Vừa nhìn thấy chiếc quan tài màu đồng thau xuất hiện đại quân Cương Thi lập tức không chút do dự quỳ xuống mặt đất đồng thanh kêu lớn một tiếng bởi vì bọn chúng đều biết người đang ở bên trong chính là lãnh đạo cao nhất hiện nay của Thi Tộc toàn thiên hạ Thi Hoàng.
- Cót két cót két cót két....
Trong tiếng tung hô nắp của cổ quan từ từ mở ra Thi Hoàng thân mặc một bộ hoàng bào rộng thùng thình toàn thân tỏa ra ánh sáng mười hai màu từ bên trong ung dung bước ra.
Hào quang trên người Thi Hoàng cũng không dày Đông Phương Trường Minh vừa đảo mắt qua thì đã phát hiện ẩn trong lớp hào quang đó là một người thanh niên có dung mạo cực kỳ giống Cổ Thi Vương mà bản thân đã gặp ở Phong Đô Sơn. Nhưng khi cẩn thận nhìn lại thì lại phát hiện người trước mặt cũng không phải là là rất giống Cổ Thi Vương mà lại có chút giống với một người khác một người rất quen thuộc với hắn.
Có điều người đó thật ra là ai thì trong lúc nhất thời Đông phương Trường Minh lại không thể nhớ ra.
Thi Hoàng nhìn thấy Đông Phương Trường Minh đang suy nghĩ cũng không lên tiếng quấy rầy mà chỉ đứng im lặng đưa mắt nhìn hắn. Trong ánh mắt của hắn vừa giống như hoài niệm, vừa giống như kích động, lại giống như như tham lam ngàn vạn loại cảm xúc pha trộn lại với nhau khiến cho người ta nhìn không thấu.
- Ta nên gọi ngươi như thế nào? Cổ Thi Vương, Thi Hoàng hay là... một bản thân khác đây?
Đông Phương Trường Minh đột nhiên đưa mắt Thi Hoàng nhàn nhạt hỏi.
Sau một lát suy nghĩ cuối cùng hắn cũng đã nhớ ra gương mặt của Thi Hoàng là gì đó chính là sự hòa trộn giữa Cổ Thi Vương với gương mặt của chính hắn.
Điều này cũng có nghĩa là Thi Hoàng trước mắt chính là thân thể kiếp trước mà Đông Phương Trường Minh muốn tìm.
- Ha ha ha... Nếu ngươi muốn thì cứ việc gọi ta bằng một bản thân khác nhưng bản thân ta thì vẫn thích cái tên Thi Hoàng hơn đó mới là tên của ta!!
Thi Hoàng nhìn Đông Phương Trường Minh cười nói.
- Tốt! Như vậy ta sẽ theo ý của ngươi gọi ngươi là Thi Hoàng. Không biết hôm nay Thi Hoàng ngươi có dám tiếp nhận khiêu chiến của Bạch Phát Ma Hoàng - Đông Phương Trường Minh ta hay không?
Đông Phương Trường Minh nghe vậy gật đầu một cái rồi trầm giọng nói.
- Sao lại không dám. Để xem hôm nay giữa hai chúng ta ai mới là bản thân thật sự!!
Thi Hoàng quát lên một tiếng sau đó hóa thành một đạo hào quang bắn vào trong tinh không.
- Ầm!
Đông Phương Trường Minh lập tức đuổi theo hắn.
Những người còn lại thấy vậy lập tức đưa mắt nhìn theo bóng lưng hai đại cường giả tỷ muội Nạp Lan thì còn đỡ một chút ít nhất hai người còn biết là chuyện gì đang diễn ra còn về phần đại quân Cương Thi thì thảm rồi bọn họ hoàn toàn mờ mịch không hiểu tại sao Chân Chủ của mình lại đột nhiên hiện thân nói những lời kỳ lạ với một tên Nhân loại như vậy.
