• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Editor: Hải Thượng Minh Nguyệt
Phòng phát sóng trực tiếp của nền tảng lặng ngắt như tờ, một lát sau mới có người đánh vỡ yên lặng.

"Trận đấu hôm nay! có thể kết thúc sớm hay không?"
"Không ngờ rằng đội Ngô Du lại thắng"
"Không phải thầy Phương vừa mới nói đội ngũ của bọn họ phối hợp kém sao?"
Phương Thăng Tuyền vẫn luôn là bình luận viên của các giải thi đấu liên minh, trình độ của trận đấu dành cho các streamer thấp hơn rất nhiều so với các giải chuyên nghiệp, hắn tới đây xem hoàn toàn chỉ dùng tâm thái điều hòa trận đấu, thẳng đến giờ khắc này mới chỉnh lại trạng thái của mình.

"Phân tích của tôi đối với đội Ngô Du có sự sai lầm, bọn họ không phải không nhận ra được thời gian phối hợp đoàn đội của họ không nhiều, độ ăn ý cũng không đủ.

" Trong giọng nói Phương Thăng Tuyền lộ ra sự khen ngợi.

"Đội Ngô Du vừa lúc ý thức được điểm này, vứt bỏ phương thức truyền thống bốn người phối hợp, áp dụng chiến thuật 3+1.

"
Người chủ trì nghi hoặc hỏi: "3+1?"
Phương Thăng Tuyền giải thích: "Ba người hợp thành một tiểu đội, thêm một người linh hoạt hành động tự do, Khi họ hành động có thể tránh được những khuyết điểm trong hợp tác ở mức độ lớn nhất.

.

"
"Khó trách chỉ nhìn thấy ba người"
"Nhưng có yêu cầu rất cao đối với người hoạt động tự do, không chỉ cần khả năng tồn tại độc lập mà ở thời khắc mấu chốt còn phải có năng lực phá cục"
"Thực lực của Late thật sự rất mạnh"
Bởi vì kết luận phía trước bị lật đổ, hiện tại Phương Thăng Tuyền không dám mở miệng dễ dàng, còn có một chút hắn chưa nói, bọn Ngô Du quá quen thuộc với đội ngũ của Hứa Thành như là đã nghiên cứu kỹ không chỉ một lần, mức độ coi trọng vượt xa tiêu chuẩn của các giải đấu nghiệp dư.

Hắn đột nhiên cảm thấy Kitten Cup có chút thú vị.

Một ván cuối cùng đội ngũ của Ngô Du dùng 13 kill thủ thắng, lấy 143 điểm đạt được hạng nhất, tiếp theo là đội ngũ của Hứa Thành với 126 điểm tuyên cáo trận thi đấu hôm nay kết thúc.

"Thật sự lấy được hạng nhất"
"Quán quân năm nay thật đúng là khó mà nói"
"Bọn Ngô Du ngày đầu tiên chỉ lấy được 58 điểm, tổng điểm vẫn kém 55.

Ngày mai chỉ còn sáu ván thi đấu, có cảm giác không kéo được"
"Tương đương với một ván cần phải kiếm hơn đối phương 10 điểm"
Tuy rằng đại đa số người không xem trọng, nhưng Ngô Du nhìn điểm số trên máy tính yên lặng nhấn mở huấn luyện, ngày hôm qua hắn cũng cho rằng bọn họ đối mặt Hứa Thành sẽ không có lực đánh trả nhưng hôm nay người thắng chính là bọn họ.

Lần đầu tiên Ngô Du có ý nghĩ muốn tranh giành chức quán quân
*
12 giờ đêm, Thẩm Trì về đến nhà.

Ba Quý ngồi trên sô pha biểu tình muốn nói lại thôi, mẹ Quý dịu dàng lên tiếng trước: "Tiểu Trì, hai ngày này con đều về khuya, chúng ta đều thực lo lắng.

"
Thân thể Thẩm Trì mất tự nhiên mà cứng đờ, dừng bước chân: "Đang thi đấu.

"
Cậu muốn nói bản thân mình đã đạt được đệ nhất, nhưng = trong mắt ba Quý hiện lên vẻ thất vọng: "Trò chơi đều là giả thuyết, không phải ba không cho con chơi trò chơi, nhưng tóm lại con không thể chơi cả đời đúng không?"
Thiếu niên rũ mắt cuối cùng cậu cũng không nói gì, cũng không để ý tới những ánh mắt phía sau, trầm mặc mà đi vào phòng.

Thẩm Trì không bật đèn, trong phòng một mảnh đen nhánh.

Ngay từ đầu còn không quen thuộc, hiện tại đã thành thói quen, hắc ám bao phủ xung quanh sẽ làm cho cậu có cảm giác an toàn.

Thẩm Trì dựa vào vách tường mở di động.

【 Thẩm Trì 】 thi đấu kết thúc
Ngón tay thiếu niên đặt trên di động gõ chữ, còn chưa nói thứ tự đối phương giống như đã biết câu tiếp theo cậu định nói cái gì mà trả lời lại.

【 Nghiêm Tuyết Tiêu 】 thấy được
Thấy cậu giành được đệ nhất.

Thiếu niên nhìn chằm chằm màn hình phát ra ánh sáng nhạt, cậu gục đầu xuống nghĩ cho dù tiêu tiền mua bạn gái giả tưởng cũng tốt, chính mình cũng không phải cô đơn.

*
Bởi vì muốn khắc phục vấn đề trong trận đấu ngày hôm qua, 6 giờ sáng Lam Hằng đã rời giường, một ván thi đấu có mười sáu chi đội ngũ, xem đi xem lại sẽ mất rất nhiều thời gian nên hắn chỉ chọn tua lại những phần của mình.

Chính hắn không thể nhìn ra vấn đề gì, ngẫm lại lại không yên tâm, trước khi Late bắt đầu phát sóng đã gửi tin nhắn sang.

【 Lam Hằng 】 Cậu có thể cho tôi biết những thiếu sót của tôi trong trận đấu ngày hôm qua không?
【Late】Cách di chuyển
Sau khi Lam Hằng nhận được câu trả lời hắn cho rằng chính mình nhìn lầm rồi, vừa định nhắn lại "Không cần vì tôi là đồng đội của cậu mà thương tiếc", lại nhận được một câu.

【Late】 Những cái khác đều không được
Lam Hằng:! ! ! !
Thực hiển nhiên cũng không có ý định chỉ điểm, hắn vốn tưởng rằng thiếu niên này ngạo mạn.

Nhưng mà sau khi chơi với Late mấy ván Lam Hằng dần dần hiểu ra, trò chơi đã khắc trong xương cốt của cậu ta tự nhiên giống như ăn cơm uống nước, rất khó giải thích cho người khác lý do thực hiện những hành động đó.

Nhưng mà tối nay lại phải thi đấu, muốn sửa cũng không kịp nữa rồi, hắn chỉ có thể tận lực tránh cho chính mình không phạm phải những sai lầm rõ ràng.

Ban ngày bất tri bất giác mà qua đi, rất nhanh đã tới thời gian thi đấu, sáu ván ba trận hải đảo ba trận sa mạc, Phương Thăng Tuyền vẫn đảm nhiệm chức vụ bình luận viên.

Trên bản đồ đường hàng không chậm rãi hiện lên.

"Đường hàng không đi qua cảng G, không quá thuận lợi với đại bộ phận đội ngũ.

" Phương Thăng Tuyền bình luận.

"Vòng thứ nhất số người giảm bớt chỉ nhiều chứ không ít.

"
Như hắn sở liệu, vì thuận tiện cho việc di chuyển tới khu an toàn, chín đội ngũ thay đổi điểm nhảy, có ba đội ngũ đồng thời nhảy ở thành Y sau khi rơi xuống đất liền bắt đầu chiến đấu, trong đó bao gồm đội của Ngô Du.

"Bóp một đống đi"
"Late chỉ lấy một khẩu S686"
"Làm ơn xóa cái từ này, tôi nhớ hình như cậu ta dùng cây súng này giết hai mươi người"
"Hai mươi người đều là người qua đường phải không?"
Tiếng súng ở thành Y hết đợt này đến đợt khác, không đến bảy phút, quân số của đội Ngô Du giảm tới hai người nhưng cùng lúc đó Late như u linh xuyên qua thành diệt hoàn toàn hai đội ngũ khác.

"Quả nhiên không thể cho Late nhặt được S686" "Hai đổi tám, không lỗ!"
"Phối hợp càng ngày càng tốt"
"Hiện tại đã có tám điểm tới tay, ván này hai mươi điểm không có gì khó"
Đội Hứa Thành phát huy ổn định như cũ, nhưng mà trạng thái bên đội Ngô Du càng tốt hơn, khoảng cách hơn thua chậm rãi thu nhỏ lại, từ lúc bắt đầu là 55 điểm đến 45 điểm, từ 45 điểm lại đến 34 điểm! !
Khi ván thi đấu cuối cùng bắt đầu giữa họ chỉ chênh lệch mười điểm, đại biểu trận này sẽ quyết định quán quân của Kitten Cup năm nay.

"Thầy Phương không đoán được quán quân sao"
"Điều này ai có thể đoán trước?"
"Vừa xem tôi vừa khẩn trương"
Lam Hằng trong sân còn căng thẳng hơn so với người xem, bàn tay nắm con chuột của hắn đều toát ra mồ hôi.

Ván chung kết cuối cùng thu nhỏ trong một tòa nhà chưa hoàn thiện ở khu hoang vu được chia làm hai tầng, khi bọn họ vừa vào phòng ở đã phát hiện trên lầu có người nhưng ngoài nhà đã bị khí độc bao trùm.

"Muốn tấn công lầu trên à?" Hắn hỏi.

Số hộp tiếp tế bọn họ mang theo không nhiều, nếu vòng độc lại co một lần nữa, bọn họ chỉ có thể bị nhốt ở dưới lầu, bây giờ còn có cơ hội từ thang lầu đi lên kéo lại ba điểm cuối cùng.

"Trên lầu là bọn Hứa Thành đúng không"
"Công lầu mang khó khăn rất lớn"
"Ném lựu đạn cũng không dễ"
"Bây giờ thế lực ngang nhau"
"Đánh đi.

"
Thiếu niên bình tĩnh nói.

Cậu không lập tức hành động mà đứng ở cửa thang ném một quả đạn khói, mượn nhờ sương mù tràn ngập rồi đi lên thang lầu, ném lựu đạn lên tầng hai chính mình lại không bước ra khỏi làn khói.

"Còn có thể như vậy!"
"Lựu đạn ném rất chuẩn xác, trực tiếp làm mất nửa thanh máu của Hứa Thành"
"Kế tiếp chính là so kỹ thuật dùng súng"
Bởi vì trong phòng không có vật che chắn, trốn cũng không có chỗ trốn, có thể nói là một trận chiến vô cùng công bằng xem xem súng của ai càng nhanh càng chuẩn.

Chẳng sợ dưới những làn bom và lựu đạn, Nhậm Châu cùng Ngô Du chết dưới khẩu AKM của đối phương, Lam Hằng cũng chỉ thừa một tia máu mà đối phương đồng dạng chỉ còn hai người tồn tại.

Họng súng của Thẩm Trì nhắm ngay đỉnh đầu Hứa Thành.

"Căng thẳng đến mức tôi không dám uống nước"
"Thương pháp của Late không cần nghi ngờ"
"Ổn"
Thời cơ chỉ ngắn ngủi bằng một cái chớp mắt, khi Thẩm Trì ấn xạ kích, máy tính vì cũ nát mà dừng một chút, phương hứng xạ kích lệch xuống thân thể của Hứa Thành, Lam Hằng bị Hứa Thành giết chết – kết quả của trò chơi đã định.

"Chúc mừng Hứa Thành bảo vệ được ngôi vị quán quân"
"Vậy mà trật sao?"
"Rốt cuộc đối diện là Hứa Thành"
"Ai, quá đáng tiếc"
Lỡ mất cơ hội đoạt được quán quân, Lam Hằng bất an vì sợ bị mắng nhưng không nghĩ tới giọng nói trong đội yên lặng một hồi lại truyền đến thanh âm lạnh lùng của thiếu niên: "Là vấn đề của tôi.

"
"Làm sao có thể là lỗi của cậu.

" Hắn cảm động mà an ủi, "Vẫn là thương pháp của tôi không tốt, kéo chân sau của cậu.

"
"Sớm đã đoán trước.

"
Lam Hằng:! ! ! ! Cảm động quá sớm
Đại khái bởi vì lần này là lần mà bọn họ chạm gần tới ngôi vị quán quân nhất, khi Ngô Du tiếp nhận phỏng vấn giọng nói của hắn đều nghẹn ngào, thực lực cường – Late ngược lại không để trong lòng, ngữ khí vẫn lạnh như băng, nghe không ra một chút dao động.

Người chủ trì hỏi Thẩm Trì: "Có điều gì muốn nói hay không?"
"Thua chính là thua.

"
Thiếu niên rũ mắt, nắm chặt con chuột.

*
Thẩm Trì không phải dạng người nói nhiều, có thể nói là trầm mặc, thời gian phỏng vấn của tuyển thủ khác dài đến năm phút, thậm chí trực tiếp quảng cáo phòng phát sóng trực tiếp của bản thân nhưng Thẩm Trì chỉ thốt ra một câu ngắn ngủn, cũng không vì bản thân mà nói cái gì.

Mắt thấy người chủ trì sắp chuyển sang tuyển thủ tiếp theo, Nghiêm Tuyết Tiêu ngồi trước máy tính nhẹ nhàng nhướng mày, gõ một dòng chữ rồi gửi đi.

"Trang web không suy xét ký hợp đồng sao?"
Adam kinh ngạc mà nhìn động tác thuần thục của thanh niên rõ ràng không phải lần đầu tiên bình luận, sau khi hắn cố sức phân biệt ra tiếng Trung càng nhịn không được mở to mắt.

Ở trong suy nghĩ của hắn, Yan là dạng người không tranh không đoạt biết lõi đời mà không lõi đời, chắc là do xuất thân mà tạo nên một loại khí chất.

Cũng không biết hắn có ảo giác hay không, hình như Yan không muốn vị streamer Late này ăn nửa điểm thiệt hại.

Lực chú ý trong phòng phát sóng trực tiếp bị hấp dẫn.

"Mới chú ý tới Late không ký hợp đồng"
"Mỗi trận đều đoạt được đệ nhất không xứng ký hợp đồng?"
"Trang web đang làm gì"
Mà Thẩm Trì không biết cuộc thảo luận trong phòng phát sóng trực tiếp, cậu yên lặng đóng máy tính đeo tai nghe của chính mình lên, khi chuẩn bị đi ra tiệm net di động bỗng nhiên rung rung.

Thẩm Trì mặt vô biểu tình lướt màn hình.

【 Kitten Live 】 Cậu nguyện ý ký hợp đồng không?
Thẩm Trì không nhớ rõ lúc ấy chính mình phản ứng như thế nào, giống như chỉ là lãnh đạm mà nhắn lại một tiếng "Có thể", ngón tay gõ chữ đều phát run.

Một lúc sau cậu mới phản ứng lại mà mở di động ra click vào avatar của Nghiêm Tuyết Tiêu ra vẻ trấn định mà gửi một câu.

【 Thẩm Trì 】Cậu nhất định không biết tôi đã ký hợp đồng thành công.

Một lát sau, thiếu niên nhận được một tin nhắn bâng quơ.

【 Nghiêm Tuyết Tiêu 】 chúc mừng
Editor có lời muốn nói: Thật sự rất tiếc cho bé con! Chỉ một chút nữa thôi mà do cái máy tính quèn nên T – T.

.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK