Thanh âm chưa dứt , cửa liền mở ra . Xem ra Lí Thanh Hà mặc dù ở trong phòng , nhưng vẫn đứng ở cạnh cửa quan sát động tĩnh bên ngoài .
Nàng tự biết bản thân sẽ không cãi nhau , một khi ra cửa trừ bỏ bị Trương Lưu Phương nhục nhã , không còn con đường nào khác để đi . Chỉ phải đóng cửa ở trong phòng chờ Giang Lăng đem tiền trở về .
Cũng không ngờ Giang Lăng lợi hại như thế , vừa trở về đã mượn lời nói bức trụ được Trương Lưu Phương , chẳng những không bị Trương Lưu Phương nhục nhã , còn từng bước làm cho nàng ta ăn đau khổ .
Lí Thanh Hà ở trong phòng nghe xong , trong lòng vừa vui mừng , vừa tự trách vì mình không đứng ở sau để giúp đỡ nữ nhi , nàng lo sợ sự xuất hiện của mình khiến Trương Lưu Phương lấy nàng ra làm cái cớ , sẽ làm Giang Lăng rơi vào hoàn cảnh bị động .
Lúc này lại nghe được Giang Lăng kêu nàng ra kiểm tra giấy vay nợ , Lí Thanh Hà chạy nhanh ra mở cửa . Tiếp nhận giấy vay nợ , nàng cẩn thận kiểm tra một chút , nhìn sang Giang Lăng gật gật đầu : " Đúng vậy , không sai ."
Giang Lăng không cùng Trương Lưu Phương nói lời vô nghĩa , từ trong lòng lấy ra năm trăm đồng tiền được xỏ thành hai xâu lớn nhỏ ném vào trong lòng Trương Lưu Phương : " Đếm cho kỹ rồi chạy nhanh cho ta ! "
Trương Lưu Phương không nghĩ là Giang Lăng có tiền để đưa cho nàng , nâng hai dây tiền đồng nặng trịch trong tay , nàng ngốc lăng một hồi , lúc này mới thanh tỉnh lại Nhìn xem thôn dân đang nhìn mình chỉ trỏ , lại nhìn trong đám người cũng không thấy bóng dáng hai cái nha dịch đâu , nàng cũng không còn mặt mũi mà ngồi ở đây chậm rãi đếm tiền , lại càng không dám nói thêm lời gì khiêu khích.
Bằng kinh nghiệm nhiều năm quản lý tiền bạc , ước lượng sức nặng của hai xâu tiền cũng không chênh lệch tiền nợ bao nhiêu , nàng xoay người lại quát nha đinh và nha hoàn " Đi " .Liền lúc đó thôn dân cười vang một trận , mặt nàng xám xịt rời khỏi Thanh Sơn thôn .
" Đa tạ các vị đại bá , đại nương , thúc thúc , thẩm thẩm , mong rằng sau này các vị chiếu ứng nhiều hơn cho nhà của ta ." Giang Lăng xem mọi người chuẩn bị rời đi , vội đi đến trong viện hướng bốn phía vén áo thi lễ , cất cao giọng nói cảm tạ .
Về sau cuộc sống của ba người các nàng nếu có thôn dân chiếu ứng sẽ tốt hơn nhiều lắm .
"Không cần xem như người ngoài " . Tất cả mọi người đều cười rộ lên , ào ào đáp . Giang Lăng " Tạ " một tiếng , làm cho trong lòng bọn họ cực kỳ thoải mái .
Phải biết rằng Giang gia lúc trước cũng là người giàu có , thuộc dòng dõi thư hương . Nhưng người như Giang cô nương , lại đối với bọn hắn có lễ , thật khó mà có được . Ai.... ! Nữ nhân kia cũng là người Giang gia , sao mà khác nhau một trời một vực .
" Đúng vậy , Giang cô nương , không cần khách khí . Về sau có việc gì cứ việc lên tiếng . Mọi người đều là quê nhà hương thân , có thể giúp nhất định sẽ giúp ." Ngô đại gia đứng ở cửa viện lớn tiếng đáp lại .
" Đa tạ Ngô đại gia ! " Giang Lăng vén áo thi lễ thật sâu .
Thôn dân các nhóm nhìn lại kinh ngạc , dừng bước nhìn xem .Ngô đại gia này nói cho dễ nghe chính là khôn khéo , nói khó nghe chính là xu nịnh . Hắn đối với người khác vô luận là thái độ gì , cũng đều có nguyên nhân trong đó . Tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ đối xử tốt với người . Lúc này hắn chủ động đối xử tốt với người Giang gia , hay là người nhà này có thể làm gì ưu việt cho hắn ?
Sau này phải đi đi lại lại chiếu ứng người Giang gia cho thật tốt . Những người khôn khéo trên đường trở về nhà đều có ý tưởng này .
Vương đại nương đi lại giúp Giang Lăng đỡ Lí Thanh Hà về phòng , ngồi lên giường . Lại khuyên giải , an ủi nàng vài câu rồi mới đi về nhà .
Nhìn trời đã đến giữa trưa , Giang Lăng cùng Giang Đào đi nấu cơm . Người một nhà cùng ngồi ở trước giường Lí Thanh Hà ăn cơm .
Trả xong nợ , tảng đá đè nặng trong lòng cũng được bỏ xuống , ba người đều cảm thấy dị thường thoải mái .
Lí Thanh Hà cũng biết việc mượn Vương gia năm mươi đồng , nói : " Trong nhà còn gạo không ? Trước lấy mười đồng mua gạo đi . Mấy ngày này để ta ráng thêu thêm vài món đồ , gom góp cho đủ năm mươi đồng cho kịp ngày còn trả người ta ."
Cổ đại người ta có thói quen ăn ngày hai bữa , nhưng Giang Lăng đến nơi này lại không quen , hơn nữa Giang Đào trong giai đoạn phát triển , mà thức ăn chỉ có rau xanh , không có một chút cá thịt , bụng đói đến hoảng . Chống đỡ không bao lâu lại đói tiếp. Lí Thanh Hà nghĩ có khó khăn cũng không thể lấy thân thể đứa nhỏ ra đùa . Liền cùng Giang Lăng làm cơm một ngày ba bữa .Bởi vậy thùng gạo mới đó đã cạn đến đáy thùng.
" Nương , ngài cũng đừng có thức đêm . Núi xanh còn đó , sợ gì không có củi đốt . Chỉ cần thân thể tốt , tiền không thành vấn đề .Vương đại bá người này rất tốt ,nếu mười ngày không trả được , cũng không có gì là vội vàng . Còn thừa lại hơn mười đồng , bao nhiêu thì bao nhiêu , chúng ta tiết kiệm cũng qua ngày .
Lại nói , cơm nước xong ta liền lên tửu lâu ở trấn trên hỏi một chút đi . Nếu có thể ở nơi đó làm việc giỏi , một tháng cũng được mấy chục đồng tiền công , cho nên nợ này không cần phát sầu , ngài cứ việc mà thả lỏng tâm ."
Tình cảm của Giang Lăng lúc đầu là bị động , thừa hưởng cảm xúc còn sót lại của nguyên chủ . Nhưng trải qua những ngày ở chung này , nàng dần dần bị cảm hoá . Đến bây giờ , nàng đã xem Lí Thanh Hà và Giang Đào là người thân thân nhất của nàng . Trước đó giả vờ thân mật , hiện tại quan tâm đã phát ra từ nội tâm . Vừa rồi lời nói này , thả nàng ở kiếp trước , cho dù đánh chết nàng cũng nói không ra.
" Lăng Nhi , năm mươi đồng tiền nợ , nương thêu nhanh vài ngày là có thể xuất ra . Ngươi vẫn là không cần đi tửu lâu làm việc đâu . Kia là địa phương hỗn tạp , ngươi là nữ hài tử ... ...... "
" Nương không cần lại nói , việc này như vậy đã định rồi. " Giang Lăng âm thanh có chút cao , đánh gãy lời Lí Thanh Hà.
Nhìn đến Giang Đào đang ngẩn người lên nhìn mình , Giang Lăng biết vừa rồi bản thân hành động khác người . Ở cổ đại rất chú ý đến hiếu đạo , như Giang Lăng vừa rồi đánh gãy lời trưởng bối là hành động không ổn lắm . Nhưng mà nàng cũng không hối hận , ở trong nhà này nắm giữ lời nói quyền lực , bằng không về sau bị những cái như " tình thân " gì đó trói buộc .Dù sao xuyên không đến nơi đây , chiếm lấy thân thể này , sau này chỉ cần đối với Lí Thanh Hà và Giang Đào tốt là được .Nhưng bắt nàng ngu hiếu , là tuyệt đối không thể .
Đối với hành động không lễ phép của Giang Lăng vừa rồi Lí Thanh Hà lại không chút để ý . Hai ngày nay , nàng đã quen Giang Lăng cường thế như thế này , đem bản thân đặt ở vị trí phụ thuộc , nàng cảm thấy an tâm. Nàng gắp mấy đũa đồ ăn cho Giang Lăng , ôn nhu cười nói : " Hảo hảo hảo , nương không lải nhải . Ngươi trưởng thành , bản thân có chủ kiến , chỉ cần chú ý an toàn bản thân là được ."
" Nương , ngài cũng dùng bữa ." Giang Lăng gắp một đũa thức ăn cho nàng , giọng điệu hòa diệu nói : " Yên tâm đi , bản thân ta biết phân biệt nặng nhẹ ."
Ăn cơm xong , Lí Thanh Hà lấy ra một bộ quần áo đến : " Đây là quần áo đã sửa tốt , Lăng Nhi ngươi xem có vừa người không ? "
Giang Lăng trở về phòng thử một lần , phát hiện Lí Thanh Hà tài nghệ may vá quả thật không sai , quần áo sửa cực kỳ vừa người . Thân thể này phát dục tương đối chậm , mười bốn tuổi mà bộ ngực chỉ bằng hai cái bánh bao nhỏ . Giang Lăng tối hôm qua đã tìm được một ít mảnh vải , nàng đem ngực bó lại , lại mặc quần áo mới sửa , đem tóc búi lại giống như bộ dáng của Giang Đào .
Ra đến phòng của Lí Thanh Hà cho nàng nhìn xem , ngược lại làm Lí Thanh Hà và Giang Đào ngây ngẩn cả người .
" Thế nào ? Nhìn không ra đi ? " Giang Lăng dạo qua một vòng , đột nhiên nàng phát hiện mình có chút ngốc , nàng đến đây ba ngày , cũng không nhìn xem mình xuyên vào người có bộ dáng như thế nào .
Kiếp trước nàng được xưng là " Băng mỹ nhân " , tướng mạo thuộc loại hại nước hại dân , họa thủy cực kỳ , đi đến nơi nào cũng là tâm điểm bị người chú ý . Cũng vì gia thế và tướng mạo là duyên cớ , nàng căn bản không phân rõ nam nhân vây bên người nàng là thích nàng vì quyền tiền , hay là mỹ mạo của nàng . Cho nên đến lúc nàng chết cũng chưa thử qua tình cảm yêu thương ai .
Cũng bởi vậy , sau khi xuyên không đến nơi đây , đối với nữ hài tử luôn chú trọng dung mạo thì bị nàng xem nhẹ , ba ngày qua cũng chưa đi nhìn gương một lần .
" Được , không sai .Không cẩn thận nhìn thì cũng không nhận ra ngươi là nữ hài tử ." Lí Thanh Hà gật gật đầu . Cổ đại thư sinh văn nhược rất nhiều , Đường triều lại lưu hành nữ tử mặc nam trang .Giống Giang Lăng như vậy đi trên đường cũng không khiến người ta kì quái .
" Ách , ý tứ của ngài là cẩn thận cũng có thể nhìn ra được ? " Giang Lăng có chút buồn bực , nhìn đến trên bàn của Lí Thanh Hà có một cái gương đồng , cầm lấy chiếu chiếu .
Tuy là nhìn xem không được rõ ràng , nhưng Giang Lăng vẫn thấy được bộ dáng của mình trong gương . Nhìn thế nào cũng không thấy xinh đẹp , trước kia hại nước hại dân giờ kém rất nhiều .
Bất quá cẩn thận mà nhìn , lại phát hiện ngũ quan cũng không tệ , mũi cao thẳng , môi không lớn không nhỏ rất là thích hợp , răng trắng noãn chỉnh tề , khuôn mặt cũng là tiêu chuẩn mặt trái xoan .
Đáng ngợi khen nhất là cặp mắt to ngập nước , trong suốt sáng ngời , càng thấy xinh đẹp . Nhưng mà làn da hơi tối , không sáng bóng hồng nhuận , lông mày nồng đậm có khí chất giống như nam tử ,làn môi khêu gợi cũng tái nhợt không huyết sắc . Làm cho ngũ quan xinh đẹp giống như minh châu bị chôn vào trong bùn đất không thể chiếu được hào quang của bản thân ra ngoài.