Lý tổng của công ty giải trí Hồng Thiên đang uống trà trong gian phòng của đạo diễn, anh bưng tách trà đi xung quanh một chút, sau đó nói mấy lời khách sáo với đạo diễn: “Tôn đạo mấy năm qua thật lợi hại, mấy bộ phim bom tấn đều từ tay ngài mà ra, sau này mong ngài mang thêm nhiều người mới của Hồng Thiên chúng tôi, để cho bọn họ có cơ hội may mắn được lộ mặt trong phim của ngài.”
“Lý tổng, ngài nói gì vậy, có điều ngày hôm nay ngài đột nhiên đến đây thực sự khiến tôi sợ hết hồn, vị kia đến cùng ngài là Giang thiếu gia?”
“Đúng vậy.”
“A?” Tôn đạo một mặt khiếp sợ lẫn kinh ngạc, “Giang thiếu gia cùng Tiểu Thẩm là??”
“Ừm.”
Tôn đạo một mặt tôi hiểu: “Vòng giải trí này thực sự bới không ra được mấy đứa nhóc trong sạch, ngay cả tính cách tốt lại nỗ lực như Tiểu Thẩm cũng bị bao dưỡng, thật sự không nhìn ra được.”
Lý tổng suýt chút nữa sặc một ngụm trà: “Nghĩ gì vậy, người ta là vợ chồng đàng hoàng.”
“Cái gì???”
Lý tổng đặt tách trà lên bàn: “Kỳ thực chuyện này tôi hoàn toàn không hay biết, tin tức sẽ không truyền nhanh như vậy nếu không phải sự cố gì nghiêm trọng, công ty tôi vừa mới mở họp xong thì Giang Hạo Phong gấp gáp gọi điện thoại đến, nói vợ cậu ta xảy ra chuyện trên phim trường, lúc đó tôi quả thực sợ hết hồn, có thể khiến Giang thiếu gia quýnh lên như thế, chắc cũng phải té đến mức tàn phế, thế là tôi vội vã đi theo Giang Hạo Phong, cậu ta còn mang theo bác sĩ, kết quả đến nơi thì thấy Tiểu Thẩm đang ôm chăn ngủ ngon lành, bác sĩ người ta kiểm tra một chút nhưng không thấy có chuyện gì nên đáp máy bay về rồi.”
Khuôn mặt bụ bẫm của Tôn đạo có chút co quắp: “Thế này, còn rất ân ái.”
Lý tổng ngồi xuống tự rót cho mình tách trà: “Tuy rằng tôi không vướng trăm công nghìn việc nhưng cũng rất bận rộn, cứ như vậy bị kéo tới đây tìm vợ của cậu ta, thực sự muốn mạnh tay cú cho cậu ta một phát.”
Ngày hôm sau tỉnh lại, Thẩm Thư Kiệt cảm thấy tốt hơn rất nhiều, cậu nhắm mắt mò mẫm bên cạnh, ngón tay chạm phải người Giang Hạo Phong, sau đó chậm rãi sát lại gần, chui vào trong lồng ngực của hắn: “Anh đang làm gì thế?”
“Xử lý chút công việc.” Giang Hạo Phong tạm thời để văn kiện trong tay qua một bên, “Thấy tốt hơn chút nào không?”
“Tốt lắm rồi, ngày hôm nay anh về sao?”
“Ừm.”
Sau khi thức dậy, Thẩm Thư Kiệt khởi động cơ thể một chút, tuy rằng cả người vẫn đau, nhưng không còn mãnh liệt như hôm qua, Giang Hạo Phong thấy cậu không bị gì nghiêm trọng, âm thầm thở phào nhẹ nhõm, chuẩn bị ăn sáng xong rời đi.
Lúc dùng bữa sáng vừa vặn đụng phải Lý tổng, Tôn đạo, và Trần Dật, Lý tổng đi tới hỏi thăm thân thể Thẩm Thư Kiệt một lúc, rồi nói với Giang Hạo Phong: “Ăn xong thì đi?”
“Ừm.”
Trần Dật chủ động tiến lên chào hỏi với Giang Hạo Phong: “Giang thiếu.”
Giang Hạo Phong gật đầu, Trần Dật thấy hắn không có ý muốn nói chuyện, cũng không nói gì, quay đầu hỏi thăm tình trạng của Thẩm Thư Kiệt.
Thẩm Thư Kiệt khá tôn kính Trần Dật, cậu mau mau lắc đầu: “Không sao rồi anh Dật, bên em sẽ không làm lỡ tiến độ.”
Trần Dật vỗ vai cậu: “Nghỉ ngơi quan trọng.”
Thẩm Thư Kiệt xem cơ hội, liền mời ba người cùng nhau dùng bữa.
Sau khi ngồi vào chỗ, Giang Hạo Phong không mở miệng nói chuyện nhiều, bốn người còn lại đều trong giới, đề tài rất nhiều, Thẩm Thư Kiệt lại ôm tâm thái học tập muốn thỉnh giáo Trần Dật, thời gian dùng cơm không lâu, nhưng Thẩm Thư Kiệt vẫn cảm thấy được lợi ích không nhỏ, Trần Dật thấy cậu một mặt ham học hỏi, cũng thực sự muốn chỉ bảo một chút: “Buổi tối có thời gian tôi với cậu trò chuyện, kỳ thực diễn xuất không khó, cậu chỉ là không tìm được đúng cách.”
Thẩm Thư Kiệt vội vàng nói cảm ơn.
Sau khi ăn xong mọi người đều rời đi, Thẩm Thư Kiệt muốn kéo Giang Hạo Phong đi cùng, nhưng Giang thiếu gia lại bất động.
Thẩm Thư Kiệt thấy hắn một mặt mất hứng liền biết hắn bị làm sao, cậu lấy lòng nắm tay Giang Hạo Phong.
Giang Hạo Phong vô cùng lãnh khốc liếc mắt nhìn cậu: “Anh đi.”
Sau đó thật sự đứng dậy đi khỏi.
Thẩm Thư Kiệt quả thực hết cách với tính cách biệt nữu của hắn, cậu mau chóng đuổi theo, sau đó kéo người đến một khúc quanh, Giang Hạo Phong nghiêm trọng nhìn cậu.
Thẩm Thư Kiệt không cho hắn bất kỳ cơ hội nói chuyện nào, hai tay trực tiếp bưng má của hắn rồi hơi cà nhắc nhón chân hôn lên: “Ông xã em sai rồi, đừng tức giận được chứ?”
Giang Hạo Phong vẫn còn vô cùng mất hứng, vì vậy hắn lập tức đè Thẩm Thư Kiệt trên vách tường, sau đó dùng sức mút hôn dây dưa lấy đầu lưỡi mềm mại nghịch ngợm kia, giọng nói hơi khàn hỏi: “Buổi tối trò chuyện?”
“Trò chuyện vào ban ngày, em bảo đảm!”
Sau khi rời trường quay lên máy bay, Giang Hạo Phong nói chuyện phiếm với Lý tổng một lúc, đột nhiên hỏi: “Trần Dật có scandal gì không?”
Lý tổng suy nghĩ một chút: “Không có, cấp bậc như Trần Dật, dù có scandal cũng không mò ra được, cậu hỏi cái này làm gì?”
Giang thiếu gia âm thầm nghĩ: Không có gì, bà xã tôi sùng bái anh ta, tôi không vui, đào ra chút scandal, rảnh rỗi nói xấu anh ta chơi mà thôi.