đợi trong phòng khách. Ngay khi Khương Tịch Ngôn đến, mẹ anh liền kể lể về hành động của Lê Tô Tô vào buổi sáng.
"Khương Tịch Ngôn, bây giờ mẹ
muốn hỏi con. Thực ra, Lê Tô Tô vô sinh phải không?"
Thật lòng Khương Tịch Ngôn rất
mệt. Vừa mới từ công ty về nhà, chưa nghỉ ngơi, vừa mới bước vào nhà lại phải đối mặt với nhiều câu hỏi từ chính mẹ mình. Thường thì, những
người không có kiến thức chuyên môn thường sẽ nghĩ khó có thai là do vô sinh.
Thế nhưng, Lê Tô Tô không vô sinh mà bị hội chứng buồng trứng đa nang.
"Không, mẹ ạ... Tô Tô không
vô sinh đâu. Cô ấy bị hội chứng buồng trứng đa nang. Bây giờ, sau khi Tô Tô
giảm được cân, chúng con sẽ quay lại bác sĩ để kiểm tra. Hy vọng rằng lần này
sẽ có tin tốt." Khương Tịch Ngôn trả lời.
Trước đây, lời khuyên của bác sĩ cho Lê Tô Tô là giảm cân trước tiên. Điều đó sẽ giúp trứng trong cơ
thể Lê Tô Tô không sẽ bị dung nạp nhiều chất béo, và dễ được thụ tinh hơn. Vì
thế, hiện tại khi cân nặng của Lê Tô Tô đã giảm rất nhiều, Khương Tịch Ngôn sẽ
đưa cô ấy đến bác sĩ để kiểm tra tình trạng sức khỏe. Ai biết được, có lẽ tình
hình hiện tại của Lê Tô Tô đã tốt hơn rồi.
"Nếu nó vô sinh thì cứ thật
lòng thú nhận đi. Không có hội chứng buồng trứng đa nang đâu," bà Hoàng
Thu Hạ la mắng Khương Tịch Ngôn.
"Mẹ à, con vừa mới
từ công ty về đây. Chưa được nghỉ ngơi tí nào cả. Nên, hãy để con nghỉ ngơi một chút đi, đừng cãi nhau nữa." Khương Tịch Ngôn quan tâm
nói.
Không có ý thô lỗ, nhưng thực sự anh ấy đã mệt mỏi khi vừa đi làm về. Không được chào đón nồng nhiệt, mà đã bị hỏi một loạt câu hỏi. Ai làm việc cả ngày chắc chắn sẽ mệt mỏi.
"Biết đâu, Lê Tô Tô
ăn kiêng vì nó có người đàn ông lý tưởng khác. Chỉ là kiếm cớ mà thôi. Dù sao thì Lê Tô Tô cũng xuất thân từ gia đình giàu có, không thể thực hiện IVF sao? Họ là một gia đình dư dả tiền bạc mà." Hoàng Thu Hạ trả lời.
Hoàng Thu Hạ đánh giá gia
đình Lê Tô Tô rất giàu có. Nếu họ bỏ tiền chút ít để làm IVF thì cũng không có vấn đề gì. Khối tài sản nhà họ Khương cũng sẽ không bị cạn kiệt trong ba thế hệ này, nếu không phải vì con của họ, thì vì ai nữa.
"Tô Tô không muốn đâu mẹ. Đó
là tài sản của mẹ và bố của cô ấy," Khương Tịch Ngôn trả lời.
"Tài sản của cha mẹ cũng thuộc
về con cái. Không có sự khác biệt như vậy. Lý do chỉ là vì vợ anh vô sinh
hoặc không muốn có con." Hoàng Thu Hạ trả lời một cách thẳng thắn.
Trong khi đó, Lê Tô Tô đã nghe
thấy cuộc tranh luận giữa Hoàng Thu Hạ và Khương Tịch Ngôn. Người phụ nữ chỉ
đứng sau cửa trước. Nước mắt của Lê Tô Tô rơi nhiều hơn. Lê
Tô Tô sẽ cần phải kiên nhẫn bao lâu để chịu đựng được không khí như thế này.
Còn với Khương Tịch Ngôn, anh đã không thể bênh vực cho cô ấy.
Lê Tô Tô đã về trước cửa nhà, cuối
cùng lại đã quyết định đi. Thay vì ở trong nhà và nghe mọi lời chỉ trích từ
người mẹ chồng của mình. Rõ ràng, Khương Tịch Ngôn đã nghe
thấy tiếng xe vừa ra khỏi sân. Anh đã vứt túi xách lại và đuổi theo Lê Tô Tô.
"Tịch Ngôn, con đi đâu vậy?" Giọng gào thét của bà Hoàng Thu Hạ vang lên, nhưng Khương Tịch Ngôn đã quyết
định rời đi và bắt kịp Lê Tô Tô. Khương Tịch Ngôn thật
bất thường khi vợ anh rời đi như thế này. Chắc chắn Lê Tô Tô đã lắng nghe
tất cả những lời của mẹan.
Xe của Lê Tô Tô dừng lại ở
một công viên thành phố không xa nhà chồng. Cô không xuống xe vì
thực sự vẫn đang khóc. Khương Tịch Ngôn là người đã chủ động
đi đến cạnh chiếc xe. Người đàn ông gõ vào kính chắn gió, Lê Tô Tô biết rKhương Tịch Ngôn đã đến, cô mở cửa xe, để anh ngồi vào trong.
“Em yêu,” Khương Tịch Ngôn
chào
ngay khi ngồi vào xe.
“Em yêu,” Gibran chào ngay khi bước vào.
"Tại sao lại đi theo em?"
“Em đã nghe hết những gì mẹ nói phải không?” Khương Tịch Ngôn hỏi ngay.
"Ừ, em đã nghe thấy điều đó
. Anh cũng muốn buộc tội tôi vô sinh à?"
Khương Tịch Ngôn nhanh chóng lắc
đầu. "Không, anh chưa bao giờ nghĩ em là người phụ nữ vô sinh", Khương
Tịch Ngôn đáp lại.
Những giọt nước mắt của Lê Tô Tô đã
chảy rất nhiều. Cô bực mình trước những lời lẽ và lời buộc tội đá xéo của mẹ chồng. Hơn thế nữa, chồng cô cũng không thể bảo vệ cô, cho cô cảm giác an toàn và một cuộc
sống gia đình hài hòa. Nếu đêm chúng ra đo lường, những gì Lê Tô Tô trải
qua là đau khổ và nước mắt.
"Em muốn cảm thấy an toàn, muốn có một cuộc sống gia đình hòa thuận, Tịch Ngôn. Nếu cứ tiếp tục như thế này, ngay cả việc cố gắng có con cũng khó khăn. Em không khỏe mạnh về mặt cảm xúc" Lê Tô Tô vặn lại.
Có lẽ cô khỏe mạnh về thể chất nhưng tinh thần không tốt chút nào. Có những ngày cô rất
chán nản về tình hình trong nhà. Muốn được bảo vệ, nhưng dường như không có chỗ nào để cô nương tựa.
"Anh rất xin lỗi, em yêu." Khương Tịch Ngôn nói.
"Tịch Ngôn, anh không thể
thỉnh thoảng bảo vệ em sao?"
Đó là một câu hỏi khó đối với Khương
Tịch Ngôn. Khương Tịch Ngôn không thể bảo vệ Lê Tô Tô, cũng không thểbảo vệ khi mẹ anh liên tục dồn Lê Tô Tô vào chân tường.
"Anh cũng sẽ như vậy, em dám đắc tội với bố mẹ em chứ?" Khương Tịch Ngôn hỏi lại Lê Tô Tô.
"Em không bảo anh chống đối lại mẹ, nhưng ít nhất anh hãy nghĩ xem em là ai." Lê Tô Tô vặn lại.
"Tại sao, Tô Tô, sao em cứ thúc giục anh lựa chọn giữa em và mẹ? Anh không thể chọn một trong hai. Hai
người rất quý giá đối với anh, "Khương Tịch Ngôn vặn lại.
Lê Tô Tô không yêu cầu Khương Tịch
Ngôn chống lại mẹ anh. Cô chỉ muốn được Khương Tịch Ngôn
bên cạnh bảo vệ và giải thích cho mẹ anh hiểu về tình trạng hiện tại của cô. Khi đã lựa chọn trở thành vợ chồng, người chồng chính là mái ấm của cô ấy. Nếu anh có thể làm vậy, gia đình sẽ thuận hòa êm ấm hơn.