Chương 16
Ông Lão chân chất thuần phác, làm nội tâm lạnh lẽo của Lăng Việt hiện lên một tia dòng nước ấm áp.
“Ông nội, đừng dập đầu nữa, ông phải chú ý sức khỏe của mình.”
“Ừm! Tốt! Lăng Việt, năm đó đều do ông nội không có bản lĩnh, không thể bảo vệ được cha mẹ của con, bây giờ con đã trở về, hai chân cũng đã bình phục, chuyện này là chuyện đáng mừng. Ông nội còn có chút tiền tiết kiệm, về sau mua cho con một căn nhà, tìm một nàng dâu, cha mẹ con dưới suối vàng cũng có thể an tâm.”
Lăng Việt dở khóc dở cười.
“Ông nội, chúng ta mới vừa gặp mặt, ông cũng đừng vội vàng tìm vợ cho con chứ?”
“Đúng đúng, không vội, không vội! Cháu ngoan cùng ông trở về nào, trưa nay ông nội sẽ nấu vài món ăn, hai người chúng ta vừa ăn vừa uống chút rượu.”
Ông nội Lăng và Lăng Việt cùng nhau trở về Lăng gia thôn.Một già một trẻ, vừa đi vừa nói, chỉ chốc lát, liền về đến nhà.
“Lăng Việt , năm đó ông nội đi vào trong núi tìm con mấy lần, đều không tìm được, rốt cuộc con đi đâu vậy?”
“Con được một cao nhân cứu, sau đó nhận ông ấy làm sư phụ, ông ấy đã giúp con trị chân còn dạy y thuật, võ công cho con.
“A! Thì ra là thế, quả nhiên cháu của ông không giống người thường. Con có lẽ không biết, lúc con ra đời, bầu trời ở phía trên biệt thự chúng ta đều là ửng đỏ, lúc đó ông rất vui mừng!”
Minh Thừa đứng ở sau lưng, nhịn không được nói lầm bầm:
“Khó trách hắn tu luyện biến thái như vậy, vừa học liền biết. Thì ra có liên quan đến hiện tượng lúc hắn ra đời, đúng là không phải người bình thường!”
Ông nội Lăng tiếp tục mở miệng nói:
“Việt Việt, con hiện tại làm việc ở đâu? Sau này có tính toán gì hay không? Nếu không thì ở lại Giang Châu đi, Chú ba của con bây giờ đang ở Giang Châu làm ăn cũng không tệ, ông để hắn an bài cho con một công việc tốt.”
“Không cần đâu ông nội, con tạm thời không muốn tìm việc.”
“Không muốn tìm việc cũng được, con mới vừa trở về, trước hãy nghĩ ngơi cái đã, sau đó liên hệ với bà con ở Giang Châu cũng không muộn, nếu có thiếu tiền thì nói cho ông nội biết, ông nội sẽ cho con tiền.”
“Ông nội, cháu có tiền rồi, tiền của ông để dành dưỡng già đi.”
“Được! Không hổ là cháu của ông, tính tình của con giống như cha của con vậy! Lúc trước, ông và cha của con đều là từ hai bàn tay trắng lập nghiệp, hiện tại cháu của ông mới 18 tuổi cũng có thể tự mình lăn lộn ngoài xã hội, ông nội rất vui. Đúng rồi, con có đi tìm đứa bé họ Mục kia hay không?”
“Con đã tìm được rồi a! Tối hôm qua còn cùng ăn cơm ăn cơm với cô ấy, nhưng con không có nói ra thân phận của con.”
“A?Tại sao lại không nói ra! Y Nhân vì con, bỏ ra nhiều như vậy, con bé một lòng chờ con trở về! Mỗi lần ông gặp con bé thì thấy nó đi tảo mộ cha mẹ con, con cũng không thể bạc đãi người ta được, nếu không ông nội cũng sẽ không tha thứ cho con.”
Lúc này trong lòng của Lăng Việt ấm áp hẵn lên.
Cô gái ngốc này.
“Ông nội, tạm thời con không muốn Y Nhân nhận ra con sớm như vậy, dù sao thù của cha mẹ còn chưa báo được. Đợi đến khi con diệt Hoa gia, việc đầu tiên con làm sẽ cầu hôn Y Nhân.”
Nghe được lời nói này của Lăng Việt, ông nội Lăng không chỉ không cười, ngược lại nhíu mày thở dài một hơi.