Cho đến bây giờ Nhiễm Quốc Đào cũng không ngờ chuyện đầu tiên sau khi Nhiễm Kiều Kiều về nhà chính là đòi tiền ông ta.
Hơn chín giờ tối Hàn Lộ và Nhiễm Văn Hiên chưa về nhà, Triệu Mỹ Hoa và Nhiễm Quốc Đào cũng không có ở nhà.
Nhiễm Kiều Kiều yên lặng nằm chờ trên sô pha, cho đến khi Nhiễm Quốc Đào ôm lấy Triệu Mỹ Hoa đi vào cửa thì Nhiễm Kiều Kiều mới đứng dậy nhìn thẳng vào Nhiễm Quốc Đào và nói: "Tôi có chuyện muốn nói với ông.
"
Tất nhiên là Triệu Mỹ Hoa không để cho Nhiễm Kiều Kiều và Nhiễm Quốc Đào nói chuyện riêng với nhau rồi, bà ta lạnh lùng ngồi xuống hai tay để trên vai nhìn Nhiễm Kiều Kiều như một con gà chọi và nói: "Có chuyện gì không thể để cho người khác biết mà phải nói riêng, muốn nói gì thì nói ngay bây giờ đi!"
Nhiễm Kiều Kiều không nói gì mà chỉ nhìn Nhiễm Quốc Đào.
Nhiễm Quốc Đào nhìn Triệu Mỹ Hoa rồi ngồi xuống bên cạnh bà ta.
Một tia hy vọng cuối cùng trong mắt Nhiễm Kiều Kiều tan vỡ, cô cũng ngồi xuống sô pha.
"Kiểu Kiều, con muốn nói chuyện gì với ba?" Nhiễm Quốc Đào nói.
Nhiễm Kiều Kiều nhìn thẳng vào Nhiễm Quốc Đào và nói: "Tôi muốn tiền.
"
Xung quanh im lặng.
Mấy năm nay Nhiễm Kiều Kiều đã không yêu cầu gia đình cho một xu nào, đột nhiên cô đưa ra yêu cầu như vậy khiến cho Nhiễm Quốc Đào và Triệu Mỹ Hoa ngẩn người.
Triệu Mỹ Hoa là người phản ứng đầu tiên, bà ta cúi xuống quát thẳng lên mặt Nhiễm Kiều Kiều: "Cô muốn tiền? Bây giờ nhà chúng ta không có tiền!"
Cũng không phải hỏi Nhiễm Kiều Kiều muốn bao nhiêu tiền mà nói thẳng là không có tiền!
Trong lòng Nhiễm Kiều Kiều lạnh lùng cười một tiếng, cô không để ý đến Triệu Mỹ Hoa mà nhìn chằm chằm vào Nhiễm Quốc Đào.
Nhiễm Quốc Đào bị ánh mắt của Nhiễm Kiều Kiều thì hơi bối rối nhưng lại kiêng kỵ Triệu Mỹ Hoa đang ở bên cạnh nên ông ta dừng lại và thỏa hiệp.
Ông hỏi: "Con muốn bao nhiêu?"
Triệu Mỹ Hoa trừng mắt nhìn Nhiễm Quốc Đào nhưng Nhiễm Quốc Đào lại cười trừ.
Nhiễm Kiều Kiều nhìn Nhiễm Quốc Đào với ánh mắt lạnh như băng: "12.
000 đô la.
"
Lúc chiều Nhiễm Kiều Kiều đã tính tiền tiết kiệm của cô, bây giờ công tất cả tiền của cô lại rồi trừ đi tiền thuê nhà thì cũng không còn lại bao nhiêu chứ đừng nói là phải bồi thường tiền cho Úc Thiếu Mạc.
Bây giờ cô phải lập tức đi tìm việc thì mới có đủ tiền ăn.
Theo yêu cầu của Úc Thiếu Mạc thì cô phải bồi thường tiền điện thoại là 12.
000 đô la và bình hoa cổ là 60 triệu nhân dân tệ.
Sáu mươi triệu.
Không cần nói thì Nhiễm Kiều Kiều cũng biết Nhiễm Quốc Đào và Triệu Mỹ Hoa sẽ không đưa cho cô, hơn nữa trong nhà chưa chắc đã có nhiều tiền như vậy.
Nhưng 12.
000 đô la thì chắc chắn có! Nhiễm Kiều Kiều chỉ muốn lấy số tiền này trước, có thể trả tiền trước thì cũng vậy thôi.
"12.
000.
.
đô la Mỹ? Cô điên rồi! Sao cô không đi cướp ngân hàng đi? Nhà chúng ta không có nhiều tiền như vậy!"
Nhiễm Quốc Đào còn chưa nói gì thì giọng nói sắc bén của Triệu Mỹ Hoa đã vang lên, ánh mắt bà ta nhìn Nhiễm Kiều Kiều giống như muốn đục thủng một lỗ trên người cô vậy.
Nhiễm Quốc Đào cúi đầu không nói câu nào, ý tứ rõ ràng là không muốn đưa tiền.
Tim của Nhiễm Kiều Kiều hoàn toàn lạnh lẽo, cô nhìn thẳng vào Nhiễm Quốc Đào bên tai cô đều là tiếng Triệu Mỹ Hoa mắng cô điên rồi.
.
Danh Sách Chương: