Tần Vũ lạnh lùng nhìn Trịnh Uyên: "Mày cố ý làm khó tao, không muốn trao đổi nhẹ nhàng thì còn giữ phép tắc làm gì? Mày làm mất rất nhiều thời gian của tao rồi đấy!" "Mất thời gian?" Trịnh Uyên tắt cười, cũng lạnh lùng nhìn lại Tần Vũ, "Ngươi cho rằng có chút thực lực còm, thì xứng đáng là kẻ thù của ta sao?" " "Kẻ thù? Hừ, mày lại cho trí tượng tưởng bay quá xa rồi, mày mới là kẻ không xứng đáng. Lảm nhảm ít thôi thích thì chiến!” Tần Vũ nói. "Ô!... Hắn thật kiêu
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.