-"Ớ. Ken. Sao vậy?Anh xem, em rất giỏi phải không? Còn bắt được cả Ngao Cẩu nữa này."
Mặc cho Vy Vy cười toetoét khoe con cún nhỏ với Ken, mặt cậu chàng vẫn hằm hằm. My My đã về nhà từtrước, đang ngồi cùng Avi, thấy bộ dạng Vy Vy không thể thê thảm hơn được thìgiật mình đứng dậy.
-"Vy Vy. Cậu saothế?"
Vy Vy ú ớ, chỉ kịp traolại con cún cho My My là lại bị Ken lôi tuột vào phòng. Chưa kịp định thần lại,Ken đã hung hăng đá cánh cửa đóng sập vào.
-"Vy Vy." Kenrít lên trong họng. điệu bộ vô cùng đáng sợ. Vy Vy nhìn mà phát hãi. Chưa baogiờ thấy Ken hung hăng như thế này. Càng ngày cậu ta càng có nhiều điểm làm VyVy ngạc nhiên.
-"Ơ… Em làm gì saihả???"
-"Gặp Cerberus saokhông gọi anh???"
-"Gọi? Bằng cáchnào?"
-"Tất nhiên là dùngchiếc nhẫn."
-"Dùng đượchả?"
-"VY VY"
Ken gầm lên, đôi mắtlong lên. Trước đây đã chỉ cho cô cách gọi Ken bằng chiếc nhẫn rồi. Không phảilà không thèm để ý đấy chứ?
-"Giật cả mình. Anhlàm gì mà phải gầm lên thế? Lúc trước anh có chỉ cho em sao? Em khôngnhớ?"
-"Vy Vy? Em thật sựkhông để ý những lời anh nói??"
Giọng nói của Ken cóphần như giận hờn. Vy Vy đột nhiên cảm thấy bối rối. Chẳng biết là Ken đã dặnhay chưa. Chỉ biết là hình như làm Ken giận rồi.
-"Xin lỗi Ken. Lầnsau không như thế nữa." Vy Vy lí nhí hạ giọng. "thế nhưng em cũng trởvề an toàn rồi còn gì nữa."
Ken khe khẽ thở dài. Cậuôm lấy Vy Vy, dìu lại ngồi trên giường, thủ thỉ vào tai cô.
-"Vy Vy. Em khôngbiết là đã dọa anh sợ chết khiếp rồi sao? Sau này nhất định không để em chịukhổ nữa."
Trong lòng Vy Vy chợttrào lên luồng cảm xúc ấm nóng. Cô gặp chuyện đương nhiên Ken sẽ lo lắng. Thếnhưng cô chỉ muốn cố gắng hết sức, để sau này có thể đường đường chính chínhbên cạnh cậu. Vy Vy vòng tay ra sau gáy Ken, đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ.
-"Chuyện này đươngnhiên em rõ hơn ai hết. Thế nhưng chẳng lẽ em không đủ bản lĩnh để anh tin làem có thể tự bảo vệ mình sao?"
-"Tất nhiên làcó." Ken cười khẽ. "Dù sao cũng không tránh khỏi lo lắng choem."
-"Vậy được. Sau nàyem nhất định sẽ chăm chỉ học thêm. Sau này anh có thể không phải lo lắng cho emnữa rồi."
Ken không biết phải nóilại thế nào với Vy Vy. Cô thực chất không thể hiểu được giới quỷ đáng sợ. Vy Vylà người tốt. E rằng nhiều lúc không thể đấu lại được sự gian xảo của Quỷ.
-"Đời này e là muốnkhông lo lắng cho em, bảo về em thì anh không thể yên tâm được."
Vy Vy cười tươi với Kenmột cái. Ken đã yêu cô tới mức không thể không lo lắng cho cô mất rồi. Nụ cườicủa Vy Vy xóa tan đi cảm giác lo lắng trong lòng Ken. Vốn dĩ Ken vẫn biết, VyVy nếu chịu học phép của Quỷ, nhất định sẽ trở thành người không thể xemthường. chỉ cần cậu chịu khó truyền dạy cho Vy vy, nhất định sẽ có thể an tâmmang cô đi cùng. Nhìn Vy Vy cười tươi không chút lo âu, Ken cũng chợt mỉm cười.Cậu nhẹ nhàng đặt lên môi Vy Vy một nụ hôn. Bờ môi ấm nóng của Vy Vy lúc đầucũng có chút ngại ngùng. Ken càng lúc càng mãnh liệt hơn. Cậu từ từ ép Vy Vynằm xuống. Bờ môi cậu xiết chặt đôi môi Vy Vy, ngấu nghiến, thưởng thức. Vy Vycó chút khó thở, tay cô mân mê tấm lưng rộng của Ken. Một lát sau, Ken buông côra, nằm sang một bên, tay còn nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của Vy Vy đặt lênngực mình. Vy Vy thở hổn hển, nép mình vào người Ken, tay ôm ấp lấy ngực Ken.Một lát sau, Ken mới nhỏ nhẹ lên tiếng.
-"Vy Vy. Cả đời nàyem sẽ theo anh chứ?"
-" Tất nhiênrồi."
-"Kể cả phải từ bỏnhân gian này?"
Vy Vy im lặng. Một lúccũng lên tiếng.
-"Ken. Anh đang lolắng chuyện gì sao? Anh vốn dĩ đã là chồng em. Em không theo chồng em thì theoai?"
Ken mỉm cười. Chỉ cầncâu nói này của Vy Vy.
-"Vy Vy. Anh sắpphải trở về Địa phủ."
Thân hình Vy Vy độtnhiên cứng đơ. Ken vừa nói là sắp phải trở về địa phủ sao? Chẳng phải là vất vảlắm mới trốn ra được sao? Sao có thể trở về đó chịu chết. Vy Vy sợ hãi lêntiếng
-"Sao phải trở vềđó?"
-"Trở về để quảnthúc địa ngục."
-"Thế nhưng…"
-"Vy Vy." Kenkéo tay Vy Vy lên, đặt một nụ hôn vào đó. "Nếu anh không về, nhất định QuỷVương đời tiếp theo sẽ rất ác độc. Quỷ Vương ác độc, chỉ có một nhân gian nàychịu thiệt. Cha anh vốn dĩ định xâm chiếm nhân gian. Quỷ Vương đời tiếp theo sẽphải giúp ông ta thu phục, sau đó sẽ đánh lên Thiên giới. Chuyện này nhất địnhkhông thể để xảy ra."
-"Chẳng phải anh vềđó sẽ là chịu chết sao?"
-"Cha anh rất yêuthương anh. Ông tuyệt đối không làm điều gì tổn hại đến anh. Chỉ có điều, độcdược sợ là không tránh được. Anh đang nghĩ cách phá bỏ truyền thống đóđi."