Cậu ấy nhìn tôi chăm chú, trong mắt đựng đầy thương hại và buồn bã, tia sáng tô điểm trong đôi mắt màu xanh lam của cậu ấy, phản chiếu cái bóng của tôi.
“Daniel, đây không phải lỗi của cậu.” Cậu ấy khẽ vuốt ve theo mí mắt của tôi, “Bất kỳ ai cũng không nên bị kỳ thị vì những thứ bẩm sinh, chúng ta đều không có tư cách nghi ngờ thần linh, là họ đã cho chúng ta mọi thứ bẩm sinh.”