Mộng Khả Nhi cũng không từ chối trực tiếp gật đầu một cái.
- Như vậy theo ta tính toán Thiên Quỷ Châu nên giao cho hai tỷ muội Sở Nguyệt, Sở Ngọc và Long Vũ cùng nhau tế luyện dù sao thì trong bảy người chúng ta ba người bọn họ là có thực lực yếu nhất có vật này hộ thân ta sẽ an tâm hơn, Thất Tuyệt Cung thì giao cho ta và Tuyền Nhi sắp tới chúng ta phải đi Đệ Tam Giới có nó sẽ giảm được rất nhiều phiền phức còn Tuyệt Thần Kiếm là phần của hai tỷ muội các ngươi thế nào?
Tiếp theo nàng trầm giọng nói.
- Mộng Khả Nhi chuyện Thiên Quỷ Châu ta không có ý kiến nhưng tại sao ngươi lại ngươi lại đem Tuyệt Thần Kiếm tặng cho chúng ta?
Nạp Lan Nhược Yên nghe được lời này lộ ra vẻ không hiểu hỏi theo suy nghĩ của nàng xét về uy lực Tuyệt Thần Kiếm rõ ràng áp đảo Thất Tuyệt Cung tại sao Mộng Khả Nhi không chọn mà lại đem tặng cho hai tỷ muội nàng?
Việc này thật sự làm cho người ta cảm thấy khó hiểu a!!
- Nhược Yên ngươi đừng suy nghĩ nhiều sở dĩ ta tặng Tuyệt Thần Kiếm cho tỷ muội các ngươi không có ý gì khác chỉ là bởi vì thứ mà ta và Tuyền nhi muốn lấy trong Đệ Tam Giới vừa đúng lúc lại có thuộc tính tương khắc với Tuyệt Thần Kiếm cho nên bọn ta không thể vì nhỏ bỏ lớn mà thôi!
Mộng Khả Nhi khẽ cười một tiếng bình thản nói.
Không thể vì nhỏ mà bỏ lớn?
Chẳng lẽ thứ mà Mộng Khả Nhi và Đạm Đài Tuyền muốn lấy được bên trong Đệ Tam Giới có uy lực còn lớn hơn Tuyệt Thần Kiếm hay sao?
Trong lòng Nạp Lan Nhược Thủy, Nạp Lan Nhược Yên nghi hoặc thầm nghĩ.
- Được rồi! Nếu như ngươi đã nói như vậy bọn ta còn từ chối thì đúng là quá bất kính rồi!
Nhưng mà hai người đều là người thông minh biết rõ chuyện gì mình nên hỏi còn chuyện gì là không cho nên trực tiếp nhìn Mộng Khả Nhi nói.
- Ừm!
Mộng Khả Nhi gật đầu một cái rồi điểm ra một chỉ Tuyệt Thần Kiếm đưa tới trước mặt hai tỷ muội Nạp Lan.
Sau đó nàng lại đem Thiên Quỷ Châu đưa cho ba người Long Vũ, Sở Nguyệt và Sở Ngọc.
- À phải rồi! Thiếu chút nữa quên mất Diêm La thứ này ta trả cho ngươi!
Đúng lúc này trong mắt Mộng Khả Nhi đột nhiên lóe lên một tia sáng nàng ta giống như nhớ ra điều gì hướng về phía Diêm La vung tay lên một cái.
Trong tay áo nàng ta lập tức có một viên Huyết Châu đỏ như máu bay ra bên trong đó là một đạo huyết ảnh đang không ngừng gào thét nhìn kỹ lại thì ra đó chính là Huyết Sát trước đó đã bị Thất Tuyệt Nữ thu vào. Trong suốt trận chiến vừa rồi hắn vẫn ẩn thân trong người nàng ta cho đến khi Thất Tuyệt Nữ bại vong thì hắn bị Mộng Khả Nhi bắt giữ hiện tại lại được nàng ta đem trả lại cho Diêm La.
- Ực!
Diêm La trông thấy huyết châu bay về phía mình thì trong mắt lóe lên một tia sáng không chút do dự mở miệng nuốt lấy.
- Đa tạ rồi!
Sau khi làm xong trên mặt hắn hiện lên vẻ thỏa mãn nhìn Mộng Khả Nhi nói.
- Không cần khách sáo! Nếu không phải ngươi đem hai tỷ muội Sở Nguyệt, Sở Ngọc đến đây thì bọn ta cũng chưa chắc thắng được Thất Tuyệt Nữ!
Mộng Khả Nhi nhàn nhạt mỉm cười.
Tiếp theo đoàn người lại lần nữa lên đường lần này dọc đường bọn họ vô cùng bình an thuận lợi không còn gặp phải bất cứ trở ngại nào chỉ mất một khoảng thời gian khoảng hơn nửa ngày bọn họ đã đi xuyên qua Huyết Hải tiến vào một vùng đất tràn đầy lực lượng Thời - Không kỳ dị đúng là mục tiêu cuối cùng của bọn họ Thời Không Bảo Tàng!!
- Ha ha ha.... Nơi này chính là Thời Không Bảo Tàng sao? Tốt! Rất tốt! Cuối cùng chúng ta cũng đến được nơi này rồi!!
Thần Tổ đảo mắt nhìn xung quanh một vòng rồi hưng phấn nói.
- Ầm!
Nhưng mà lúc ông ta đang muốn tiến lên phía trước thì đột nhiên không gian lại phát sinh một trận vặn vẹo một người đàn ông thân khoác hắc bào từ bên trong đó bước ra.
- Ma Sư tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây?
Tuy không thể nhìn thấy được dung mạo của nhưng mà thông qua khí thế trên người hắc bào nhân Thần Tổ cũng có thể đoán được lai lịch của đối phương lập tức lên tiếng trầm giọng hỏi.
- Thời Không Bảo Tàng này các ngươi không thể vào!
Ma Sư trầm giọng nói.
- Tiểu tử ngươi nói cái gì? Ngươi có biết bọn ta phải tốn bao nhiêu công sức mới đến được đây hay không? Tại sao bọn ta không được vào chứ??
Thần Tổ nghe vậy tức giận quát lên một tiếng lập tức muốn động thủ với Ma Sư.
Bất quá Đông Phương Trường Minh giống như là lại có suy nghĩ khác cho nên đưa tay ngăn cản ông ta lại.
- Tiểu Tà ngươi làm gì vậy? Sao lại ngăn cản ta dạy dỗ tên tiểu tử này? Chẳng lẽ ngươi lại sợ đại ca Ma Chủ của hắn vì chuyện này mà tìm chúng ta tính sổ hay sao? Nếu là như vậy ta sẽ gánh hết một mình tuyệt đối không liên lụy đến ngươi!
Thần Tổ nhìn Đông Phương Trường Minh nhíu mày hỏi.
- Thần Lão Ma ngươi không cần dùng kế khích ta sở dĩ ta ngăn cản ngươi chỉ là vì ta có một số chuyện muốn hỏi Ma Sư cho rõ đợi khi ta hỏi xong nếu ngươi vẫn muốn động thủ ta tuyệt đối không ngăn cản!
Đối diện với câu hỏi của Thần Tổ sắc mặt Đông Phương Trường Minh không có một chút biến hóa nào nhàn nhạt trả lời.
- Được! Như vậy có chuyện gì Tiểu Tà ngươi nhanh lên ta không bảo đảm ta có thể nhẫn nhịn được quá lâu đâu!!
Thần Tổ nghe vậy nhíu nhíu mày rồi nói.
- Ta biết! Ma Sư chữ " các ngươi " mà ngươi vừa mới nói rốt cuộc là muốn chỉ ai? Là tất cả những người ở đây hay là chỉ có ta và Thần Lão Ma?
Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái rồi nhìn Ma Sư hỏi.
- Chỉ có ngươi và Thần Lão Ma!
Ma Sư trả lời.
Nghe được câu trả lời như vậy sắc mặt đang căng thẳng như muốn giết người của Thần Tổ thoáng hòa hoãn lại.
- Không cho bọn ta vào trong là ý của ca ca ngươi?
Đông Phương Trường Minh lại hỏi.
- Đúng vậy!
Ma Sư lại gật đầu.
- Như vậy Ma Chủ có nói ngoài ta và Thần Lão Ma ai là người được vào bên trong Thời Không Bảo Tàng hay không?
Đông Phương Trường Minh im lặng một chút rồi hỏi.
- Hắn!
Ma Sư hơi do dự một chút rồi đưa tay điểm về phía trước.
Tất cả mọi người đồng thời quay đầu nhìn lại người mà ngón tay Ma Sư chỉ vào lại chính là... Thần Nam!!
- Ma Sư tiền bối tại sao Ma Chủ lại muốn ta tiến vào Thời Không Bảo Tàng?
Thần Nam thấy vậy kinh ngạc nhìn Ma Sư hỏi.
- Đại ca không nói rõ huynh ấy chỉ nói là khi ngươi tiến vào bên trong đó thì sẽ tự động hiểu ra!
Ma Sư nhàn nhạt trả lời.
- Lão Tổ tông Đông Phương huynh bây giờ chúng ta phải tính sao?
Nghe được những lời đó Thần Nam nhất thời không biết phải tính sao chỉ có thể nhìn Thần Tổ và Đông Phương Trường Minh.
- Chuyện này sao? Thần Nam nếu Ma Chủ đã muốn cho ngươi tiến vào bên trong thì ngươi cứ vào đi ta tin hắn sẽ không làm hại ngươi!
Đông Phương Trường Minh và Thần Tổ liếc nhìn nhau một cái rồi đồng thời nói.
- Được! Như vậy ta đi đây!
Thần Nam nghe vậy gật mạnh đầu một cái sau đó bước về phía trước một cái.
- Ầm!
Một bước này vừa bước ra toàn thân Thần Nam lập tức bị một loại lực lượng kỳ dị nuốt chửng chỉ trong chớp mắt đã biến mất không chút tăm hơi.
- Được rồi! Bây giờ ta đã hoàn thành việc đại ca giao phó không làm phiền nữa cáo từ rồi!
Ma Sư thấy vậy trên mặt hiện ra vẻ hài lòng nhìn đám người Đông Phương Trường Minh nói một tiếng sau đó thân thể hóa thành một đạo hắc phong cuốn đi.
- Tiểu Tà bây giờ chúng ta phải làm gì phải làm gì là chờ đợi ở đây chờ đợi Thần Nam bước ra hay là ra bên ngoài trước?
Sau khi Ma Sư rời đi chỉ thấy Thần Tổ nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Ra bên ngoài đi ta đang cần ngươi và Thất Hồn Thiên Nữ hộ pháp cho ta!!
Đông Phương Trường Minh suy nghĩ một lúc rồi nói.
- Hộ pháp? Ngươi muốn làm gì sao?
Thần Tổ nghe vậy kinh ngạc nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
Bảy người Nạp Lan Nhược Thủy cũng đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Đông Phương Trường Minh chờ đợi hắn trả lời.
- Không giấu gì các ngươi ta muốn nhân cơ hội ý chí bên trong Tiểu Lục Đạo đang suy yếu mà luyện hóa nó chỉ cần thành công thì ta sẽ có thể khôi phục đến cảnh giới Nghịch Thiên!
Đông Phương Trường Minh đảo mắt nhìn qua bọn họ một lần rồi trịnh trọng nói.
- Tê!
Những người đang có mặt ở đây bất luận là ai nghe được lời nói này của hắn cũng đều hít sâu một hơi khí lạnh bọn họ không ngờ Đông Phương Trường Minh lại có suy nghĩ điên cuồng như vậy lại muốn luyện hóa cả Tiểu Lục Đạo tuy rằng nơi này là do Đông Phương Trường Minh hắn luyện chế ra nhưng trải qua nhiều năm nó đã có được ý chí của riêng mình.
Ý chí đó hùng mạnh như thế nào bọn họ ở đây đều đã được chứng kiến cho dù là cường giả như Thụy Tư Mạn, Huyết Sát, Thất Tuyệt Nữ cũng bị nó hoặc là giam cầm hoặc là khống chế không thể phản kháng một chút nào vậy hiện nay Đông Phương Trường Minh lại muốn luyện hóa nó không phải là đang muốn tìm chết hay sao?
- Trường Minh chuyện này quá mức nguy hiểm hay là thôi đi! Với tư chất của huynh nếu như muốn khôi phục lại cảnh giới Nghịch Thiên thì chỉ cần chuyên tâm khổ tu muội tin rằng huynh sẽ rất nhanh có thể đạt được thôi mà!!
Nạp Lan Nhược Thủy hiển nhiên cũng có suy nghĩ như vậy cho nên mở miệng khuyên nhủ.
- Nhược Thủy muội yên tâm đi chuyện này không phải huynh tùy tiện quyết định thật ra trước khi tới đây huynh đã sớm chuẩn bị xong mọi sự lần này ta nắm đến bảy phần thành công!!
Đông Phương Trường Minh mỉm cười nhìn Nạp Lan Nhược Thủy nói.
- Tiểu Tà ngươi có chuẩn bị cái gì mà nắm chắc đến bảy phần thành công luyện hóa ý chí của Tiểu Lục Đạo? Phải biết rằng tuy rằng hiện nay nó bị mấy trận chiến vừa rồi của chúng ta làm cho suy yếu ba bốn thành nhưng vẫn có thực lực của một Nghịch Thiên sơ kỳ cường giả a!!
Thần Tổ nghe vậy nghi hoặc hỏi.
- Là nó!
Đông Phương Trường Minh đưa tay điểm nhẹ lên mi tâm của để lộ con mắt thứ ba của mình cho Thần Tổ thấy.
- Vật này là.... Không lẽ năm đó các ngươi đã thành công?
Vừa nhìn thấy vật đó sắc mặt của Thần Tổ đột nhiên đại biến kinh hãi kêu lên một tiếng.
- Đúng là đã thành công có điều chỉ là một nửa ta vốn muốn đợi sau khi mình khôi phục đến cảnh giới Nghịch Thiên mới vận dụng nó nhưng mà thời thế hiện giờ không cho phép bọn người Sở Tương Ngọc ở Đệ Ngũ Giới sắp đánh tới người bạn ở Phương Tây đó của chúng ta cũng đột nhiên nhảy ra mục đích còn chưa rõ ràng nếu ta không nhanh chóng khôi phục cảnh giới Nghịch Thiên thì sợ rằng sẽ rất khó chưởng khống mọi việc!
Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói.
- Nếu ngươi đã nói như vậy ta còn có thể nói gì nữa? Ngươi muốn làm sao thì cứ làm đi!!
Thần Tổ nghe vậy suy tư một chút rồi nói.
- Bọn ta cũng vậy!
Ông ta đã đồng ý thì bảy người Nạp Lan Nhược Thủy đương nhiên không có lý do tiếp tục phản đối đồng thời kêu lên một tiếng.
- Tốt!
Đông Phương Trường Minh thấy vậy gật đầu một cái sau đó phóng người trở lại trong Minh Thổ - Huyết Hải của Tiểu Lục Đạo.
- Ầm!
Sáu tinh điểm màu đen trong con mắt thứ ba trên trán hắn ầm ầm chuyển động phóng ra một tia sáng hoàng kim chiếu rọi khắp nơi.
- Ầm ầm ầm...
Dưới ánh sáng đó Tiểu Lục Đạo ầm ầm chấn động từng lớp huyết vụ từ khắp nơi dâng lên ở bên trong đó có thể lờ mờ thấy được có những cột sáng nhiều màu lóe lên.
Một cột, hai cột, ba cột, năm cột.....
Mọi người âm thầm đếm kết quả là tổng cộng có tới ba ngàn cột phân bố khắp nơi bao trùm cả không gian Tiểu Lục Đạo chỉ trừ Thời Không Bảo Tàng ra!
- Thần Tổ những cột sáng này là?
Nạp Lan Nhược Thủy đưa mắt nhìn Thần Tổ hỏi.
- Chúng là ba nghìn Thiên Đạo!
Thần Tổ trầm giọng nói.