Danh lam thắng cảnh đó, chính là Lòng Chảo Địa Ngục - được tạo nên từ một phần của Lục Nguyệt rơi xuống, va chạm với Yriel Đại Lục mà tạo thành. Chính xác hơn, là từ trận chiến giữa Thần Chiến Tranh Zeta và Thần Bảo Hộ Juvis.
Nói ra cũng trùng hợp, Lục Nguyệt là nhà của Thần Bảo Hộ Juvis - trước kia là một người tộc Mel.
Hai bên đánh nhau chán, làm vỡ "nhà" của Thần Bảo Hộ Juvis, rồi mảnh vỡ kia lại rơi xuống khu Civic, nơi sinh sống của tộc Mel. Không biết là trùng hợp hay cố tình, nhưng chịu trận đều là tộc Mel.
Cũng may, chỗ mà mảnh vỡ Lục Nguyệt kia rơi xuống, là một vùng rừng núi hẻo lánh, người Mel còn chưa khai phá đến nơi này. Nên không có thiệt hại về người. Nếu không, thì coi như là tộc Mel chịu đủ nha.
Lòng Chảo Địa Ngục có phạm vi rất lớn, đường kính của cái hố được tạo nên sau vụ va chạm này lên đến ba trăm Kilomet. Cực kỳ rộng lớn. Tính từ mép hố ra bên ngoài, khoảng mười lăm Kilomet xung quanh, tình cảnh vô cùng khắc nghiệt, không một sinh vật có thể sinh sống.
Lòng Chảo Địa Ngục nổi tiếng với "đặc sản" Đá Mặt Trăng. Một loại vật liệu gần như vô dụng, nhưng lại được những thế lực lắm tiền nhiều của thu mua về, để khắc những bức tượng tế tự.
Nhờ có Lòng Chảo Địa Ngục, mà khu vực xung quanh mọc lên rất nhiều Thôn, Thị Trấn, phục vụ cho nhu cầu tìm kiếm Đá Mặt Trăng hiếm nhưng không quý kia.
Thật ra, tại những vùng xung quanh Lòng Chảo Địa Ngục có khá nhiều loại bảo thạch đẹp mắt, như Tinh Hồng Bảo Thạch, Kim Cương,...... Nhưng tại Yriel thế giới, các loại bảo thạch, trang sức giá không cao lắm, so với ba loại Soul Gem, Energy Core và Magika Gem thì thua xa. Thậm chí, Kim Cương giá còn không cao bằng Kim Loại phẩm chất cam.
Trần Văn Lâm đứng từ một đỉnh núi cách khá xa Lòng Chảo Địa Ngục, nhưng vẫn có thể nhìn rõ diện tích to lớn của nó.
Lòng Chảo Địa Ngục, đúng với cái tên Địa Ngục. Đứng từ xa, thì nó giống như một cái chảo sâu, hay một hồ nước hình tròn. Nhưng ở trong hồ, là dung nham nóng chảy, chứ không phải nước. Những dòng dung nham đỏ chói mắt, sôi sục như một chảo dầu.
Khí độc hại từ Lòng Chảo Địa Ngục bốc lên, mù mịt cả một vùng trời. Khoảng cách mười lăm Kilomet từ mép hố va chạm ra bên ngoài, không hề có một ngọn cây, cọng cỏ.
Vùng đất xung quanh Lòng Chảo Địa Ngục cũng có những luồng khí bốc lên.
Nhìn từ xa, thì rất đẹp, rất hoành tráng, dung nham sáng chói cả một vùng, đám mây hình nấm không bao giờ biến mất trên bầu trời quanh khu vực của Lòng Chảo Địa Ngục.
Những núi lửa trên Thiên Tinh, quả thật không bằng một góc của Lòng Chảo Địa Ngục.
Nhưng Trần Văn Lâm đến đây, không phải vì ngắm cảnh đẹp, hắn đến để tìm kiếm thứ mà mọi người vẫn luôn cho là vô dụng kia - Đá Mặt Trăng.
Trần Văn Lâm tiến vào một tòa Thị Trấn, nằm cách Lòng Chảo Địa Ngục khoảng hai mươi Kilomet, cách khu vực "chết" năm Kilomet.
Thị Trấn này gọi là Thị Trấn Galant, do Dong Binh Công Hội Galant lập nên, chứ không phải do Lãnh Chúa lập nên như những Thị Trấn khác.
Tiến vào nơi này, đập vào mặt Trần Văn Lâm là một khung cảnh rất đơn sơ. Mặc dù Thị Trấn Galant có tường thành bao bọc đàng hoàng, nhưng kiến trúc bên trong vô cùng tệ.
Đa số đều là những căn nhà được dựng bằng đá chồng lên nhau. Những căn nhà đều rất nhỏ, rất hiếm nhà nhiều tầng.
Về việc phải sử dụng đa số là đá được cắt thành hình khối chữ nhật để xây dựng, Trần Văn Lâm cũng có thể hiểu. Nơi này mặc dù cách Lòng Chảo Địa Ngục tới hai mươi Kilomet, nhưng không khí vẫn vô cùng khô nóng, những chất kết dính như bùn xây, vôi, hay thứ gì đó cùng loại với xi măng đều không có tác dụng nhiều.
Nói đến khô nóng, thì Thị Trấn Galant chả khác gì một Thị Trấn giữa lòng sa mạc, đất đai nứt nẻ, dần có xu hướng sa mạc hóa, cây cối ít ỏi, nhiệt độ không khí vô cùng cao. Theo cảm nhận của Trần Văn Lâm, có khi phải đến hơn năm mươi độ C, mà hiện tại đang là sáu giờ sáng, không phải thời gian nóng nhất trong ngày.
Cũng may, những "người dân" ở đây chả có mấy người là người bình thường, đa số là lính đánh thuê thuộc các Dong Binh Công Hội lớn nhỏ, cho dù là thương nhân buôn bán, thì cũng có thực lực không hề thấp.
Trần Văn Lâm đã đạt đến cấp tám mươi chín vào đêm hôm qua, coi như là Champion tột cùng (cấp 80 đến 89), và được khoảng ba phần trăm thanh kinh nghiệm. Cấp tám mươi chín, nhưng chỉ có thể xem như cường giả tầm trung, hoặc hơn một chút. Hắn rảnh rỗi, điều tra mấy người bày bán sạp hàng bên đường, thấp nhất cũng cấp năm mươi. Lính canh, thì cũng có cấp sáu mươi, không hề thua kém Trọng Kỵ Binh của Thị Trấn Markham bao nhiêu.
Việc tìm Đá Mặt Trăng, có lẽ đơn giản hơn Trần Văn Lâm tưởng tượng, khi hắn đến một quán rượu dò la tin tức thì biết được, Dong Binh Công Hội Galant cứ mỗi một tuần, sẽ tổ chức một buổi đấu giá, và không thể thiếu được đặc sản của Lòng Chảo Địa Ngục - Đá Mặt Trăng hay đá nhiễm Thần Lực.
Mà ngày mai, chính là ngày mà Dong Binh Công Hội Galant sẽ tổ chức đấu giá.
Nói ra cũng mệt, Trần Văn Lâm và Agatha Maskin mất công đến Vương Đô Septim của Vương Quốc White Wing, rồi lại chạy đến Vương Quốc Mokart, từ đó đi sang Thánh Địa Agiilarent.
Tại Tháng Địa Agiilarent, lại gặp lũ Dread và Quang Minh Giáo Hội chơi trò Tower Defense kết hợp Hero Defense. Cũng may mà Hắc Long Nagura xuất hiện, không thì Quang Minh Giáo Hội cũng nát.
Rồi lại từ Thánh Địa Agiilarent chạy qua Thị Trấn ven Lòng Chảo Địa Ngục - Thị Trấn Galant.
Sau tất cả, chỉ vì một buổi đấu giá, vì một viên Đá Mặt Trăng, mà Trần Văn Lâm phải tốn sức đến vậy. Đã gần hai mươi ngày trôi qua kể từ khi hắn rời khỏi Thị Trấn Markham, mới có tung tích cụ thể, chính xác của Đá Mặt Trăng.
Lúc trước, mặc dù biết tại xung quanh Lòng Chảo Địa Ngục có kha khá Đá Mặt Trăng, nhưng cũng chỉ là thông tin mơ hồ. Còn hiện tại, chỉ cần bỏ tiền Vàng ra để mua là được.
...................
Thời gian rảnh rỗi, Trần Văn Lâm và Agatha Maskin cùng nhau tiến về một nơi, nằm ở bên ngoài Thị Trấn Galant, cách cũng không xa lắm, người ở đây gọi là Chợ Đen. Còn người ngoài, gọi bằng tên Chợ Đen Lòng Chảo Địa Ngục.
Hiện tại mới buổi sáng, mà tối hôm sau mới bắt đầu đấu giá, nên sẽ có khoảng một ngày rưỡi rảnh rỗi.
Chợ Đen, nghe thì có vẻ nghiêm trọng, nhưng thật ra thì nó cũng khá giống một Thị Trấn. Chỉ có điều, không như những Thị Trấn khác, Chợ Đen được thành lập từ hàng trăm tổ chức, thế lực Dong Binh Công Hội nhỏ yếu tạo thành.
Những Dong Binh Công Hội này không có quá nhiều người, hoặc thực lực của những người mạnh nhất cũng không mạnh lắm. Mà bọn họ lại không muốn làm người dưới, tay sai cho mấy Dong Binh Công Hội lớn như Dong Binh Công Hội Galant chẳng hạn. Nên đã liên hợp với nhau, xây dựng nên Chợ Đen.
Nhưng có một điều không thể chối cãi, Chợ Đen loạn hơn Thị Trấn Galant rất rất nhiều.
Mà nơi này, thi thoảng mới có một ngôi nhà có phần to lớn, là trụ sở của các Dong Binh Công Hội lẻ tẻ. Còn lại, sạp hàng mang đúng nghĩa của sạp hàng, so với sạp hàng tạm còn muốn thảm.
Mấy cây cột chống lên làm khung, dùng vải căng lên che nắng, hoặc chia ra làm các gian hàng khác nhau, hoặc chỗ sinh hoạt cho người bán hàng. Đơn giản đến phát sợ.
Về phần mưa gió? Người sinh sống ở những Thôn, Thị Trấn xung quanh căn bản không sợ mưa gió, họ còn thích mưa là đằng khác. Nóng như lửa thế này, cho dù mưa to, thì càng tốt, mát mẻ hơn. Mà mưa to, cũng không có nước đọng được bao lâu, bốc hơi rất nhanh, căn bản không lo sợ mưa.
Trần Văn Lâm từng xem qua một vài Trại Tị Nạn bên ngoài các thành trì, khung cảnh cũng không khác các sạp hàng ở đây là bao. Ngoại trừ những người ở đây có hàng hóa để bán, thì không khác Trại Tị Nạn tí nào. Cũng khung cảnh chật chội, đường đi hẹp, lều vải xuất hiện khắp nơi.
Ở mấy Thị Trấn thuộc khu vực này, nước là một tài nguyên vô cùng đắt đỏ, một lít nước, giá tương đương một Bạc. Một khối nước, giá tương đương mười Vàng. Dùng mười Vàng để mua nước tại Thiên Tinh, chắc đủ để lấp đầy mấy bể nước chuẩn Olympic.
Nhưng hoàn cảnh đặc biệt, thì cũng có tài nguyên đặc biệt.
Đi trên đường của Chợ Đen, Trần Văn Lâm nhìn thấy rất nhiều loại khoáng thạch, Kim Loại kỳ lạ. Phẩm chất của những khoáng thạch, Kim Loại cũng không thấp, thậm chí có cả Kim Loại phẩm chất cam.