- Đại Thi Soái lúc nãy Chân Chủ và tên Nhân loại đó hai người bọn họ vậy? Cái gì mà một bản thân khác rồi lại để xem hôm nay ai mới là bản thân thật sự nữa chứ??
Hoành Không Thi Soái mang theo nghi vấn nhìn Đại Thi Soái trước mặt mình cất tiếng hỏi.
- Tuy ta cũng không rõ là chuyện gì nhưng rất có thể Chân Chủ của chúng ta chính là thân thể kiếp trước mà tên nhân loại đó muốn tìm!!
Đại Thi Soái nhíu mày suy nghĩ một lúc rồi trầm giọng nói ra một câu kinh người.
- Cái gì? Chân Chủ của chúng ta là chí tôn vô thượng sao lại có thể là thân thể kiếp trước của một tên nhân loại được chứ? Đại Thi Soái ngươi không được nói bậy!!
Nghe được lời nói đó không chỉ Hoành Không Thi Soái mà mấy ngàn cường giả Thi Tộc phía sau hắn cũng đồng thời nhìn Đại Thi Soái tức giận kêu lên.
- Hừ! Đây chỉ là suy đoán của Lão phu còn muốn biết sự thật như thế nào thì các ngươi đợi sau khi Chân Chủ tiêu diệt xong kẻ địch tự mình đi mà hỏi ngài ấy đi!!
Đại Thi Soái hừ lạnh một tiếng nói.
Quần hùng Thi Tộc nghe vậy nhất thời không dám nói thêm một lời nào nữa đồng thời đưa mắt nhìn lên quan sát trận chiến giữa hai người Đông Phương Trường Minh và Thi Hoàng.
- Ầm!
Lúc này trên tinh không chỉ thấy hai đại cường giả đồng thời vung tay đánh ra một đạo chưởng cương.
- Ầm! Đùng!
Hai đạo chưởng cương vừa va chạm với nhau lập tức vang lên một tiếng nổ kinh thiên động địa khiến cho không gian xung quanh ầm ầm rung chuyển.
- Đông Phương Trường Minh không ngờ ngươi chỉ mới phi thăng Thiên Giới mấy tháng mà đã khôi phục lại đến cảnh giới Nửa Bước Thần Hoàng ngang bằng với Bổn Hoàng thật sự không hổ danh là bản thể của ta thật là hay lắm như vậy ngươi mới có thể khiến ta dốc hết toàn lực!!
Sau một chiêu thăm dò chỉ nghe Thi Hoàng nhìn Đông Phương Trường Minh cười lớn một tiếng tiếp theo không chút do dự vung tay lên.
- Ầm ầm ầm....
Phía sau lưng Thi Hoàng lập tức xuất hiện sáu cái hắc động đen ngòm mỗi cái có đường kính hơn một ngàn trượng không ngừng phát ra lực hút điên cuồng thôn phệ tất cả ánh sáng xung quanh.
- Lục Đạo Luân Hồi - Động!
Thi Hoàng lại quát lên một tiếng nữa sáu cái hắc động to lớn lập tức đồng thời chuyển động ầm ầm đánh thẳng về phía Đông Phương Trường Minh.
- Trích Tinh Thủ!
Nhìn thấy cảnh đó trong mắt Đông Phương Trường Minh hiện lên vẻ ngưng trọng nhưng cũng không sợ hãi đưa một cánh tay của mình lên đánh ra một chưởng.
- Ngang!
Chưởng cương của hắn vừa đánh ra liền hóa thành một con Bạch Long trên thân tràn đầy các loại hung mãnh bay về phía sáu cái hắc động. Trích Tinh Thủ vừa ra lập tức ngăn cản Lục Đạo Luân Hồi của Thi Hoàng lại.
- Đây chính là Trích Tinh Thủ của ngươi sao? Chưa khôi phục đến đỉnh phong mà còn cường đại hơn trong trí nhớ của gấp trăm lần quả thật là một môn thần thông đáng sợ nhưng Lục Đạo Luân Hồi mà ta sáng chế cũng không thua kém hãy xem Đại Luân Hồi Thông Đạo đây!!
Thi Hoàng lạnh lùng quát lên một tiếng.
- Ầm ầm ầm...
Tiếng quát của hắn vừa dứt Lục Đạo Luân Hồi lập tức ầm ầm phát lực chấn nát Bạch Long do Trích Tinh Thủ sau hợp lại thành một cái hắc động có đường kính lớn hơn vạn trượng bay đến trên mặt Đông Phương Trường Minh dùng thế sét đánh không kịp bưng tai hút lấy hắn vào bên trong.
- Grao grao grao....
Khi vừa rơi vào bên trong Đại Luân Hồi Thông Đạo Đông Phương Trường Minh chỉ thấy trước mắt mình là một mảnh không gian tối đen nhìn không thấy năm ngón tay. Sau một lát đột nhiên lại có trăm vạn ác quỷ hiện ra từ trong bóng đêm hung mãnh xông về phía hắn.
- Phá Diệt Cấm - Diệt Thiên Hỏa Kiếm!
Đông Phương Trường Minh không chút do dự lập tức vung tay triệu hồi bốn thanh Hỏa Kiếm tạo thành một bộ kiếm trận thủ hộ quanh người.
- Xíu xíu xíu...
Thiên Hỏa Kiếm Trận không ngừng phát ra từng tia kiếm khí chém giết những con ác quỷ đang xông tới xung quanh nhưng mà lũ ác quỷ như là vô cùng vô tận con này vừa chết lập tức có con khác xông lên thế chỗ lần lượt trùng kích dần dần ép Đông Phương Trường Minh vào thế yếu.
- Ha ha ha... Đông Phương Trường Minh để ta nói cho ngươi biết trong Đại Luân Hồi Thông Đạo của ta có không ít hơn năm tỷ ác quỷ đừng nói là một cái kiếm trận nho nhỏ này cho dù ngươi có thi triển Lục Đạo Ma Thần cũng không thể diệt sạch chúng. Mau ngoan ngoãn để ta luyện hóa đi thôi!!
Thi Hoàng đứng ở bên ngoài thấy vậy hưng phấn nói chỉ cần nghĩ tới chuyện sắp thông qua chuyện thôn phệ Đông Phương Trường Minh mà đột phá cảnh giới Thần Hoàng trong mơ thì hắn khó có thể dằn được kích động mà cất tiếng cười to.
- A!
Đông Phương Trường Minh đang chống đỡ với vô số ác quỷ trong Đại Luân Hồi Thông Đạo nghe thấy những lời đó thì sắc mặt trầm xuống sau đó lại đột nhiên ngẩng đầu gầm quát to một tiếng.
- Ầm!
Tiếng rống vừa dứt trong miệng Đông Phương Trường Minh như là hóa thành một cái hắc động to lớn không ngừng phát ra lực hút cường đại cuốn ác quỷ ở bốn phía vào bên trong cứ như là Đông Phương Trường Minh đang thôn phệ số ác quỷ đó vậy.
- Cái gì? Số ác quỷ này là do ta tế luyện mà thành sao hắn lại có thể thôn phệ chúng được? Tại sao vậy? Chẳng lẽ là do bí thuật nào đó của Lục Tà Đạo sao?
Thi Hoàng nhìn thấy tình cảnh đó thì kinh hãi kêu lên tuy trong đầu hắn cũng có một số ký ức của Đông Phương Trường Minh nhưng xét cho cùng về căn nguyên thì hắn cũng chỉ là một thân thể không có linh hồn tự mình sinh ra linh trí khi bản thể bị giết cho nên số ký ức đó cũng không phải phải là hoàn chỉnh chúng chỉ giới hạn trên trong những lần thần thông Đông Phương Trường Minh từng sử dụng mà thôi. Còn về những thần thông mà Đông Phương Trường Minh chưa từng thi triển Thi Hoàng đương nhiên không biết chút gì.