• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kha Mẫn bấm chuông cả buổi mà không có ai ra mở cửa cho bà ta, vừa bực tức vừa nghi ngờ vì trong nhà không thể không có người mà giờ này cũng không thể nào là đi ngủ vậy chỉ có hai khả năng một là trong nhà có việc bận rộn quá nên không ra nhưng điều này không thể xảy ra lượng công việc trong nhà không nhiều như vậy, thứ hai là không muốn ra nếu điều này thì có khả năng hơn có thể do người khác không cho, người khác ở đây không ai khác là Nạp Lan Mỹ Linh con tiểu tiện nhân kia chứ làm gì con gái bà ta lại làm vậy. 

Nghĩ tới đây Kha Mẫn trong lòng tức giận dâng lên cao, bà ngẩng đầu nhìn lên trên ban công phòng Nạp Lan Mỹ Linh nghiến răng nghiến lợi. Bà ta không biết là trong nhà đúng là không có người nào à không có người nhưng không phải là người của gia đình Nạp Lan mà là bạn của con gái bà ta, bà ta tiếp tục bấm chuông cửa càng bấm càng nhanh đến mức tê cả tay cửa bản thân mà không thấy một bóng người bước ra, Kha Mẫn lui lại không bấm chuông nữa mà lục túi xách lấy điện thoại ra muốn gọi. 

Đúng lúc này một chiếc xe tải nhỏ chạy tới đậu ngay trước mặt Kha Mẫn làm bà ta giật mình, người bên trong nhanh chóng bước ra đội ngũ khoảng 5 người trong tay cầm các dụng cụ vệ sinh bước xuống đi tới đưa tay lên muốn bấm chuông nhưng Kha Mẫn bất ngờ lên tiếng ngăn lại. 

"Mấy người sao lại tới nhà tôi, trong nhà tôi rất sạch sẽ các người muốn mang những thứ này vào làm gì hả, nhìn dáng vẻ là công nhân vệ sinh đi tới nhà tôi làm gì chứ?. " 

Kha Mẫn hơi bất ngờ khi có xe đậu trước nhà khi nhìn thấy người xuống thì khinh thường trong mắt hiện lên rõ ràng cũng nghi ngờ vì sao công nhân vệ sinh lại tới đây nhìn dáng dấp là muốn vào nhà bà ta nên vội vàng ngăn chặn lại, trong nhà Nạp Lan khi nào thì cần công nhân vệ sinh tới làm việc chứ chắc là tới nhầm chỗ thì có, ôm suy nghĩ như thế Kha Mẫn nói chuyện cũng không chút lưu tình.: "Những thứ công nhân như các người thì ra ngoài đường mà dọn dẹp không có mắt sao mà lại tới đây, không nhìn thấy nơi này là nơi cao cấp sao hạng người như các người có tư cách gì vào chứ cũng chẳng qua là người dọn vệ sinh. "

5 người đối diện nghe thấy cau chặt mày lại, trong lòng tức giận nổi lên một cô gái trong đó nóng nảy lên tiếng. 

"Bà già kia bà nói gì hả?. "

Nói xong còn muốn tiến lên trước nhưng bị ngăn chặn lại, một người nhìn có vẻ chững chạc nhất trong đó ngăn cô ấy lại lên tiếng kêu nhìn cô ấy cảnh cáo. 

"Tiểu Tuyết. " 

Trong 5 người mỗi người đều có thể nhìn ra khác biệt, cô gái được gọi Tiểu Tuyết kia vừa nhìn đã biết là người nóng nảy không dễ chịu thua thiệt, còn có hai người nhìn giống nhau như đúc độ tuổi cũng tương tự vừa nhìn liền biết sinh đôi một người có ánh mắt như hồ ly còn lại một người thì lạnh lùng, người nhìn nhỏ nhất trong đám mặt đeo kính cận khoé miệng lúc nào cũng có tia cười lúc nghe lời nhục mạ của Kha Mẫn thì tươi cười trở nên trầm hơn, người cuối cùng là người ngăn cản cô gái nhìn chững chạc cũng lớn tuổi nhất vừa nhìn cũng biết người này là dẫn đầu của họ. 

Kha Mẫn nhìn thấy vậy nghĩ là do bà ta nói quá đúng nên không phản ứng gì, Kha Mẫn tiếp tục nói lời không hay bà ta trút hết bực mình của mình lên người khác thản nhiên mà nói. "Hừ! Tôi nói không đúng sao, hạng người các người mau cút đi ở đây thật ô nhiễm không khí mà. "

Không ai biết những người này cũng không phải là nhân viên vệ sinh bình thường, đối mặt với những lời của Kha Mẫn nói ngoài cô gái Tiểu Tuyết lộ ra tức giận thì hết thẩy đều nhìn hư không để tâm tới một dạng. Người không biết còn nghĩ là họ sợ nên không lên tiếng thật ra là không muốn tranh cãi với loại không đầu óc như Kha Mẫn, bất quá cũng không thể nói cứ để cho bà ta nói mãi lúc này người lớn nhất trong họ lên tiếng cũng đem Kha Mẫn làm cho tức giận run.

"Chúng tôi không biết bà là người nào nhưng chúng tôi là được người nhà này gọi tới, bà không có tư cách nói gì tới chúng tôi. Hiện giờ tôi gọi điện cho người kia để xem người kia nói thế nào mới tính, còn bà thì không có quyền gì cả chúng tôi chỉ nghe người kêu thôi. "

"Các người... Được thôi để xem các người vào nhà tôi được không mới được. "Kha Mẫn tức giận dậm chân rồi hất cằm khinh bỉ nói. 

Mấy người cũng không để ý tới Kha Mẫn mà lấy điện thoại ra điện thẳng cho Nạp Lan Mỹ Linh, Kha Mẫn nhìn thấy cũng chỉ là cười khinh miệt cũng lấy điện thoại ra bấm bấm. 

"A Lô..."

Không bao lâu đầu bên kia bắt máy một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, không sai là giọng của Nạp Lan Mỹ Linh mà Kha Mẫn vừa nghe thấy loáng thoáng giọng nói cũng đoán được là ai, sắc mặt của bà ta thay đổi nhìn chằm chằm vào điện thoại đang kết nối kia.

"Xinh chào, chúng tôi là người bên công ty vệ sinh nhà cửa, hiện giờ chúng tôi đã tới nhà theo lời chủ nhà rồi chúng tôi có thể vào không?. "Nghe được giọng nói người gọi hơi kích động một chút rồi trở lại bình thường.

"Là, tôi sẽ nhanh chóng mở cửa cho." Nạp Lan Mỹ Linh vừa nghe thấy là người dọn dẹp vệ sinh cho nhà mình thì vội vàng nói, chỉ nghe thấy một tiếng cảm ơn rồi điện thoại cũng treo.

"Cảm ơn."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK