Hai lễ Tạ ơn trước, Wendell lái xe từ một chương trình từ thiện ở Providence về nhà. Lúc anh ngủ gật trên tay lái, chỉ cách giường mình có sáu dặm, anh đâm vào cột điện thoại, đồ vật bất động duy nhất trong vòng hai trăm mét ở hướng đối diện. EMS[12] mất chín mươi phút mới đưa được anh ra khỏi xe.
Wendell là một chàng trai tử tế, thực sự sống bằng âm nhạc và cái chết của anh đã gây nên nỗi buồn khôn tả. Không hiểu vì sao, tang lễ của anh đầy ắp những món quà ngộ nghĩnh và đẫm nước mắt của bạn bè từ hồi ở nhà trẻ, làm mọi người cảm thấy khuây khỏa hơn.
Đám tang của Rochie, Feifer và Walco trong ngôi nhà thờ đá ở mạn đông thành phố không làm ai dễ chịu dù chỉ tí chút.
Thay vì những giọt nước mắt cảm động là cơn thịnh nộ cao độ, phần lớn nhằm vào sự vắng mặt lộ liễu của chủ nhân ngôi nhà, nơi xảy ra các vụ giết người. Với nhiều người chen chúc trong nhà thờ sáng thứ Bảy đó, Walco, Feif và Rochie chết vì sự phù phiếm của ngôi sao điện ảnh.
Tôi hiểu chuyện này không đơn giản như thế. Tôi được biết rằng suốt mùa hè, Feif, Walco và Rochie lang thang ở sân thưởng ngoạn phong cảnh như bao người khác. Sao không nghĩ rằng nó đã thể hiện lòng tốt của Smitty Wilson và tỏ lòng kính trọng ông ấy?
Sáng hôm nay có một khoảnh khắc gay gắt. Trước khi buổi lễ bắt đầu, em trai Walco phát hiện ra có một người chụp ảnh ở bên kia đường. hóa ra tờ Daily News còn chỉ trích ông Wilson cay độc hơn chúng tôi. Họ thấy đây là cơ hội bêu xấu ông ta, bèn cử một phóng viên đến, mang theo ống kính chụp từ xa.
Em trai Walco và bạn bè cậu ta đã phá cái máy ảnh khá tàn tệ, và sự việc còn tệ hơn nếu cảnh sát không có ở đấy.
Sau này tôi mới nghĩ ra rằng cảnh tượng đó, thứ bạo lực luân phiên đó đối với một số người có thể là điềm gở.