qua nghi thức cực đoan và tàn khốc để đạt được tín ngưỡng, đồng thời lợi dụng sự sợ hãi và dốt nát để mê hoặc tín đồ.

Ác quỷ sao?

Vẻ mặt của Lục Nghiêu hơi thay đổi.

- Ác quỷ và thần linh khác nhau ở điểm nào?

- Thần linh đại nhân, ác quỷ chính là tà thần dị đoan.

Lục Nghiêu đã hiểu.

Ma quỷ… Nói cách khác chính là một player thần linh khác. Trừ hắn ra còn có những người khác cũng đang sử dụng “Game mô phỏng thần linh” để thu hoạch tế phẩm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK