• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Ánh nắng mặt trời tươi sáng ấm áp, kì thi giữa kỳ đã tới, lần này rất nhiều người đều đang chờ Ngôn Thanh Nhiên mang đến cho các nàng một truyện cười, bằng không học tập sẽ thực buồn chán.

Ngôn Thanh Nhiên dậy thật sớm, ăn hảo bữa sáng ngồi trên xe đi tới trường học, vừa đi vào tới cổng trường, rất nhiều bạn học đều là vẻ mặt chế giễu nhìn cô, nghĩ tới nếu cô thi không tốt thì sẽ đối xử với cô như thế nào.

Ngôn Thanh Nhiên thẳng tắp sống lưng, đối với loại kiểm tra nhỏ này thật sự không tính là gì đối với cô.

Đi vào phòng học ngồi ở vị trí chính giữa im lặng, Lạc Chanh Manh còn không có đến, phía trước Mộ Dung Tử ngồi dị thường an tĩnh, Ngôn Thanh Nhiên nhướn đầu mi, Mộ Dung Tử ngày hôm nay làm sao vậy? Tại sao an tĩnh như vậy?
Hai tay chống đỡ cằm liền như thế nhìn chằm chằm Mộ Dung Tử, kỳ thực trong lòng Mộ Dung Tử phi thường cuộn trào mãnh liệt, Ngôn Thanh Nhiên ngày hôm nay có chút không giống với bình thường, mình vì sao càng xem cô càng lâu lại cảm thấy càng đẹp mắt đây? Chắc chắn là có độc!

Mộ Dung Tử nhanh tay lấy một quyển sách đến ngăn trở chính mình, ngụy trang rất an tĩnh, thực bình tĩnh! Nỗ lực trong lòng để bình tĩnh chính mình, ân, muốn bình tĩnh, phải bình tĩnh.

Cảm giác được ánh mắt sau lưng đang nhìn mình nhượng cả người mất tự nhiên uốn éo, quay đầu liền thấy hình dạng Ngôn Thanh Nhiên chống đỡ cằm lười biếng! Mẹ, như thế nào lại soái! Thầm mắng một chút, lại nhịn không được liếc mắt nhìn theo đôi mắt của Ngôn Thanh Nhiên!
Đôi mắt khiến bản thân cảm giác được sự sâu thẳm, giống như có loại ma lực hấp dẫn chính mình, nhanh lên dùng tay che mắt chính mình, cố sức trừng liếc mắt Ngôn Thanh Nhiên nhanh chóng xoay người.

Xoay người sau đó dùng tay vỗ ngực chính mình, lòng của nàng giống như có chút không được ổn, đại khái ngày hôm nay quá nóng đi, hít sâu một hơi.

Ngôn Thanh Nhiên bị trừng không thể hiểu được, quả nhiên không thể dùng từ an tĩnh để hình dung Mộ Dung Tử, bởi vì nàng phi thường không bình thường!
Chỉ chốc lát Lạc Chanh Manh cũng tới, ngồi ở bên cạnh Manh Manh âm thanh vẫn luôn dò hỏi Ngôn Thanh Nhiên tình huống học tập thế nào, hai người trò chuyện khí thế ngất trời, Mộ Dung Tử cũng ở phía trước dày vò.

Nàng phi thường rối rắm chính mình có nên hay không quay đầu nhìn xem xem, vạn nhất bị phát hiện thì làm sao bây giờ? Kia chẳng phải là thực mất mặt? Đừng đùa! Nàng kiên quyết không nhìn!
Tiếng chuông vào lớp vang lên, lão sư ôm một xấp bài thi, "Các học sinh an tĩnh a, từng người trở lại vị trí ngồi, một người một bàn! Bắt đầu kiểm tra!" Vị trí ngồi này là đều được sắp xếp trước ngày thi một ngày, để tránh khỏi học sinh làm bừa.

Đương nhiên là có 2 lão sư giám thị, nếu có ý nghĩ muốn làm bừa thì cần phải thật cẩn thận.

Vị trí Ngôn Thanh Nhiên cùng Mộ Dung Tử cư nhiên lại ở bên cạnh nhau, Mộ Dung Tử ngồi ở bên trái của cô, mà vị trí cũng là chổ mà cô có thói quen hay ngồi.


Ngôn Thanh Nhiên quay đầu liền thấy mặt bên Mộ Dung Tử, nói như thế nào đây, thực mê người, cái loại an tĩnh lại quyến rũ của Mộ Dung Tử khiến cho người ta cảm thấy có phải hay không lột xác, Ngôn Thanh Nhiên nhìn đến si mê, thỉnh tha thứ cho cô là không thể khống chế trước nhan sắc a!
Ngôn Thanh Nhiên ánh mắt quá mức trắng trợn táo bạo nhượng Mộ Dung Tử thật sự là chịu không nổi, xoay người lại tàn bạo nói "Nhìn cái gì vậy! Không thấy qua có phải hay không!" Trong thanh âm tựa hồ mang theo từng chút một làm nũng? Nói chung nhượng rất nhiều bạn học đều hướng nơi này nhìn.

"Ồn ào cái gì đó! Kiểm tra! An tĩnh!" Giám thị lão sư cũng không phải ngồi không, một cái sư tử hống nhượng toàn lớp an tĩnh, cũng nhượng Mộ Dung Tử an tĩnh.

Ngôn Thanh Nhiên nhịn không được cười một thoáng, cái tiếng cười này truyền tới bên trong lỗ tai Mộ Dung Tử, Mộ Dung Tử lập tức trừng một chút, hừ một tiếng quay đầu.

Ngôn Thanh Nhiên cũng không đùa với nàng nữa, cúi đầu nhìn bài thi trong tay, cầm lấy bút xoát xoát bắt đầu viết.

Mộ Dung Tử hít sâu một hơi, nhấc bút lên cũng chậm rãi viết.

Không bao lâu Ngôn Thanh Nhiên liền cầm bài thi thổi một hơi, đứng dậy chậm rì rì hướng đi bục giảng.

"Vị bạn học này ngươi làm gì! Ngồi xuống hảo hảo kiểm tra!" Giám thị lão sư thanh âm vang lên, nhượng các học sinh lại càng hoảng sợ, mỗi người ngẩng đầu chỉ nhìn thấy Ngôn Thanh Nhiên cầm bài thi ra vẻ chuẩn bị nộp bài thi?
"Lão sư ta nộp bài thi, làm xong." Ngôn Thanh Nhiên nhàn nhạt nói, giống như đang nói khí trời hôm nay thực tốt.


Lão sư cùng các học sinh nghe xong đều cười, đừng đùa! Giám thị lão sư trực tiếp cười cong thắt lưng.

Lạch cạch một tiếng, giám thị lão sư lại càng hoảng sợ, cầm lấy bài thi trên bàn đứng dậy, chuẩn bị hảo giáo dục một chút Ngôn Thanh Nhiên cho tốt, không nghĩ tới Ngôn Thanh Nhiên đã đi xa.

Cầm lấy bài thi lập tức ngây người, điều đó không có khả năng là Ngôn Thanh Nhiên làm a! Chuyện gì xảy ra!
Ngôn Thanh Nhiên làm xong trước thời gian nộp bài thi, cho nên đã ra ngoài đi dạo, đi tới thao trường, không ít bạn học cho rằng cô không có làm xong liền nộp bài thi, có lẽ thực sự sẽ không không có biện pháp mới đi ra, đều dùng cười nhạo ánh mắt nhìn cô.

Ngôn Thanh Nhiên một chút cũng không để vào mắt, đối với những người khinh thường mình, chỉ cần thời điểm mấu chốt cấp một cái tát là được, vẽ mặt tự nhiên muốn cố sức đánh.

Liên tiếp mấy tràng kiểm tra Ngôn Thanh Nhiên đều nộp bài thi trước thời gian, điều này làm cho rất nhiều bạn học đều tò mò kết quả Ngôn Thanh Nhiên thi toàn quốc thế nào.

.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK