Editor: Hải Thượng Minh Nguyệt
Thẩm Trì đăng nhập vào tài khoản phát sóng trực tiếp, cậu đang muốn tiến vào trò chơi lại thoáng nhìn thấy nhân số trong phòng, hơi thở không khỏi đình trệ.
Không biết từ khi nào, số người theo dõi đã vượt quá 5000.
Ngay cả khi Thẩm Trì chưa bắt đầu phát sóng, số người chờ đợi trong phòng cũng lên tới con số 500.
"Nhìn thấy nỏ chữ thập cũng có thể ăn gà nên tới đây"
"Tôi cũng vậy"
"Hôm nay không phát sóng ư?"
Môi thiếu niên nhẹ nhàng cong lên, không lập tức phát sóng mà hít sâu một hơi.
Cậu mở trang web ra, nhấp gửi đơn xin đăng ký hợp đồng.
Sau khi gửi hồ sơ, lúc này Thẩm Trì mới đeo tai nghe lên cổ lựa chọn ghép đôi ngẫu nhiên.
"Cuối cùng cũng đến"
"Hôm nay chơi đội sao?"
"Xem ra hôm nay tâm tình của nhãi con không tồi"
Đường hàng không cắt tại phía trên của bản đồ, đi qua các điểm nhảy phổ biến ví dụ như cảng G, trường học, thành nước, mà khu hoang dã rất ít có phòng ốc, dọc theo đường đi đều là khu vực nguy hiểm, có thể nói là một tuyến đường vô cùng khắc nghiệt.
Đồng đội trực tiếp offline.
"Hạ tuyến không chút do dự"
"Quả nhiên hôm nay vẫn chơi solo"
"Tuyến đường này có thể chơi một mình trong khi đã ghép đội à?!"
"Nếu không thì ẩn nấp trước đi"
Thiếu niên phảng phất không thấy được bình luận, đánh dấu vị trí cần nhảy trên bản đồ: "Có thể thắng."
*
Xét duyệt viên 03 của nền tảng phát sóng trực tiếp Kitten Live thu được một hồ sơ xin ký hợp đồng, thời khắc nhìn thấy cái tên kia hắn giật mình.
Số 03 có một chút ấn tượng với vị dẫn chương trình này, tuần trước mới xin mở phòng phát sóng trực tiếp không nghĩ tới nhanh như vậy đã có tư cách ký hợp đồng.
Hắn click mở phòng phát sóng trực tiếp.
Trò chơi đã bắt đầu rồi, Late nhảy ở trường học.
Có lẽ vì phải chơi solo trong khi trận này chiến theo đội, thay vì lựa chọn mái nhà có vật tư phong phú người dẫn chương trình này lựa chọn tầng dưới cùng bên trái trường học.
Vật tư ở đây không đa dạng mấy, nói chung là mục tiêu tìm kiếm cuối cùng.
Quả nhiên Late chỉ tìm được một khẩu S686, thậm chí một mảnh giáp level 2 cũng không tìm được.
"Nếu đồng đội của Late không hạ tuyến hẳn có thể trèo lên nóc nhà đánh cuộc một phen"
"Quá nhiều người nhảy ở đó"
"+1, ít nhất hiện tại còn an toàn"
Vị trí này không có người tới, những trận chiến đấu kịch liệt đều tập trung ở phía trước trường học.
Mắt thấy đã lục soát cả một tầng lầu, số 03 vốn tưởng rằng Late sẽ rời khỏi trường học nhưng ngoài dự đoán cậu ta lại bất động đứng trong phòng.
"Cậu ấy bị rớt tuyến à?"
"Tôi nghe thấy tiếng bước chân"
"Thật căng thẳng"
Hô hấp ngừng lại theo bản năng, tiếng bước chân càng ngày càng gần nhưng Late vẫn không có phản ứng gì, số 03 ngẫm nghĩ trong sự đáng tiếc: xem ra là rớt tuyến thật.
Nhưng hắn vừa nghĩ như vậy, Late trong màn hình đột nhiên di chuyển sử dụng khẩu S686 với sức công phá cao thành công giết chết người xông vào phòng, nhẹ nhàng nhặt trang bị của đối phương.
"98K, giáp cấp ba, bắn tỉa......!Quá phong phú"
"Khó trách Late không chịu đi, nguyên lai cậu ấy muốn chờ ở chỗ này"
"Vừa mới thoát khỏi trận chiến ở khu phía trước, ai có thể ngờ được phía dưới còn có người, dâng trang bị cho nhãi con thật vất vả"
Kết thúc trò chơi với hai mươi đầu người trong tay, khu bình luận đều là những lời khích lệ.
Số 03 lại nghe thấy thiếu niên lạnh lùng mở miệng: "Giết hai mươi mà thôi."
Là một người rất tự tin.
Hắn nghĩ như vậy.
Đích xác Late cũng một streamer có kỹ thuật đứng đầu trong những người mà số 03 từng xét duyệt qua, nhưng phát sóng trực tiếp không phải một giải đấu league chuyên nghiệp, kỹ thuật không phải điều kiện mang tính quyết định duy nhất thậm chí có thể nói nó không phải thứ quan trọng nhất.
Nhiệt độ của PUBG không ngừng trượt xuống, độ nổi tiếng của những người dẫn chương trình dần dần bão hòa, bọn họ không cần những streamer yên lặng như vậy nữa.
*
Thẩm Trì kết thúc trò chơi, sau khi uống một ngụm nước trong cái ly lại thu được một thông báo, người gửi tới là nhân viên xét duyệt của nền tảng phát sóng trực tiếp Kitten Live.
Cậu không lập tức nhấn mở thông báo mà chậm rãi nắm chặt ly nước, sau đó mới nhấn chuột đọc tin tức được gửi tới, thậm chí Thẩm Trì cũng chưa phát hiện ngón tay của mình hơi hơi phát run.
Một dòng thông báo ánh vào mi mắt.
"Thực xin lỗi đơn xin ký hợp đồng của bạn vẫn chưa được thông qua"
Bàn tay đang nắm chặt con chuột của thiếu niên chợt thả lỏng, hàng lông mi rũ xuống chợt rung lên tựa hồ chuyện này không hề ảnh hưởng đến cậu, nhấn bắt đầu ván tiếp theo.
Chỉ là thời gian hạ tuyến sớm hơn một giờ đồng hồ so với thường ngày.
Thiếu niên tháo tai nghe xuống rồi ra khỏi tiệm net.
Khi về đến nhà, cậu ở một mình trong phòng - cũng không bật đèn, bóng tối bao phủ thân thể Thẩm Trì.
*
Một tờ báo tài chính tùy ý bày biện bên cạnh chiếc bàn hình chữ nhật, trên trang bìa in rõ một dòng tiêu đề vô cùng nổi bật.
—— Nghiêm thị thu mua PA Electric thành công.
Lâm Tư Niên ngồi trước bàn vuông, ngay khi trông thấy tờ báo chí sắc mặt trở nên trắng bệch, thân thể nhịn không được mà rùng mình.
"Con làm sao vậy?" Mẫu thân quan tâm hỏi một câu.
"Không có gì."
Lâm Tư Niên vội vàng cúi đầu.
Trong mộng Nghiêm thị cũng thu mua PA, dùng biện pháp tương tự.
Lúc ấy việc này không khiến bất luận kẻ nào chú ý, giống như một giọt nước rơi xuống mặt biển.
Nhưng mãi tận sau này thế nhân mới hậu tri hậu giác ý thức được đó là tín hiệu khởi đầu cho Nghiêm Tuyết Tiêu tiếp xúc với quyền lực.
Mà lúc này Nghiêm Tuyết Tiêu vẫn đi dạo trong khuôn viên trường đại học Princeton.
Hắn dùng một tay cầm điện thoại lên nghe, trong đó truyền đến giọng nói của Nghiêm Tế: "Việc mua lại PA đã thành công, nói nữa cũng vô dụng.
Quả thật chú đã dùng biện pháp của cháu nhưng mà bây giờ còn vội, tầng quản lí phải thay đổi một lượt hơn nữa cần trấn an nhóm cổ đông phía dưới."
Nghiêm Tuyết Tiêu không nói chuyện.
"Ta biết cháu không thích nghe những chuyện này." Nghiêm Tế thay đổi đề tài, "Cuối năm cháu có về nước không? Hai năm rồi cháu không trở lại."
Nghiêm Tuyết Tiêu ngừng trong chốc lát, mở miệng nói một câu nghe không ra cảm xúc: "Không trở về."
Hắn cúp điện thoại rồi đi vào thư viện.
Nghiêm Tuyết Tiêu tìm được vị trí và ngồi xuống, hôm nay màn hình di động an tĩnh lạ thường.
Tầm mắt của hắn từ di động rời đi.
Nhưng không biết vì cái gì, Nghiêm Tuyết Tiêu rũ mắt, mở phòng phát sóng trực tiếp của Thẩm Trì, bên trong là một mảnh đen nhánh.
"Hôm nay dừng livestream sớm như vậy ư?"
"Hoàn toàn không đủ"
"Lúc sau nhãi con tựa hồ không vui vẻ cho lắm"
"Ta cũng cảm thấy như vậy"
Tầm mắt của Nghiêm Tuyết Tiêu dừng lại trên màn hình di động.
*
Có lẽ vì trong phòng không có ánh sáng, Thẩm Trì dựa vào vách tường lạnh băng bất tri bất giác đã ngủ, sau khi tỉnh lại đã là 8 giờ tối ngủ say đến mức mấy cọng tóc đỏ đều vểnh lên trời.
Biên Thành không giống Yến Thành, ban đêm vô cùng an tĩnh.
Tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng tim đập của chính mình, đột nhiên cậu có chút muốn tìm một người nói chuyện.
Chỉ là một chút mà thôi.
Thẩm Trì cường điệu ở trong lòng.
Thiếu niên mở di động ra, trong ánh sáng mỏng manh phản chiếu vào chiếc cằm gầy gò nhấn vào avatar của Nghiêm Tuyết Tiêu muốn cùng người nọ đối thoại.
【 Thẩm Trì 】 Đơn xin ký hợp đồng của tôi bị cự tuyệt
Cậu vừa gõ xong một câu đã cảm thấy không ổn, mặt vô biểu tình mà xóa bỏ lại gõ thêm mấy chữ vẫn không hài lòng.
Sau năm phút, một chữ Thẩm Trì cũng chưa gửi qua.
Trạng thái đang nhập tin nhắn cũng chẳng làm cậu để ý, dù sao đối phương cũng không nhìn thấy.
Trong lúc Thẩm Trì suy nghĩ miên man, trên màn hình đột nhiên hiện lên một dòng tin nhắn.
Ngay khi cậu nhìn thấy nó, ngón tay đang gõ chữ lập tức cứng lại rồi.
Đối phương bình tĩnh hỏi một câu.
【 Nghiêm Tuyết Tiêu 】 Cậu muốn nói gì?
Hóa ra động thái vừa rồi đều bị cậu ấy nhìn thấy?
Bàn tay đang nắm di động của Thẩm Trì nóng lên, trái tim chợt nhảy nhót tưng bừng, theo bản năng gửi tin nhắn đã gõ xong từ lâu.
【 Thẩm Trì 】 hôm nay đơn xin ký hợp đồng bị cự tuyệt, không nói rõ nguyên nhân, có lẽ là do trình độ của tôi chưa đủ tốt.
Nhưng mà tôi cũng không để ý lắm.
Thiếu niên cúi đầu thật sâu, cho đến màn hình đang tắt lại sáng lên lần nữa.
【 Nghiêm Tuyết Tiêu 】 không phải cậu không tốt
Dừng một chút, lại gửi tới một câu.
【 Nghiêm Tuyết Tiêu 】 là bọn họ không có mắt nhìn.
Danh Sách Chương: