• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi sáng, Đại Vị Hi mơ màng bước ra ngoài với quầng thâm dưới mắt thì thấy Tống Tinh Trần đang ngồi xem TV trên ghế sô pha. Đại Vị Hi không ngờ rằng anh đã dậy rồi, cô bị dọa đến mức bừng tỉnh ngay lập tức.

Tống Tinh Trần nghe thấy âm thanh thì quay đầu lại, nhìn thấy người con gái mặc đồ ngủ với mái tóc còn có chút rối bời đang hoang mang nhìn mình, anh không nhịn được cười một tiếng. Vào buổi sáng mới thức dậy giọng anh có chút khàn khàn: “Tỉnh rồi đấy à?”

Đại Vị Hi lấy lại tinh thần, lúng túng gãi đầu: “Ừ, anh dậy sớm vậy…” Cô bây giờ hối hận muốn chết, đáng lẽ phải thay quần áo trước khi ra ngoài.

Tống Tinh Trần không nói gì, anh chỉ nhìn cô cười. Tối hôm qua anh còn buồn ngủ một chút, nhưng sau khi tỉnh rượu, nhớ đến lúc Đại Vị Hi chấp nhận làm bạn gái của anh, anh vui đến mức không ngủ được.

Đại Vị Hi bị anh nhìn có chút không được tự nhiên, ấp úng nói: “Em đi rửa mặt.” Sau đó xoay người đi vào phòng vệ sinh.

Cô nhìn mình vào trong gương, đầu rối bời như một con điên, mất thể diện chết được, dưới mắt còn có quầng thâm, tối hôm qua cô cũng mất ngủ.

Đại Vị Hi rửa mặt xong, bước nhanh về phòng thay quần áo, toàn bộ quá trình không nhìn lấy Tống Tinh Trần một cái.  

Lúc cô thay quần áo xong ra ngoài, Tống Tinh Trần đang cúi đầu nghịch điện thoại, không biết đang xem cái gì.

“Em ra ngoài mua đồ ăn sáng.” Đại Vị Hi nói, cô không thể ở nhà nấu ăn, nhà lại không có gì ăn, vừa vặn mua chút đồ dùng cá nhân. Nhà cô không có đồ để dự trữ nên Tống Tinh Trần không có gì để rửa mặt.

Tống Tinh Trần có vẻ hơi bận rộn nên chỉ gật đầu một cái. Đại Vị Hi nhanh chóng đi ra ngoài.

Đại Vị Hi mua một ít đồ ăn sáng ở quán gần nhà, lúc cô mở cửa, Tống Tinh Trần cũng vừa hay ngẩng đầu lên. Hai người nhìn nhau, có chút ngượng ngùng không giải thích được.

“Những thứ này là mua cho anh, dùng để rửa mặt.” Đại Vị Hi đặt túi trước mặt Tống Tinh Trần, Tống Tinh Trần trả lời được, rồi cầm túi vào phòng vệ sinh.

Đại Vị Hi ngồi xuống mở hộp điểm tâm, dọn sẵn đũa chờ anh, Đại Vị Hi không biết sao lại như vậy, cảm thấy quan hệ giữa bọn họ có chút vi diệu.

Tống Tinh Trần rửa mặt nhanh chóng, trong chốc lát liền đi ra, nhìn người con gái đang chờ trước bàn ăn. Trong lòng cảm thấy ấm áp vô cùng, cô Đại ngoan ngoãn ghê.

Tống Tinh Trần bước đến  ngồi xuống, cầm đũa lên gắp thức ăn cho cô, cười nói: “Cô Đại ăn nhiều một chút, thêm chút thịt.”

Gò má Đại Vị Hi không kiềm được nên đỏ ửng cả lên. Cô ừ một tiếng, rồi cúi đầu ăn.

“Anh không bận công việc sao?” Đại Vị Hi hỏi.

“Không vội.” Tống Tinh Trần cười nói, trọng tâm chính của anh là âm nhạc, anh không lấn sân sang nghệ thuật biểu diễn như các đồng đội trong đoàn, cũng không tham gia nhiều show tạp kĩ nên thời gian tương đối rảnh.

Đại Vị Hi không nói, có chút lúng túng khó hiểu.

“Nếu em bận đi làm, thì không cần để ý đến anh, anh ở nhà chờ em.” Tống Tinh Trần cười nói, anh đoán là Đại Vị Hi đang làm việc tại tạp chí nào đó.

“Em cũng không vội.” Đại Vị Hi cắn đũa, có chút rối rắm, “Chỉ là muốn đi trông tiệm sách, anh định đi sao?” Đại Vị Hi sợ anh một mình buồn chán, nhưng xem ra ở tiệm sách mới thật sự buồn chán.

“Được.” Tống Tinh Trần đáp.

Đến cửa tiệm sách, Tống Tinh Trần nhìn tên tiệm có chút sửng sờ.

Đại Vị Hi nhìn lại, “Làm sao vậy?”

“Tiệm sách này, em mở sao?”

Đại Vị Hi gật đầu, Đại Vị Hi đoán rằng anh nhìn thấy tên tiệm, có chút hối hận, sớm biết như vậy đã không đặt tên rõ ràng.

Đó là lúc cô mới mở tiệm sách, không biết đặt tên là gì, hỏi Cố Yên Nhi, Cố Yên Nhi nói nếu hâm mộ Tinh Trần thì đặt tên vậy luôn đi. Lúc đó cô cảm thấy nó cũng dễ nghe và dùng nó.

Tống Tinh Trần cúi đầu bật cười. Lúc anh đi ngang qua thì thấy tiệm sách này, khi đó anh em trong nhóm cứ chọc ghẹo, nói đây là của một fan hâm mộ mở bởi tên của tiệm sách là Mộ Trần, không nghĩ tới đó lại là cô.

Tống Tinh Trần bước lên phía trước nắm lấy vai cô, mỉm cười trêu chọc cô: “Thích anh vậy sao?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đại Vị Hi chợt đỏ lên, không muốn để ý tới anh nữa.

Tống Tinh Trần lại cười: “Cô Đại giấu thật kỹ, không nhìn ra là em thích anh như vậy đó.” Tống Tinh Trần cho rằng cô chỉ thích mình như kiểu idol mà thôi, hơn nữa kiểu thích như vậy có thể thay đổi bất cứ lúc nào.

“Anh đừng nói nữa…” Bàn tay nhỏ bé của Đại Vị Hi đẩy anh ra, đứng cách anh một chút.

“Được được được, đừng đẩy anh có được hay không, để cho anh ôm một cái.” Tống Tinh Trần vừa cười vừa ôm cô chặt một chút, cô gái nhỏ dễ xấu hổ, phải dỗ dành.

Đại Vị Hi gõ chữ ở trước quầy, trong tiệm không có nhiều người, Đại Vị Hi nghiêng đầu nhìn, thấy Tống Tinh Trần ngủ gật một bên.

Đột nhiên chuông điện thoại vang lên, Đại Vị Hi vội vàng che điện thoại lại, sợ đánh thức anh nên cô đi xa một chút nghe điện thoại.

“Vị Hi Vị Hi, cậu xem hot search trên Weibo chưa?” Tống Tinh Trần hình như có bạn gái!” Giọng nói của Cố Yên Nhi có chút kích động.

“A?” Đại Vị Hi nhất thời không kịp phản ứng.

“Tống Tinh Trần, hôm qua anh ấy bị chụp lại khi kéo một cô gái chạy như bay ở sân bay, làm nổ tung cả Weibo.” Cố Yên Nhi giải thích.

Tống Tinh Trần ra mắt theo nhóm, nhóm của bọn họ vừa mới ra mắt đã nổi tiếng khắp cả nước.

Tuy rằng hiện tại không hoạt động chung, nhưng mỗi người trong nhóm đều là cấp bậc đỉnh lưu.

Đặc biệt Tống Tinh Trần, là thiên tài trăm năm hiếm gặp ở phương diện âm nhạc trong làng giải trí, nên độ hot đương nhiên khỏi phải nói.

