Thẩm Thư Kiệt xuống máy bay nhưng không trực tiếp về nhà mà đến công ty tìm Giang Hạo Phong, cậu vốn muốn cho Giang Hạo Phong một niềm vui bất ngờ, mới vừa chuẩn bị ra khỏi thang máy thì thấy Giang thiếu gia cầm áo khoác đứng ở ngoài, Thẩm Thư Kiệt kỳ quái nhìn hắn: “Giữa trưa anh định đi đâu?”
Giang thiếu gia thấy cậu lại đây nên có chút vui vẻ, thế nhưng Giang thiếu gia không bao giờ biểu hiện ra, hắn bình tĩnh tiêu sái đi vào thang máy: “Anh xuống lầu lấy văn kiện, em vào văn phòng chờ anh trước đi.”
Thẩm Thư Kiệt kéo va ly đi ra, Giang Hạo Phong đóng cửa thang máy lại, tiện tay nhấn nút tầng trệt, chờ sau khi thang máy xuống dưới hắn lại bấm nút đi lên.
Lúc Thẩm Thư Kiệt đến văn phòng, thư ký tiểu thư đang thu thập văn kiện trên bàn làm việc, Thẩm Thư Kiệt chào với cô một tiếng, thư ký tiểu thư kinh ngạc nhìn cậu: “Tiểu Thẩm sao cậu lại tới đây? Giang tổng vừa mới tan làm trở về rồi.”
Giang tổng tan làm về nhà vác sắc mặt khó coi đẩy cửa đi vào, âm thanh hắn lạnh lẽo cứng ngắc nói với thư ký tiểu thư: “Cô đi ra ngoài đi.”
Thẩm Thư Kiệt nhịn cười chờ tới sau khi thư ký tiểu thư đi ra, cậu mới nhào lên người Giang Hạo Phong, hai tay ôm hắn cười ha ha: “Tên lừa gạt!”
Sắc mặt Giang Hạo Phong vẫn khá khó coi như trước: “Tại sao em cũng tới đây?”
“Muốn cho anh kinh hỉ, nhưng mà anh ngược lại cho em một cái kinh hỉ thật lớn.”
Giang Hạo Phong một mặt lạnh lùng: “Về nhà.”
Sau khi chương trình được phát sóng, nhân khí của Thẩm Thư Kiệt quả nhiên tăng vọt thẳng tắp, cậu luôn hiểu cách đối nhân xử thể, phương diện sinh tồn dã ngoại cũng lạc quan ứng đối, tính cách rộng rãi cư xử với mọi chuyện đều vô cùng thông suốt, chủ yếu nhất là do cậu rất đẹp trai.
Sau khi xem chương trình, Hồ Sơn cố ý gọi điện thoại cho cậu: “Thôi rồi thôi rồi, Thư của tôi ưu tú như vậy, phỏng chừng sắp hot tới nơi rồi.”
Thẩm Thư Kiệt đang chuẩn bị bữa tối cho Giang Hạo Phong: “Cũng không ảnh hưởng gì đến tôi.”
“Tôi không tin cậu không có chút nào vui mừng.”
“Vui thì có vui, nhưng mà tôi nhận mấy chương trình này không nhiều, cũng không có tác phẩm tiêu biểu, có hot cũng chỉ là nhất thời.”
“Nếu như cậu muốn nổi dài dài, cũng không phải không được.”
“Tôi bây giờ như thế này cũng rất tốt.”
“Thôi, biết cậu không quan tâm chuyện này, đúng rồi tuần sau tôi trở về dự tiệc sinh nhật ông nội, uống rượu với mấy cụ thật sự rất khó chịu, cậu đến chơi với tôi đi, sẵn tiện chúng ta gặp mặt một chút.”
“Được.” Điện thoại vừa mới cúp, Giang Hạo Phong liền đi vào, “Còn chưa làm xong?”
“Xong ngay đây.”
Giang thiếu gia nhìn một chút đồ ăn được múc ra khỏi nồi, sắc mặt biến đổi trong nháy mắt: “Thẩm Thư Kiệt, anh chọc em?”
Thẩm Thư Kiệt rửa sạch tay, đưa hai cái đĩa cho hắn, một mặt ngây thơ hỏi: “Làm sao vậy?”
Giang thiếu gia tay trái một đĩa bông cải xanh xào tỏi, tay phải một đĩa bông cải xanh xào dầu hào, nét mặt có chút cứng ngắc: “Em nói xem.”
Thẩm Thư Kiệt cười híp mắt xới hai bát cơm, lấy cùi trỏ đẩy hắn cùng đi ra ngoài: “Đây là phạt anh.”
“Anh làm gì?” Giang Hạo Phong hết sức vô tội đặt hai đĩa bông cải xanh lên bàn.
Sau khi ngồi xuống, Thẩm Thư Kiệt gắp một miếng bông cải xanh non đút tới bên miệng của hắn: “Phạt anh tối hôm qua không biết tiết chế.”
“…”