Đại Vị Hi đứng sững sờ, mặc dù Tống Tinh Trần đã đề cập rằng sẽ có kết quả như thế, nhưng cô bây giờ vẫn có chút lo lắng sẽ ảnh hưởng đến anh.

Cố Yên Nhi rất hiểu Đại Vị Hi, thấy cô không nói lời nào, cho rằng cô đang đau lòng nên nhanh chóng an ủi: “Thật ra cũng không chắc, chẳng qua là người bị chụp có chút giống anh ấy thôi, ngộ nhỡ không phải thì sao? Cậu cũng đừng quá buồn…”

Đại Vị Hi nhận ra là cô ấy đã hiểu lầm, có chút ngại ngùng nói: “Yên Nhi, nếu tớ nói cô gái kia chính là tớ thì cậu có tin không?”

“Cái gì?”

“Tớ nói, cô gái bị chụp với Tống Tinh Trần chính là tớ.” Đại Vị Hi giải thích.

Đổi lại lần này Cố Yên Nhi bị sốc đến mức không nói nên lời.

Đại Vị Hi nói tiếp: “Cậu còn nhớ trước đây tớ nói phải đi đến phim trường “Falling” không? Tống Tinh Trần cũng ở đó.”

Cố Yên Nhi nhớ rằng cô đã nói qua, nhưng lúc đó cô đang bận bàn chuyện kết hôn với bạn trai nên không để ý lắm.

“Cho nên bạn gái tin đồn của Tống Tinh Trần là cậu, đúng không?” Cố Yên Nhi hỏi.

“Thật ra thì… Cũng không hẳn là bạn gái tin đồn…”

“Nói đi, cậu đang cùng Tống Tinh Trần đúng không?” Nếu nói cô đang ở cạnh Tống Tinh Trần thì Cố Yên Nhi còn có thể tin được, nhưng đây là chuyện yêu đương đấy, Yên Nhi sợ hết cả hồn.

“Ừ.” Đại Vị Hi trả lời, chính cô cũng không tin đây là sự thật.

Đại Vị Hi ngước mắt lên, nhìn thấy Tống Tinh Trần động đậy một chút, dường như đã tỉnh, cô lại nói tiếp: “Tớ còn có việc, lần sao nói tiếp với cậu.”

Nói xong liền cúp điện thoại, đi về hướng Tống Tinh Trần.

Cố Yên Nhi: “…” Bạn thân là bạn gái của đại minh tinh là trải nghiệm thế nào?

Tống Tinh Trần thấy cô đi đến, dụi mắt hỏi: “Vừa rồi em đi đâu vậy?” Anh tỉnh dậy mà không thấy cô đâu.

“Em đi nghe điện thoại.” Đại Vị Hi trả lời, muốn ngồi bên cạnh anh, nhưng không nghĩ rằng anh lại trực tiếp ôm cô vào lòng.

“Để anh ôm em một lát.” Tống Tinh Trần vùi đầu vào cổ cô, có lẽ vừa mới tỉnh ngủ, nên giọng nói có chút đục ngầu.

Đại Vị Hi muốn đẩy anh ra, nhưng nghe giọng như làm nũng của anh nên không đành lòng đẩy ra nữa.

“Bây giờ yêu đương có ảnh hưởng đến công việc anh không?” Đại Vị Hi hỏi.

“Không đâu, công ty chỉ quy định không được yêu đương trước hai mươi lăm tuổi, hiện giờ anh đã hai mươi sáu tuổi rồi…” Tống Tinh Trần vừa nói vừa ngẩng đầu nhìn cô hỏi, “Em xem Weibo rồi à?”

“Ừ.” Đại Vị Hi gật đầu.

Tống Tinh Trần giơ tay lên tùy tiện xoa đầu cô, cười nói: “Không sao, anh sẽ giải quyết ổn thỏa mà, không phải sợ, nhé?”

Đại Vị Hi tựa đầu vào vai anh, ủ rũ nói ừ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK